TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Chương 193: Đại công cáo thành, cuốn vào quỷ vực hố vạn nhân (5)

Một mạch Triệu Tiên Đồng tu hành gọi là Cửu Huyết Hồng Liên Kinh, người truyền thụ pháp môn chính là Hồng Liên thái tử, nhưng Hồng Liên thái tử cũng chỉ truyền thụ đến lục phẩm, sau đó liền không còn.

Lý Nguyên lại nhân cơ hội hỏi chuyện quỷ vực.

Nhưng Triệu Tiên Đồng cũng không biết nhiều, chỉ biết quỷ vực cực kỳ khủng bố.

Nhưng y ở Trung Nguyên nghe được mấy tin tức, nói là "Lúc trước, thật ra không có nhiều quỷ vực như vậy, nhưng đồng thời cũng không có nhiều ruộng thịt như vậy.

Trong những năm gần đây, quỷ vực và ruộng thịt dường như xuất hiện cùng một lúc… mà ở gần ruộng thịt càng tốt, càng có quỷ vực càng khủng bố.

Mỗi quỷ vực đều khác nhau.

Trong quỷ vực có lẽ chỉ có một quỷ, còn lại đều là quỷ phó.

Quỷ vực tồn tại một loại trung tâm nào đó."

Lý Nguyên tiếp tục thẩm vấn một phen, nhưng những gì Triệu Tiên Đồng biết là có hạn.

Sau khi xác định không thể hỏi ra gì nữa, Lý Nguyên trực tiếp đánh ngất Triệu Tiên Đồng, sau đó lại dùng thương đem y về hố vạn nhân.

Nhưng vừa đến trước hố vạn nhân, phong cảnh nơi này đã thay đổi.

Trước dòng suối róc rách, một nữ tử đáng thương đang ngồi, nữ tử này dường như bị trẹo chân, đang âm thầm rơi lệ.

Sau khi nghe được động tĩnh, nữ tử quay đầu, nhìn về phía Lý Nguyên.

Lý Nguyên vừa nhìn, lập tức ngây ngẩn cả người, bởi vì nữ tử kia lại có vài phần giống Diêm Ngọc, làm cho hắn không kìm được mà sinh ra cảm giác muốn đi tới giúp đỡ.

Nhưng hắn ngăn chặn ý niệm này lại, sau đó trực tiếp đánh thức Triệu Tiên Đồng.

Lúc Triệu Tiên Đồng còn mơ mơ màng màng, Lý Nguyên giơ tay vung lên, ném Triệu Tiên Đồng về phía nữ tử khóc thút thít trước suối.

Theo Triệu Tiên Đồng rơi vào bên trong, phong cảnh chợt biến, lần nữa hóa thành một cái hố sâu thật lớn, ruồi bọ bay múa, mùi tanh ngút trời.

Mà nữ tử trước suối đột nhiên biến thành một thân ảnh quỷ dị đầy máu.

Thân ảnh kia bắt lấy Triệu Tiên Đồng định chạy trốn.

Triệu Tiên Đồng vội vàng lấy huyết vẽ lục, vẽ ở tay trái, sau đó vỗ "ba" một cái về phía sau, trúng ngay thân ảnh quỷ dị.

Thân ảnh quỷ dị kia như bị điện giật, rụt về phía sau.

Đồng thời, hoa văn máu trên tay trái Triệu Tiên Đồng cũng biến mất vô tung.

Triệu Tiên Đồng nhân cơ hội co cẳng bỏ chạy.

Nhưng còn chưa chạy ra, lại bị hai thi hài trong hố sâu bắt được chân.

Triệu Tiên Đồng tiếp tục vẽ huyết lục, tiếp tục đánh ra.

Nhưng Lý Nguyên đã ném y đi quá xa, càng ngày càng nhiều thi hài bắt được thân thể của y.

Mỗi một lần Triệu Tiên Đồng chỉ có thể đánh lui một cái thi hài, nhưng rồi lại có càng nhiều thi hài bắt lấy y.

