TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 478: Bóng lưng khủng bố (8)

Thứ Tuần Dạ Nhân biết được không ít.

Chuyện có thể bay, thật ra mọi người cũng từng nghĩ qua khả năng này... Nhưng dù là Tam Dương, cũng không dám tùy tiện thử, nếu như vô ích, vậy thì chính là tìm đường chết.

Bây giờ, được xác nhận rồi, Tử Nguyệt bọn họ vừa giận vừa tức.

Nhưng nghĩ lại, như vậy, đích thực là có ưu thế rât lớn.

Nhưng có thể bay... vậy thì càng thuận tiện hơn.

Hồng Nhất Đường lại thầm kêu khổ!

Khốn khiếp!

Sớm biết như vậy, ta không đi con đường thứ 2 rồi.

Hách Liên Xuyên đáng chết này, rõ ràng là muốn lấy ta và Tử Nguyệt ra làm mồi nhử, dụ dỗ tên đó xuống, như vậy quá nguy hiểm rồi.

Lúc trước còn nghĩ, đi con đường thứ 2, khí tức kiềm chế, có thể càng an toàn hơn một chút, không ngờ... lại rơi vào một hố lừa!

Hách Liên Xuyên, cũng không phải thứ gì tốt lành.

Tử Nguyệt một lời không nói, sắc mặt khó coi.

Ả ta bị thương không nhẹ, ả cũng không muốn đi làm bia đỡ đạn.

"Các người có thể đi con đường thứ 2 lần nữa!"

Tử Nguyệt lạnh lùng nói: "Cũng không phải là không thể đi!"

Hách Liên Xuyên thở dài: "Diệu Thừa đều chết rồi, ta còn đi, vậy thì chết chắc rồi, mấy vị Tam Dương khác, có lẽ cũng đã tổn thất hơn nữa... chết quá nhiều Tam Dương, vậy làm sao đối phó với vị kia được? Bây giờ, nếu như hai vị đã đi rồi... không bằng bỏ ra thêm chút sức, cùng lắm thì lúc chia đồ, cho các người thêm phần, dẫn dụ tên kia, tiêu diệt y, chúng ta vào thành ăn thịt lợn!"

Bên cạnh, Lý Hạo chỉ có thể nói... bái phục!

Chả trách ông ta lừa mấy người kia đi con đường thứ 2, không đơn giản là để làm suy yếu đi sức lực của bọn họ, mà còn có tâm tư khác.

Tuần Dạ Nhân không cần nói, Phi Thiên cam tâm sao?

Luân Chuyển Vương cam tâm sao?

Biến bọn họ thành bia đỡ mà thôi, cũng không phải giết chết, đi lên xem một chút không được à?

Cứ coi như cuối cùng không liên thủ tiêu diệt Tử Nguyệt bọn họ, chắc sẽ không có thêm lần hợp tác nào nữa, lúc đó Tuần Dạ Nhân chất vấn Tử Nguyệt...Tử Nguyệt làm sao chống đối được?

Tử Nguyệt, hiển nhiên cũng hiểu rõ những chuyện này.

Ả ta hít một hơi thật sâu, đột nhiên nói: "Bảo Lý Hạo thử xem! Lý Hạo, ngươi chiết ra vài giọt máu từ tim, thử nhỏ vào khe hở ở cửa thành, xem có thể mở cửa được không..."

Lý Hạo chết đứng, làm sao mà đổ lên đầu tôi rồi?

Tử Nguyệt lạnh lùng nói: "Chỉ cần sau khi ngươi thử mà vẫn không có cách nào mở được, ta và Hồng Nhất Đường... có thể đi thử xem, nếu không... thì đừng có mơ!"

Lý Hạo nhíu mày: "Tôi là người của Lý gia, ở đây cũng coi như là cổ thành của Vương gia, cũng không phải là cùng phe, có phải ngài đã nghĩ quá nhiều rồi không?"

"Ngươi cứ thử đi rồi nói!"

Lý Hạo khó chịu nói: "Thương thế tôi chưa lành, nội thương vừa nãy không nhẹ... bây giờ lại phải chiết thêm máu từ tim, ngài muốn tôi chết sao?"

"Không đâu!"

Tử Nguyệt cười: "Không phải ngươi thích Huyết Thần Tử sao? Được, ta cho ngươi! Chỉ cần ngươi chiết ra một ít máu, nếu như vẫn không có cách mở cửa thành, ta sẽ đền bù cho ngươi 1 viên Huyết Thần Tử Nhật Diệu sơ kỳ... ngươi tự nhiên có thể hồi phục lại rồi!"

Đại gia à!

Lý Hạo thầm mắng một câu, lúc đầu còn muốn chê không đủ, không ngờ bây giờ, ngược lại tự đào hố cho mình nhảy.

Máu từ tim có tác dụng không?

Ai mà biết chứ!

Vô dụng thì cũng thôi đi, nếu như thật sự mở được... tiếp theo đó, hắn chắc sẽ bị ánh mắt của những Tam Dương này ghim chặc cho chết mất!

Lý Hạo thật là đau đầu.

Hách Liên Xuyên cũng thầm chửi, ngược lại quên mất nguồn gốc của Lý Hạo.

Hồ Định Phương định lên tiếng thì Lý Hạo nói: "Được, nhưng... tôi muốn 1 viên Huyết Thần Tử Tam Dương... nếu như không có, vậy thì 10 viên trình độ Nhật Diệu!"

"Ngươi đang đùa đấy à!"

Lý Hạo liền nói: "Các người vào thành lấy được lợi ích, tôi phải trả giá bằng máu từ tim, coi như vào rồi, thì tôi có được lợi lộc gì? Tôi muốn chút lợi ích này là quá đáng sao? Mặc kệ có mở được hay không... thì cũng đưa đồ cho tôi trước, tôi mới đồng ý! Nếu không, tôi không đồng ý, các ngươi thích mở hay không mở có liên quan mật thiết gì đến tôi sao?"

Máu từ tim, xác suất lớn là vô dụng.

Lý Hạo biết rõ!

Nếu như hưu dụng, cửa đá bên kia lần trước, có lẽ đã mở được rồi.

Tổn thất mấy giọi tinh huyết mà thôi... nhưng mà phải bổ sung liền vào, nếu không sẽ chịu thiệt lớn, 1 viên trình độ Nhật Diệu khẳng định có thể bù lỗ...

Nhưng nếu không có lời, Lý Hạo chắc sẽ không vui.

Bây giờ kiếm năng không còn, Thần Bí Năng thật ra thì hắn cũng không quá để ý nữa, tốt nhất là có thể chuẩn bị được chút Huyết Thần Tử.

Lúc này Luân Chuyển Vương lên tiếng: "10 viên nhiều quá rồi, 3 viên thôi! Lý Hạo, ngươi thấy thế nào?"

Dứt lời liếc nhìn Tử Nguyệt nói: "3 viên này, sẽ không bảo Hồng Nguyệt đưa ra, Kiếm Môn, Phi Thiên, Diêm La mỗi nhà xuất ra 1 viên, hoặc là vật ngang giá! Tuần Dạ Nhân bên này, nếu Lý Hạo đã muốn xuất ra máu tim, vậy thì miễn phía bên này!"

Hồng Nhất Đường không làm, có hơi im lặng: "Cái đó... Nếu như Lý Hạo thất bại ta cũng sẽ lên tường thành..."

Thế nào, ta còn phải xuất tiền hay sao?

Coi như 1 viên Nhật Diệu đi, kì thực giá trị cũng không phải quá cao, ông ta có thể đưa được, nhưng ông ta tại sao phải đưa?