Thạch Chí Kiên bật cười, cũng không để ý, quay sang nhìn thẳng Đới Phượng Niên, tiếp tục nói: “Nhưng ta càng thích một loại thần công khác. Năm ngoái, Cổ Long tiên sinh đã bắt đầu đăng bộ Tuyệt Đại Song Kiêu. Ta rất thích chiêu Di Hoa Tiếp Mộc Công trong bộ truyện này.”
Ánh mắt Đới Phượng Ny sáng lên: “Ta cũng đang đọc bộ đấy đấy.”
Đới Phượng Niên lại quay sang trừng nàng lần nữa.
Đới Phượng Ny vội nói: “Ba cuốn truyện vớ vẩn. Chẳng những lãng phí thời gian mà còn làm hao mòn ý chí con người. Có hại mà chẳng có lợi.” Nói xong, nàng bắt chéo chân, cúi đầu nghịch nghịch chiếc chuông ở mắt cá chân phải để che đậy sự xấu hổ của mình.
Đới Phượng Niên thầm than một tiếng. Hắn không phải là không biết tính tình của em gái mình. Nữ hài mà suốt ngày như nam nhân, ngay cả bạn cũng là mỹ nữ xinh đẹp, đúng là không thể cứu được.