Y phẫn hận nhìn Lý Nguyên, hai mắt oán độc, nhưng lại không nói nên lời…

Dần dần, y bị rất nhiều thi hài bắt lấy và chôn sâu vào trong hố, không còn tiếng động nào nữa.

Mà lúc này cảnh tượng lại thay đổi, trước dòng suối róc rách, nữ nhân sinh ra bộ dáng tương tự Diêm Ngọc kia một lần nữa biến trở về bộ dáng Minh Thư đại tiểu thư.

Vị đại tiểu thư này đờ đẫn nhìn Lý Nguyên một cái, sau đó cũng không biến thành bộ dáng Diêm Ngọc nữa, nàng xoay người đi vào phòng nhỏ, cửa phòng đóng lại, tất cả hồi phục bộ dáng ban đầu.

Lý Nguyên xoay người nhanh chóng rời đi.

"Quả nhiên bất đồng, bất kể là quỷ vực trong núi sâu Tiểu Mặc lúc trước, hay là quỷ vực chợ đen huyện Sơn Bảo, hoặc là quỷ vực hố vạn nhân của huyện Thu Đường này, chúng đều bất đồng."

Đêm đó, hắn không trở về, bởi vì… đến cũng đã đến, không bằng tiễn cả Cổ Tượng đi.

Chỉ là hắn không biết Cổ Tượng ở đâu.

Kết quả là, hắn đi tới một khách sạn ở huyện Thu Đường, mất mấy đồng tiền lớn để ở lại, đồng thời thuận tay mua mấy cái bánh bao.

Hình thức của khách sạn này là tửu lâu bên dưới, sương phòng bên trên.

Lúc hắn đang nghỉ ngơi trong sương phòng, trong tửu lâu còn truyền đến thanh âm ồn ào, đó là tiếng uống rượu, náo loạn của những binh sĩ đi theo Cổ Tượng tướng quân.

Lý Nguyên đứng trước cửa sổ, nhìn bóng đêm huyện Sơn xa lạ sau cơn mưa.

Hai con bạch tước đậu ở trước cửa sổ, hắn xé bánh bao, vung ra từng miếng bánh bao màu trắng.

Bạch tước cúi đầu mổ, đợi sau khi ăn uống no đủ, liền vỗ cánh bay vào bóng đêm, hóa thành ánh mắt của Lý Nguyên.

Một con bạch tước trốn ở nơi ước định của Triệu Tiên Đồng và Minh Thư, giám thị đường xá xung quanh.

Còn có một con bạch tước đang ở trên cây già bên ngoài hố vạn nhân, lẳng lặng chờ đợi.

Bản thân Lý Nguyên thu liễm tâm thần, yên lặng suy tư chuyện "Sinh mệnh đồ lục", hắn cảm giác được ảnh huyết lưu động, muốn dùng cái này hình thành tuần hoàn xung quanh trái tim.

Nhưng quá trình này khá khó khăn, hắn thử hồi lâu mới dẫn động một dòng huyết sa quanh quẩn, nhưng muốn thử lại thì lại không được.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, gần canh ba, mấy binh sĩ dưới tửu lâu vẫn đang uống rượu, đang khoác lác, mà trong tửu lâu cũng không ai dám nói đóng cửa với bọn họ.

Nhưng đúng lúc này, cửa vốn đã khép hờ đột nhiên có một thân ảnh xinh đẹp đi vào.

Thân ảnh kia mới đi vào, đã hấp dẫn ánh mắt của mấy binh sĩ.

Những binh lính này ở trong huyện tác oai tác quái đã quen, một người trong đó liền nâng chén rượu lên, nói: "Nương tử thật đẹp, như thế nào lại nhìn thấy thương tâm đây?"

Bóng hình xinh đẹp nức nở nói: "Phu gia đánh ta… còn đuổi ta ra khỏi nhà…"

Một binh lính vui vẻ nói: "Tiểu nương tử, nếu nàng chịu bồi huynh đệ chúng ta một đêm, huynh đệ chúng ta sẽ báo thù cho nàng, đem đánh phu gia của nàng một trận, như thế nào?”

