TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1279: Dương kỳ danh (3)

"Ai?"

"Cái tên mặc áo giáp trắng, cái gì mà Thiên Tinh đô đốc gì đó."

"Vũ Kỳ tỷ trước kia gặp qua hắn ta sao?"

"Không phải trước kia mà là mấy ngày trước..."

Nữ hài bỗng nhiên nói: "Hắn vừa mới nói nếu như có oan ức gì đều có thể đi tìm hắn để cáo trạng đúng không?"

"Đại nhân vật nói chuyện rất tùy hứng, không lẽ tỷ tin là thật sao?"

Bên cạnh có hài tử nhỏ giọng nói: "Những đại nhân vật này thật là đáng sợ, tiếng nổ lớn vừa rồi giống như đã giết chết rất nhiều người, còn có cái gì Húc Quang Thuế Biến, chúng ta vậy mà có gặp qua mấy vị đại nhân vật như như này rồi, lão đại của tập đoàn Tứ Hải hay lão đại của Đấu trường Thiên Tinh... Đều bị hắn giết!"

Có thể nói hai người này có danh tiếng cực lớn, nên mấy đứa nhỏ làm chân sai vặt như này thật ra đều đã nghe nói qua, đường đường là đại nhân vật thì mấy đứa nhóc thấp hèn này có thể so sánh.

Nữ hài gật đầu nhưng cũng không nói gì.

Chỉ là vẫn chăm chú nhìn lên trời.

Thiên Tinh đô đốc Lý Hạo!

Ma Kiếm Lý Hạo!

Vài ngày trước, nàng cũng nghe người đề ta nhắc đến, nghe nói là một tên mọi rợ đến từ phương bắc, nhiều người nói hắn là ma đầu giết người như ngóe... Có thể người mình đã tiếp đãi trước đó phần lớn chính là hắn.

Hắn muốn đến Tuần Dạ Nhân để tìm người.

Trước đó không biết hắn muốn tìm ai, nhưng hiện tại đã rõ, người hắn tìm hẳn là Hầu Tiêu Trần - kẻ đã đến sớm hơn hắn một bước.

Thế nhưng mà... Nàng vẫn còn có chút không dám tin.

Vị này lãnh khốc không gì sánh được, đại ma đầu giết người như ngóe vậy mà trước đó lại ngồi xe đạp của mình để đi đến tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Nữ hài nhìn lên bầu trời hơi rơi vào trầm tư.

Hồi lâu sau mới cúi thấp đầu, Lý Hạo đã rời đi lần nữa, đi giết người....

Đấu trường Thiên Tinh.

Giờ phút này, bầu không khí vô cùng yên tĩnh, đơn giản vì những kẻ không yên tĩnh đều đã chết, Kim Thương dẫn người tới Võ Vệ quân bao vây Đấu trường Thiên Tinh, mà bên trong Đấu trường có không ít người đều đang quỳ, không một ai dám đứng lên.

Ngoài ra còn có một đám khách nhân, giờ phút này đều cẩn thận từng li từng tí chuẩn bị rời đi, có người đang thương lượng cùng với Võ Vệ quân, muốn để cho Đấu trường an tĩnh, có chút huyên náo đứng lên: "Các ngươi làm cái gì? Ta là người của Tổng thự Hành Chính ở Thiên Tinh..."

"Chúng ta chỉ là đến xem một trận tranh tài mà thôi, chẳng lẽ như vậy mà cũng phạm pháp?"

"..."

Không ít người muốn nhanh chóng rời đi.

Giờ phút này bên ngoài cũng có không ít người đang nhìn nhưng đều không dám tới gần.

Cường giả của Võ Vệ quân không nhiều, chỉ có mỗi Kim Thương là Húc Quang mà thôi.

Những người khác thì có một vài người là chiến lực Tam Dương nhưng số lượng cũng rất ít.

Võ Vệ quân như này sẽ không thể nào trấn áp được Đấu trường Thiên Tinh.

Nhưng mà mấy người của Đấu trường ở đằng kia cũng không một ai dám phản kháng, những tên khách nhân đang ồn ào đằng kia cũng không dám phản kháng, bởi vì bọn hắn đều biết có một tên sát tinh đang tới, trên thực tế sớm đã có người muốn chạy nhưng các cường giả đều cảm giác được Nam Quyền tới rồi.

Nam Quyền đáp xuống đất nhìn thoáng qua Kim Thương, ánh mắt có chút trào phúng, điều này thực sự khiến Kim Thương tức điên.

Nam Quyền cười ha hả nhìn xem những người kia đang ồn ào bàn tán rồi lại thản nhiên nói: "Đợi Lý đô đốc đến rồi nói, chư vị đừng lộn xộn, đây là Thiên Tinh thành nên đô đốc cũng giảng quy củ, giảng pháp luật, nhưng nếu các người chạy loạn vậy thì sẽ bị đưa vào viện phản kháng người chấp pháp... Nếu có chết thì đừng trách ta không có nhắc nhở chư vị."

Trong đám người có người đứng dậy nhìn về phía Nam Quyền, hít sâu một hơi rồi cười cười: "Hạ huynh, ta chính là đến tham gia náo nhiệt, không muốn trở thành kẻ thù đối với Lý đô đốc, