TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1302: Không màng! (3)

Trong lòng Hoàng Long cả kinh, thấy ngoài ý muốn, cũng cảm giác muốn mắng người!

Là ngươi kêu mọi người tới thương nghị, ta đây không phải là đang bàn bạc hay sao?

Ngươi lại còn bới móc ta!

Y lập tức không nói nữa, nếu tiếp tục, có khi vị này sẽ nổi giận.

Ti trưởng Tuần Kiểm Ti đứng dậy, thở ra một hơi, có chút ghét bỏ nói: “Kệ đi, vẫn là cách nói cũ, hoặc là Lý Hạo chém 100 quý tộc kia, hoặc là hắn chết, tới khi đó rồi lại kêu ta sau...”

Lần trước, chuyện của Từ Khánh, ông cũng nói như vậy.

Lần nãy, không khác.

Trong lòng mọi người ở đây ai nấy đều oán thầm, ý của ti trưởng là như thế nào?

Giờ mà mặc kệ, thì không được tốt cho lắm.

Có khi, bảo trì trung lập mới là đáng sợ nhất, dù là bên nào thắng thì bọn hắn đều không được bất kỳ chỗ tốt nào, dạo này có phải ti trưởng hơi hồ đồ rồi không?

Chưa đợi mấy người còn lại nói gì, Diêu Tứ đã bưng ấm trà đứng dậy, quay người rời đi.

Hoàng Long thấy thế, không để ý chuyện gì, đuổi theo chau mày nói: “Bộ trưởng, mặc dù ti trưởng nói như vậy, nhưng ta có nên quản chuyện của Lý Hạo không?”

Diêu Tứ cười cười, gật đầu.

Hoàng Long thấy vậy lại nói: “Vậy sau khi trở về, chúng ta tổ chức cuộc họp rồi thống nhất, bộ trưởng ngươi cảm thấy như thế nào?”

“Tùy tiện.”

Diêu Tứ tiếp tục đi tới.

Đang đi tới bổng thấy một người long hành hổ bộ đi lại, Hoàng Long cũng ngẩng đầu nhìn.

Hai bên, mấy quan viên mặc trang phục Tuần Kiểm thấy người đi tới, lập tức yên lặng.

Giờ khắc này, toàn bộ Tuần Kiểm Ti giống như yên tĩnh lại.

Ngoài phòng khách, một bước nhanh tới, bên cạnh còn một con chó đi theo.

Không còn áo khoác cùng mũ dạ hài hước, quyền trượng cũng không, chỉ có một thân áo giáp màu bạc, bên hông đeo bội kiếm.

Ở cửa ra vào, Lý Hạo không thèm nhìn Hoàng Long, giọng nói như hồng chung: “Tuần Dạ Nhân phủ đô đốc Thiên Tinh Lý Hạo, bái kiến ti trưởng! Hôm qua, phủ đô đốc Thiên Tinh thanh trừ hai cái đại u ác tính là Tứ Hải và đấu trường Thiên Tinh, thu được nhiều thứ, nên hôm nay ta đặc biệt đến đưa tiền tham ô, bao gồm 500 ngàn thần năng thạch, 5 giọt nước suối sinh mệnh, 10 cái nguyên thần binh!”

Âm thanh truyền tứ phương!

Trong nháy mắt, ánh mắt của toàn bộ người Tuần Kiểm Ti nhìn lại.

Hoàng Long nhíu mày, nhìn Lý Hạo, khoảng cách giữa hai người rất gần, y thấp giọng lạnh lùng nói: “Lý Hạo, chuyện này trước tiên nên qua Tuần Dạ Nhân...”

Lý Hạo nghiêng đầu nhìn lại, quát lớn: “Cút!”

Hoàng Long khẽ giật mình.

Lý Hạo giận dữ mắng: “Có phần ngươi nói chuyện sao? Phủ đô đốc Thiên Tinh chỉ chịu sự cai quan của Diêu bộ trưởng cùng với Tuần Kiểm Ti, ngươi là cái thá gì, mà dám ở đây chỉ điểm giang sơn?”

“...”

Hoàng Long tái xanh mặt, nhìn Lý Hạo.

Lý Hạo cũng lạnh lùng nhìn y, hạ thấp tông giọng: “Đừng xen vào chuyện của người khác, chớ có nhảy nhót trước mặt ta, ta có chết hay không còn chưa biết, nhưng trước khi đó, ta chắc chắn là giết ngươi! Thuế Biến mà thôi, không biết ai đứng sau ngươi, nhưng ta không sợ, ngươi không nên tạo chuyện thị phi, cẩn thận chết không toàn thây!”

