Đinh chưởng quỹ cảm khái đồng ý nói, "Đúng vậy, tu sĩ Luyện Khí chúng ta cuối cùng vẫn phải bước qua cánh cửa Trúc Cơ này, lại nói tiếp ta mặc dù Luyện Khí tầng chín, nhưng tuổi cũng đã năm mươi lăm, nếu kéo dài hai ba năm sợ là khó có thể vượt qua.”
Thẩm Bình lắc đầu, "Đinh chưởng quỹ khí tức hùng hậu, hẳn sẽ sớm đạt tới Luyện Khí viên mãn, tin tưởng trong vòng hai năm này sẽ đột phá Trúc Cơ.”
"Mượn lời chúc phúc của Thẩm phù sư, hy vọng có thể sớm đột phá Trúc Cơ.”
Đinh chưởng quỹ cười ha hả nói.
Mấy năm nay hắn vẫn luôn mài giũa căn cơ để một lần đột phá, chỉ là còn chưa tìm được cơ hội.
Lại nói chuyện vài câu.
Hai người mới lần lượt rời đi.
Nhìn bóng lưng Đinh chưởng quỹ.
Thẩm Bình lộ ra vài phần suy tư, trong lời nói của đối phương mặc dù không tiết lộ gì, nhưng tựa hồ Luyện Khí kỳ đã có thể chế tác phù chú cấp hai có chút đặc biệt, làm cho vị Đinh chưởng quỹ này, cùng với Sùng khách khanh và cả Khúc chưởng quỹ đều thay đổi thái độ.
Trở lại tiểu viện ngõ Hội Tuyền.
Vào cửa liền thấy thê tử đang bận rộn với mảnh ruộng linh điền nhỏ kia.
"Phu quân đã trở lại."
Vương Vân buông công việc trong tay xuống, vội vàng rửa tay tiến lên, ngửi được mùi rượu trên người Thẩm Bình nàng vội vàng nói, "Phu quân, ta đi nấu canh cho ngươi.”
Thẩm Bình gật gật đầu, lấy thực lực hiện tại của hắn chỉ cần ngồi thiền một lát là có thể hóa giải men rượu của linh tửu, nhưng canh là tâm ý của thê tử, hắn sẽ không từ chối.
Sau khi uống canh.
Hôm nay hắn cũng không có tâm tư đi chế phù, dứt khoát cùng thê tử trồng một ít linh thực bình thường ở linh điền, lại ở bên cạnh trồng một cây táo.
Khi ở ngõ Hồng Liễu.
Hắn cũng trồng một cây táo trước cửa, về sau không có cơ hội trồng, bây giờ đến Thanh Dương thành cuối cùng cũng có thời gian rảnh rỗi.
Đêm khuya.
Những ngôi sao rực rỡ.
Trong phòng ngủ.
Ván giường lại lắc lư ra bản giao hưởng.
Hành động khó khăn kết thúc.
Bạch Ngọc Dĩnh thè ra chiếc lưỡi thơ tho, mềm nhũn nói, "Phu quân càng ngày càng lợi hại, ngày mai thiếp thân phải bổ sung thêm một chút, nếu không về sau ngay cả nói chuyện cũng không có sức.”
Lạc Thanh nửa dựa vào mặt giường, sâu kín nói, "Là mạnh hơn rất nhiều, phải bổ sung không ít.”
Thẩm Bình cười gượng nói, "Vi phu sau này sẽ chú ý một chút.”
Hắn âm thầm cân nhắc tám phần có liên quan đến việc gia tăng thể chất đắm chìm.
Trấn an thê thiếp một phen.
Kiểm tra hằng ngày bắt đầu.
Quét về phía khung ảo tùy ý nhìn xuống, liền thu lại.
Tốc độ phù đạo tăng lên rất nhanh.
Sau khi lột xác thành khung màu vàng, mỗi lần song tu kinh nghiệm phù đạo đạt tới hai trăm, tuy điều kiện đột phá tiếp theo rất cao, nhưng dựa theo tốc độ hiện tại chỉ cần khoảng một năm là có thể đột phá!
Về phần Kim Mộc song hệ linh căn xem như tiến vào thời kỳ bão hoà, khoảng cách lần sau đột phá ít nhất cũng phải hơn bốn năm.
Thần thức cùng khôi lỗi cũng như thế.
Thẩm Bình không khỏi nhìn về phía thê tử Vương Vân.
Nương theo thể chất của hắn gia tăng, ngay cả Bạch Ngọc Dĩnh và Lạc Thanh cũng suýt nữa ăn không tiêu, nhưng hắn cũng không để ở trong lòng, trong Chân Bảo Các có không ít kỳ trân, đồ dùng thích hợp cho phàm nhân lại càng nhiều.
Đến lúc đó chuẩn bị nhiều hơn một chút.
Tình trạng thể chất của thê tử có thể theo kịp.
Nếu thật sự không được, đến lúc đó chỉ có thể tốn thêm chút thời gian.
“Định Nhan Đan!”
“Nhất định phải mua!”
Trong lòng hắn bỗng nhiên sinh ra một ý niệm như vậy trong đầu.
Những ngày tiếp theo đã trở lại bình thường.
Cuộc sống tu hành đang đi đúng hướng.
Chế phù, tĩnh toạ, song tu, bầu bạn... Ngẫu nhiên đi Chân Bảo Các húp linh trà một chuyến, thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua.
Chớp mắt đã đến tháng 3.
Bên ngoài Thanh Dương thành là một mảnh xanh biếc, yêu thú trên mặt hồ nước dần dần tăng lên.
Trong tĩnh thất.
Thẩm Bình chấm dứt tu hành, thần thức cảm ứng được linh lực trong kinh mạch đan điền, trên mặt lộ ra tươi cười.
Ba tháng này liên tục tu hành trong linh trì hiệu quả cũng thể hiện ra.
Vốn dự tính còn phải bảy tám tháng, linh lực Luyện Khí tầng tám của hắn mới có thể tràn đầy, nhưng hôm nay chỉ cần thêm một tháng nữa là có thể đạt tới, mà linh lực trong đan điền một khi tràn đầy là có thể chuẩn bị đột phá.
Luyện khí tầng chín.
Đó chính là nửa chân bước vào ngưỡng cửa Trúc Cơ!
Đè xuống tạp niệm trong lòng.
Đi tới tiểu viện hắn nhìn linh trì tĩnh thất.
Mấy ngày nay Thẩm Bình không đi vào bên trong tu hành nữa, bởi vì Vu Yến gần đột phá.
Thể chất đặc thù tu hành Mị công cộng thêm Tuyết Chi Hoàn tích lũy hiệu quả, cùng với môn công pháp song tu Loan Phượng Hợp của Hợp Hoan tông, kết hợp linh dịch, đan dược các loại tài nguyên phụ trợ, tốc độ tu hành của Vu Yến mặc dù không bằng Thẩm Bình, nhưng cánh cửa Luyện Khí hậu kỳ này vẫn chuẩn bị vượt qua.
Chỉ là về sau tốc độ sẽ chậm lại.
Dù có hoàn cảnh tu hành trong linh trì tĩnh thất, Vu Yến cũng sẽ bị tư chất bản thân hạn chế.
Nhưng chỉ cần vượt qua cánh cửa Luyện Khí hậu kỳ, Trúc Cơ sẽ có hy vọng không nhỏ.