Thân hình y nhanh nhẹn, tựa như hồ điệp lật hoa, dùng động tác tuyệt đối không có khả năng để mà dịch sang bên cạnh vài phân….
Đáng tiếc, y vẫn bị một thương này đâm trúng.
Két…
Két két…
Huyết sam của y vỡ nát, bị một thương này đóng đinh trên mặt đất.
"Không tệ, không ngờ thiếu chút nữa đã tránh thoát một thương này của ta.” Lý Nguyên không nhịn được mà khen ngợi.
Phải biết thực lực của hắn bây giờ có giới hạn dưới là "505", mà giới hạn trên thực lực của Triệu Tiên Đồng chỉ có "388".
Chênh lệch lớn như thế lại còn có thể tránh thoát một thương tùy ý của hắn, nhập lục phẩm quả thật làm cho một số chỗ sinh ra chất biến.
"Cho ngươi một cơ kNLrḭ GqtBViAṧ nữa.” Lý Nguyên rút thương ra.
Triệu Tiên Đồng cũng không nói nhiều, vỗ mặt đất một cái, máu toàn thân chảy lên phát ra thanh âm "ào ào", tựa như lũ lụt tràn lan, đại giang dâng triều.
Y giật bắn sang một bên khác.
Xoẹt!!
Lý Nguyên lại xuất thương.
Triệu Tiên Đồng như mọc mắt sau lưng, dự đoán một thương này của Lý Nguyên, vốn nên hạ một cước sang bên phải đổi thành bên trái.
Cổ tay Lý Nguyên run lên…
Két…
Rắc rắc.
Huyết sam của Triệu Tiên Đồng vỡ nát, lại bị mũi thương xuyên qua.
Lý Nguyên tay nhấc y lên, khen: "Không tệ không tệ."
Một thương vừa rồi của hắn rõ ràng là vô thanh vô tức, đối phương lại có thể dự đoán ra hướng đi của trường thương, hơn nữa sớm thay đổi địa điểm đặt chân ban đầu. Không hổ là lục phẩm.
Lý Nguyên lần nữa rút thương, nói: "Lại cho ngươi một cơ hội."
Triệu Tiên Đồng không nói hai lời, ngón tay khẽ động, máu chảy ra, y giơ ngón tay nhanh chóng vẽ ra một đồ văn màu máu kỳ quái trên cánh tay trái.
Đồ văn vừa ra, lại trong nháy mắt mờ đi, mà hai vết thương vừa rồi của y trực tiếp khép lại, tốc độ nhanh khiến người ta líu lưỡi.
Một giây tiếp theo, Triệu Tiên Đồng lại bay ra.
Lý Nguyên lại ra thương.
Lần này, Triệu Tiên Đồng dùng tốc độ linh mẫn hơn dịch sang bên cạnh.
Két!
Tạch tạch!
Nhưng mà cuối cùng y không thể chạy trốn, một lần nữa bị thương của Lý Nguyên đóng đinh trên mặt đất.
Triệu Tiên Đồng không giãy dụa nữa, cười khổ nói: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
Lý Nguyên nói: "Ta chỉ là một võ si, muốn xem công pháp lục phẩm của các thế lực khác như thế nào thôi. Ta không muốn chọc vào những thế lực lớn đó, mà loại Hồng Liên tặc chạy trốn đến vùng đất biên thùy như ngươi lại là mục tiêu của ta.”
Triệu Tiên Đồng nói: "Ta không có công pháp…”
"Nói ra, không nói, ta giết ngươi."
"Làm sao ngươi chứng minh được sau khi ta nói, ngươi sẽ buông tha ta."
"Đầu tiên ta là một võ si, ta chỉ cảm thấy hứng thú với công pháp,
Nếu ngươi nói cho ta biết công pháp, ta giết ngươi làm gì?
Vừa rồi ta cứu ngươi, chính là một minh chứng."
"Không đủ."
"Vậy ta thề với tâm ma, nếu ta giết ngươi, ta liền **," Lý Nguyên nói một chuỗi lời nguyền rủa khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối, Triệu Tiên Đồng nghe xong cũng trợn mắt há hốc mồm.
"Điều này…"
Ngay tại thời điểm y có chút do dự, Lý Nguyên lại lạnh lùng nói: "Sự kiên nhẫn của ta là có hạn.
Sao ngươi không ngẫm lại, bản thân ta đã là lục phẩm, ta có công pháp của mình, bây giờ chỉ là muốn tham khảo của người khác.
Tác dụng của ngươi cũng chỉ có chừng đó, nếu không nói, ta trực tiếp giết, ta cũng không tổn thất."
Triệu Tiên Đồng nhìn thoáng qua mặt nạ trên mặt hắn, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại suy tư một phen, nói: "Chúng ta rời khỏi nơi này trước, sau đó ngươi hỏi, ta đáp."
Lý Nguyên cũng không nói nhiều, vung trường thương lên, nhấc Triệu Tiên Đồng chạy về phía xa.
Hai người đi xa, một thân ảnh quỷ dị đầy máu đen đứng trong hố vạn nhân, trong con ngươi tràn đầy oán độc nhìn chằm chằm phương hướng hai người rời đi.
Mà dưới chân thân ảnh này lại là từng đợt run rẩy kịch liệt.
Đó là Huyết Tiễn Tử và bảy gã cao thủ giang hồ đang sợ hãi bò lên trên.
Nhưng toàn thân bọn họ lại đang bò đầy thi hài, những thi hài kia yên tĩnh không tiếng động, hai mắt và miệng là những khoảng trống màu đen như nến tan chảy.
Họ che miệng Huyết Tiễn Tử, kéo xuống.
Toàn thân Huyết Tiễn Tử bộc phát ra lực lượng thuộc về thất phẩm, hai cánh tay hơi phẳng tựa như lưỡi đao sắc bén cuồng chém xung quanh, nhưng chém vào hài cốt lại trực tiếp xuyên qua, không có bất kỳ động tĩnh gì.
Nhưng những thi thể đó lại cực kỳ vững chắc…
Huyết Tiễn Tử dùng hết toàn lực, nhưng cũng chỉ cố gắng leo lên một hai tấc.
Mấy người còn lại không mạnh bằng y, đã sớm bị kéo vào sâu trong hố vạn nhân.
Huyết Tiễn Tử giãy dụa vài lần, rốt cục cũng bị bao phủ, không còn tiếng động.
Túi đeo bên cạnh y đột nhiên biến thành một cái xương tay trắng bệch, mà 50 lượng hoàng kim trong đó thật ra cũng chỉ là bùn dính máu.
…
Trong núi sâu.
Lý Nguyên rút trường thương ra, bắt đầu hỏi Triệu Tiên Đồng chuyện có liên quan đến lục phẩm.
Triệu Tiên Đồng biết đối phương là lục phẩm mạnh hơn mình, không dám lỗ mãng chỉ cung kính nói.
Lý Nguyên nghe xong cũng hiểu.
“Sinh mệnh đồ lục" có rất nhiều đường nét, nhưng những đường nét đó có ba điểm cần chú ý:
Một là thứ tự, tức là có nét đầu tiên và nét cuối cùng.
Nét cuối cùng thật ra được giấu ở bên cạnh nét đầu tiên, hình thành một vòng tuần hoàn phức tạp mà cổ quái.
Nhưng tuần hoàn này cũng không phải là tuần hoàn của thân thể, mà là tuần hoàn của ảnh huyết ở trái tim.
Hai là lựa chọn, cũng tức là không phải mỗi một đường nét đều có tác dụng.
Người khác nhau sẽ nhìn thấy quỹ tích khác nhau, cụ thể thì cần phải tìm hiểu.
Vì lý do này, cho nên nét đầu tiên và nét cuối cùng cũng không cố định.
Ba là quan tưởng, những người khác nhau sẽ nhìn thấy những bức tranh khác nhau trong những đường nét đó, chỉ có mình nhìn thấy thì mới tìm được quỹ tích của mình. Chỉ có sinh mệnh đồ lục đủ cả hình thần thì mới có thể cho người ta nhìn thấy bức tranh này.
Ngoài ra, muốn vào lục phẩm, đầu tiên cần phải thôn phệ huyết nhục của yêu thú thất phẩm trở lên, sau đó thông qua công pháp lục phẩm tăng lên lực lượng ảnh huyết của mình, khi ảnh huyết trở nên sền sệt như thủy ngân thì tuân theo sinh mệnh đồ lục, tuần hoàn lặp đi lặp lại xung quanh trái tim.
Trái tim được tẩm bổ, sẽ trả lại cho thân thể, cường hóa lục phủ ngũ tạng, các khí quan trong cơ thể, do đó làm cho mọi cảm giác được tăng cường.
Việc tăng cường các giác quan này được chia thành ba bước.
Bước đầu tiên là năm giác quan.
Bước thứ hai là cảm xúc.
Bước thứ ba là ghi nhớ.
Khi bước thứ ba hoàn thành là có thể nhìn thấy tổ lục.
Tổ lục rất thần kỳ, lấy máu của bản thân vẽ ra, có thể phá tà, cũng có thể tăng cường khôi phục chính mình.
Phá tà, cũng chính là đánh lui quỷ trong quỷ vực, hoặc là ngăn cản công kích của quỷ, đây cũng là biện pháp duy nhất thoát khỏi quỷ vực, bất quá máu phải là máu tươi, vẽ trước sẽ không được.
Tăng cường khả năng khôi phục, dù là thân thể bị chém thành hai nửa, chỉ cần không chết, cũng có thể dùng tổ lục để cho hai nửa của mình một lần nữa hợp nhất.
Chợt, Triệu Tiên Đồng lại phác họa qua loa sinh mệnh đồ lục mà y nhớ được ở trên mặt đất.
Y không thể vẽ ra hoàn chỉnh, chỉ có thể vẽ quỹ tích mà y nhớ, nhưng quỹ tích này cũng chỉ là hữu hình mà vô thần.
Thần, chỉ có thể thấy được tại một giây lĩnh ngộ nào đó, mà thấy được thần, là có thể lĩnh ngộ sinh mệnh đồ lục.
Nhưng muốn vẽ ra thần, lại cực kỳ khó khăn.