“Có khách nào uống say thì bảo xuống lầu, đừng gây phiền phức gì đấy.”
Dương Khả Khả thận trọng sắp xếp, bởi vì nàng nhớ rõ trạng thái lo lắng của ông chủ lớn khi hắn thành lập câu lạc bộ.
Lúc đó, nàng có tò mò hỏi rốt cuộc ông chủ đang lo lắng chuyện gì. Trong mắt của nàng, ông chủ lớn đã là nhân vật thông thiên.
Cho đến khi một lẵng hoa của tập đoàn Cẩm Tú gửi đến, ông chủ giống như nhặt được bảo vật, đặt nó ở chỗ bắt mắt nhất. Nhìn ông chủ như trút được gánh nặng như vậy khiến cho nàng lần đầu tiên hiếu kỳ về một nam nhân như thế.
...