Hoàng Long biến sắc, lát sau, y cười lạnh, không nói gì nữa.

Để xem ngươi nhảy nhót được bao lâu!

Trời muốn diệt ta, trước ta phải bắt nó cuồng!

Lý Hạo hôm nay đơn giản là vô pháp vô thiên.

“Phế vật!”

Một tiếng khinh thường vang lên.

Chính là đến từ Lý Hạo!

Sắc mặt Hoàng Long hơi khó coi, nhấc chân rời đi, không nói gì nữa, Lý Hạo...thật là hung hăng, thật là kiêu ngạo.

Về phần chiến lợi phẩm... Xem Tuần Kiểm Ti có thu không.

Bây giờ Lý Hạo đưa chiến lợi phẩm đến, hẳn là có chút tâm tư.

Lấy, có nghĩa là Tuần Kiểm Ti chấp nhận một vài thứ.

Không lấy... Vậy thì tức là không đồng ý.

Hoàng Long vừa đi, vừa chờ câu trả lời người trong Tuần Kiểm Ti, mà bây giờ, trong đại viện đã có không ít người quỳ xuống đất, dường như đang chờ cái gì đó, có người nhìn Lý Hạo, với ánh mắt tràn ngập thù hận.

Nhưng mà... Không dám hành động lỗ mãng.

Lý Hạo quá ngông cuồng!

Đến cả Hoàng Long còn bị hắn quát như thế, nếu bọn họ mở miệng, lỡ như Lý Hạo phát cuồng, nhảy tới giết, như vậy thì thiệt thòi lớn rồi.

Mà Diêu Tứ đứng bên cạnh, nhìn Lý Hạo một cái rồi cũng không nói gì, cất bước rời đi.

Tất cả mọi người, giống như đang đợi cái gì đó.

Trong đại sảnh Tuần Kiểm Ti.

Ti trưởng dừng bước, như đang tự hỏi điều gì đó, qua một thời gian chờ đợi rất lâu, Tuần Kiểm Ti yên tĩnh dọa người, rồi ông ta thản nhiên nói: “Đưa đồ tới phòng kho ghi sổ đi!”

Sắc mặt đám người căng thẳng!

Sau một khắc, lại nghe ti trưởng mở miệng nói: “Lý Hạo công huân to lớn, vừa tới đã lập xuống đại công cho Tuần Kiểm Ti... Ban thưởng một triệu thần năng thạch, một cái nguyên thần binh thiên giai. Thân thể của ta hơi mệt, hôm nay không gặp ai nữa, ngày sau có chuyện nói nhiều hơn!”

Lời vừa ra, mọi người lập tức sững sờ, mơ hồ hiểu được.

Gần như là ngang giá!

500 ngàn thần năng thạch, 5 giọt nước suối sinh mệnh, giá trị khoảng 1 triệu thần năng thạch.

Một cái nguyên thần binh thiên giai, so với 10 cái mà Lý Hạo đưa tới, không khác là bao.

Đồ thì ta thu, nhưng mà ta cũng đưa lại cho ngươi, ta lấy là vì ngươi diệt hai cơ quan lớn, ta đồng ý. Còn ta thưởng cho ngươi, có nghĩa là ta không phải là quá đồng ý với chuyện ngươi giết quý tộc.

Không ủng hộ, không phản đối, nếu ngươi còn sống thì lại tới tìm ta, hôm nay thế thôi.

Một câu nhưng nhiều ý.

Còn Lý Hạo ngược lại không thèm để ý, chỉ cười cười: “Vậy cảm tạ ti trưởng ban thưởng!”

Dứt lời, quay người rời đi.

Không phải đi phòng kho, cũng không đi giao tiền, nếu giá trị đã tương đương...ghi một cái là được rồi, không cần thiết phải chuyển tới chuyển lui, phí công chuyện.

Ý của Tuần Kiểm Ti, hắn hiểu.

Đó là trung lập!

Mà ở ngoài sân, mấy quý tộc quỳ gối dưới đất có người nhẹ nhàng thở ra, cũng có người tức giận bất bình, có người thấy Tuần Kiểm Ti không ủng hộ là tốt rồi, còn có người lại thấy Tuần Kiểm Ti không nên làm như vậy, mà là nên trấn áp Lý Hạo mới đúng!