Vốn tưởng rằng bóng hình xinh đẹp kia sẽ ngượng ngùng, sẽ phẫn nộ, nhưng không ngờ nàng lại do dự trong chốc lát, sau đó nói: "Các quan gia, các ngươi giúp thiếp thân báo thù trước, thiếp thân thiếp thân sẽ hảo hảo hầu hạ các ngươi."

Mấy binh sĩ lập tức hăng hái lên, mượn men rượu la hét "đi dạo, đi một chút", rồi đi theo bóng hình xinh đẹp này ra cửa.

Lý Nguyên cũng nghe được những lời này, đáy lòng thật không biết nói sao.

Rất lâu sau…

Con bạch tước đang yên lặng đợi trên cây già bên ngoài hố vạn nhân kia lại nhìn thấy được cảnh tượng quỷ dị: Mấy binh sĩ say rượu kia đang bị bóng hình xinh đẹp dẫn đi xa.

Mà nguyên bản là hố vạn nhân ở phía xa, lại đột nhiên xuất hiện một con hẻm nhỏ.

Các binh sĩ bị bóng hình xinh đẹp dẫn vào "con hẻm nhỏ" kia mà không hề hay biết, còn la hét muốn cho phu gia của nương tử đẹp mặt.

Dấu chấm hỏi đỏ như máu, lần thứ hai nổi lên trên con hẻm nhỏ, các binh sĩ vừa vào trong liền biến mất vô tung.

Một thời gian ngắn sau.

Trong hẻm nhỏ lại đi ra một nam nhân vội vã, nam nhân vội vàng giống như một thợ săn lạc đường, y nhanh chóng chạy tới huyện Thu Đường.

Rất lâu sau…

Lý Nguyên nhìn thấy nam nhân kia lại dẫn theo mấy binh lính đi tới hố vạn nhân "đã biến ảo thành lầu các", vừa đi còn vừa nói "Quan gia, chính là bên này, chính là bên này, đúng đúng đúng, ta phát hiện bảo vật ở ngay phía trước".

Một cảm xúc đáng sợ nổi lên trong lòng Lý Nguyên.

Đảo mắt lại hai ba ngày trôi qua.

Huyện nhỏ dựa vào núi, hầu như mỗi ngày đều mưa dầm liên tục.

Trong hai ba ngày này, Lý Nguyên thấy được rất nhiều người "ra vào" hố vạn nhân kia, nhưng mỗi lần đều là một người ra, sau đó hoặc mang theo một người vào, hoặc mang theo mấy người vào…

Mà vào buổi tối ngày thứ ba, hắn cảm thấy sởn gai ốc, bởi vì hắn nhìn thấy có hai người đi ra hố vạn nhân, sau đó một trái một phải mỗi người đi một ngả, sau đó lại lần lượt mang theo hai nhóm người trở về hố vạn nhân.

Ngày thứ tư…

Hoàng hôn, mưa rào, lại tạnh.

Trong hố vạn nhân lại có hai người đi ra.

Một người trong số đó là một nữ tử mang trang phục tiểu thư nhà giàu có lồi có lõm, còn một người rõ ràng là Triệu Tiên Đồng!

Nữ tử đi ra ngoài huyện.

Mà Triệu Tiên Đồng thì đi nhanh vào huyện, nhưng y cũng không đi đến khách sạn nơi Lý Nguyên ở, mà là đi tới một chỗ địa hình có chút phức tạp, sau đó đi vào một gian lầu các.

Đợi đến khi Triệu Tiên Đồng đi ra, phía sau y lại là một thân ảnh bọc áo choàng.

Trên người mang áo choàng đang phiêu chỉ số "439~554".

Chỉ số như vậy, chỉ xuất hiện ở trên một người, đó chính là Cổ Tượng tướng quân!

Nhưng Triệu Tiên Đồng lại không dẫn Cổ Tượng tướng quân trở về hố vạn nhân, mà xoay người đi về trung tâm huyện Thu Đường, phương hướng này… chính là phương hướng khách sạn nơi Lý Nguyên ở!