TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1280: Dương kỳ danh (4)

Lý Hạo lộ ra nở nụ cười: "Toàn bộ đều bắt giữ cho ta! Người của Đấu trường, Võ Vệ quân đều tiến hành bắt giữ về phần những khách nhân của Đấu trường thì đều đưa lên thuyền đi! Lý mỗ không phải hạng người không có nhân tính, nếu là chỉ là đơn thuần hóng chuyện thì cũng không phải tội lỗi gì chỉ là... Nói chung vẫn phải phiền các ngươi chịu thiệt."

"Hẳn là vậy rồi!"

Có người mở miệng, một lão già đi ra mang theo dáng tươi cười nói: "Lý đô đốc phối hợp chấp pháp đó là điều đương nhiên, chúng ta cũng không có chút nào ý kiến chỉ là... Muốn hỏi một chút đại khái cần bao nhiêu thời gian?"

Lý Hạo cũng lộ ra dáng tươi cười, mang lại cho người ta cảm giác rất là thân thiết: "Nhanh thì một ngày còn nếu chậm... Cũng không đến mấy ngày!"

Không đến mấy ngày là mấy ngày?

Cũng chỉ dám thầm nghĩ trong lòng chứ hiện tại lão già cũng không dám lên tiếng.

Mà lúc này, bên ngoài có một người đi tới, cách một khoảng cách thì truyền âm với Lý Hạo nói: "Lý đô đốc, ta là Tuần Dạ Nhân phó bộ trưởng Chu Cần, ta vừa mới nhìn thấy con của ta ở trên thuyền, không biết..."

Phó bộ trưởng nên theo lý mà nói thì hắn cao hơn Lý Hạo một cấp bậc.

Lý Hạo nghiêng đầu nhìn về phía vị trung niên này, trung niên cười cười lần nữa truyền âm nói: "Con của ta có hơi thích chơi đùa, chứ không phải người thích gây chuyện thị phi, sau khi ta đưa nó về sẽ nghiêm khắc quản giáo."

Lý Hạo có chút nhướng mày, cũng chỉ cười cười rồi truyền âm nói: "Được, chờ ta đến tổng bộ sẽ ghi lại trong danh sách là Chu bộ trưởng đã lĩnh người đi là được."

Chu bộ trưởng có chút ngưng mi, lần nữa truyền âm: "Lý đô đốc không cần phiền toái như vậy, ta hiện tại mang đi cũng được..."

Lý Hạo nhìn xem hắn hơn nửa ngày mới chậm rãi mở miệng: "Nơi này có mấy ngàn người! Loại người gì cũng có, Chu bộ trưởng, ta đã rất cho ngươi mặt mũi, vì đều là người một nhà nên nếu ngươi muốn đưa người đi thì phải giao lại tiền phạt thì mọi việc coi như xong, nhất định phải vào thời điểm này, tại trường hợp này mà muốn dẫn người rời đi... Ngươi là không nể mặt ta, hay là muốn mượn cơ hội giẫm lên đầu ta để thể hiện uy quyền của ngươi?"

Nói đi, Lý Hạo từng bước một đi về phía hắn, Nam Quyền cùng bọn người Dương Sơn nhanh chóng lao tới.

Lý Hạo mặt không biểu tình: "Các ngươi là nghe ai?"

"Hay là ngươi cảm thấy, ta cùng ngươi là Tuần Dạ Nhân, mà ngươi lại cao hơn ta một cấp bậc nên ta phải nể mặt ngươi?"

"Ta đã nói rồi, sau khi trở về thì ta sẽ thả người, nhưng nếu ngươi cứ kiên quyết như vậy, có nghĩa là, ngươi đang cho rằng ta đang sợ ngươi à, hay cảm thấy... Ngươi mạnh hơn ta?"

Xung quanh ngập tràng sát ý!

Chu bộ trưởng sắc mặt hơi khó coi, hít sâu một hơi lại mở miệng nói: "Hiểu lầm thôi, ta chỉ là sốt ruột cho con trai, Lý đô đốc hiểu lầm rồi, nếu đô đốc đã nói như vậy thì để trở về rồi hãy nói."

Lý Hạo nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu. "Không nên tùy tiện cho người ta đè đầu cưỡi cổ, một tên Húc Quang đỉnh phong đúng là rất mạnh, nhưng tùy thời điểm, xem đi ở thời điểm này lại có người muốn tìm ta thả người, tự mình đến chứ không phải trốn sau lưng làm cháu trai! Còn có ngươi... Đô đốc Thiên Tinh cũng không phải do ngươi quản, con của ngươi thì ta sẽ điều tra rõ rang nếu không có chuyện thì tự nhiên ta sẽ thả người, còn nếu có việc... Ngươi có thể thử một chút, có thể hay không cướp người ở trong tay võ sư của Ngân Nguyệt!"

Chu bộ trưởng trầm mặc, hơi gật gật đầu, cũng không nói thêm gì mà chỉ quay người rời đi.

Hắn chỉ là thăm dò một chút, kết quả không ngờ thái độ của Lý Hạo lại kiên quyết như vậy.

Tối nay là sân nhà của Lý Hạo.

Giờ phút này nếu hắn còn nói thêm cái gì nữa thì rất dễ dàng gây ra xung đột, mà cái này cũng không phải là kết quả mà hắn hay là người sau lưng của hắn mong muốn, thăm dò một phen thôi nhưng không ngờ Lý Hạo lại phản ứng kịch liệt như thế, cái này cũng càng chứng minh thêm nhóm người của Ngân Nguyệt này ngang ngược vô cùng, càng không kiêng nể gì cả.

Mắt thấy vị Lý Hạo này đều khiến cấp trên phải ăn quả đắng, giờ phút này những người vây xem từ bốn phía kia đều lựa chọn dừng bước.

Nếu là vừa rồi Lý Hạo đáp ứng thả người, vậy thì bây giờ lập tức sẽ có người bu đầy để yêu cầu thả người.

Ngươi thả người của Tuần Dạ Nhân, vì sao không thả những người khác?

Nhưng vì Lý Hạo cự tuyệt, nên lúc này cũng không ai lại dám ra mặt thăm dò cái gì nữa.

Những tên công tử hay quý tiểu thư của Đấu trường, ai nấy đều như cha chết mẹ chết, tuy nói chưa chắc có việc, nhưng nếu bị đưa tới Tuần Dạ Nhân... Ai biết sát nhân hay ma đầu này sẽ làm cái gì?

Bọn hắn đều đã ngửi thấy mùi khai bên trong thuyền.

Chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì cho lắm.

Điều này nói lên rằng trước đó những người này đều bị dọa thảm rồi.

Nhưng khi bị Lý Hạo nhìn chằm chằm thì những tên quý tộc phách lối trước đó bây giờ từng người đều đi vào trong thuyền, Võ Vệ quân cũng bắt đầu giam giữ những người của Đấu trường kia.

Không ai dám phản kháng.

Đại cục đã định.

Khi Lưu Sa bị giết, mấy vị Húc Quang mà nàng mang đi cùng đều bị nổ chết, Đấu trường Thiên Tinh cũng không còn cách nào phản kháng.

"Niêm phong nơi đây!"