Sau khi ngồi xuống, đơn giản giới thiệu hai vị khách khanh tương đối xa lạ, kế tiếp lại chờ tầm hai chén trà, có một vị tu sĩ khuôn mặt thô kệch đi đến.
Tất cả tu sĩ trong phòng tiếp khách, ngay cả Khúc chưởng quỹ đều đứng lên nghênh đón.
Thẩm Bình vội vàng đi theo.
"Đến trễ."
“Bắt các vị đạo hữu chờ lâu rồi!”
Tu sĩ thô kệch nhếch miệng cười, bưng linh tửu trên bàn lên uống mạnh một ngụm, "Không tệ, là rượu ngon, rượu Đức Vọng Lâu này vốn rất khô khan, lão Đinh, có lẽ ngươi đã phải nhỏ không ít máu nhỉ.”
Đinh chưởng quỹ cười khổ, "Sùng tiền bối, đừng mỉa mai ta, mau ngồi xuống.”
Tu sĩ họ Sùng dù đã cố ý thu liễm linh áp cả người, nhưng rõ ràng vẫn mạnh hơn Khúc chưởng quỹ, tựa hồ là Trúc Cơ hậu kỳ, quan sát tuổi của hắn cũng lớn hơn Đinh chưởng quỹ một chút, nhưng cũng có thể đã dùng Định Nhan đan.
"Các vị đạo hữu, ta, Sùng Tật, Tật trong ghét ác như cừu."
"Ở Chân Bảo Các đảm nhiệm chấp pháp khách khanh."
Hắn mỉm cười sảng khoái.
Thẩm Bình cùng Thôi khách khanh đều rùng mình.
Chân Bảo Các phần lớn đều là Phù sư, Đan sư có kỹ nghệ trong người, bởi vậy khi khảo hạch chiêu nạp tu sĩ lấy chiến đấu chém giết sẽ cực kỳ nghiêm túc, nghiêm khắc, phàm là chiến tu có thể tiến vào Chân Bảo Các, đều có kinh nghiệm đấu pháp phong phú, thủ đoạn rất nhiều.
Đinh chưởng quỹ cười bổ sung một câu, "Sùng khách khanh chính là khách khanh nhị đẳng.”
Lời này vừa nói ra.
Những khách khanh khác đều nghiêm túc chắp tay.
“Tại hạ gặp qua Sùng khách khanh!”
Sùng khách khanh khoát tay áo, không thèm để ý nói, "Cũng đừng đến bộ này, nếu ta đã tới, chính là cho lão Đinh mặt mũi, chư vị đạo hữu sau này đều là quen biết.”
Tính cách rất thẳng thắn.
Thẩm Bình thầm nghĩ có thể trở thành khách khanh nhị đẳng, cũng không phải hạng người đơn giản.
Kế tiếp Đinh chưởng quỹ tán gẫu mấy chuyện thú vị làm sống động bầu không khí phòng tiếp khách, sau khi uống hơn mười chén linh tửu, mọi người cũng hoà hợp với nhau hơn rất nhiều.
"Luyện khí tầng tám đã có thể trở thành khách khanh."
"Phù đạo của Thẩm phù sư xem ra cũng có trình độ nhất định.”
Sùng khách khanh tùy ý nhìn về phía Thẩm Bình, "Ta có một đệ tử, rất thích nghiên cứu phù đạo, nhưng thiên phú bình thường, trình độ của mấy người Thôi khách khanh lại quá cao với hắn, nhưng Thẩm phù sư lại rất thích hợp, nếu rảnh rỗi, ta sẽ kêu hắn tới bái phỏng một chút.”
"Thẩm phù sư nếu có thể chỉ điểm, vậy thì không thể tốt hơn."
Đinh chưởng quỹ vội vàng nói, "Sùng tiền bối ngươi tìm đúng người rồi đấy, phù đạo của Thẩm phù sư ngay cả mấy người Thôi khách khanh đều khen ngợi không thôi.”
Trong lúc nói chuyện liền đưa cho Thẩm Bình một ánh mắt.
Thẩm Bình vội vàng chắp tay, "Sùng tiền bối khách khí, tại hạ tất nhiên sẽ cố gắng hết khả năng của mình!”
Sùng khách khanh nhếch miệng nói, "Hắn là Phù sư trung phẩm, Thẩm phù sư tùy tiện chỉ điểm là được, đúng rồi, Thẩm phù sư ở đâu.”
Thẩm Bình lập tức trả lời, "Ngõ Hội Tuyền..."
Sùng khách khanh ngây ngẩn cả người.
Phòng tiếp khách cũng yên tĩnh lại.
"Chư vị tiền bối, thần thức của tại hạ tương đối thâm hậu, may mắn đột phá đến Trúc Cơ, cho nên miễn cưỡng có thể chế tạo ra phù chú cấp hai.”
Thẩm Bình nhận ra được có điểm không đúng liền đứng lên chắp tay giải thích một phen.
Sùng khách khanh cười ha ha một tiếng, "Thẩm phù sư lợi hại!”
Một hồi nâng chén, buổi họp mặt nhỏ này cũng kết thúc.
Thẩm Bình rõ ràng cảm nhận được thái độ của các khách khanh khác nhiệt tình hơn rất nhiều, ngay cả Khúc chưởng quỹ cũng tự mình cùng uống một chén linh tửu với hắn.
Trước khi đi.
Sùng khách khanh còn đưa một tấm Truyền Tấn Phù qua, nói thẳng, "Thẩm phù sư có thể chế tác phù chú cấp hai dù mới ở Luyện Khí tầng tám, tiềm lực bất phàm, đệ tử ta nếu bái phỏng sẽ quấy rầy, đợi qua vài năm tính tình hắn trầm ổn một chút, lúc đó sẽ nhờ Thẩm phù sư chỉ điểm.”
Đi ra khỏi Đức Vọng Lâu.
Đinh chưởng quỹ đuổi theo, cười nói, "Thẩm phù sư thâm tàng bất lộ nha, lặng lẽ liền đổi đến ngõ Hội Tuyền, tiền thuê nhà hằng năm ở nơi đó đều cao hơn hai trăm, cho dù là Thôi khách khanh bọn họ cũng không có phần tự tin này ở vào.”
Thẩm Bình thầm thở dài, lần này mặc dù hơi thu hút sự chú ý, nhưng có thể kết giao được Sùng khách khanh và cả Khúc chưởng quỹ, nghĩ một hồi cũng không phải là chuyện xấu gì, hơn nữa ở Thanh Dương thành này an toàn không lo, tiếp theo hắn còn phải nhanh chóng tăng lên Trúc Cơ, cho nên một số chuyện quả thật phải để lộ ra.
Cho đến bây giờ.
Hắn xem như được thấy mối quan hệ của Đinh chưởng quỹ.
Chả trách lại có một ghế lên phi thuyền ra khỏi Vân Sơn phường, thậm chí những thứ này rất có thể chỉ là vài mối quan hệ của Đinh chưởng quỹ mà thôi.
Ít nhất hắn chưa bao giờ nghe nói qua gia tộc của Đinh chưởng quỹ.
"Đinh chưởng quỹ."
"Chuyển đến ngõ Hội Tuyền cũng là hành động bất đắc dĩ."
"Tuổi tại hạ cũng đã năm mươi, nếu không tăng cường tu hành, sợ vô vọng với Trúc Cơ!"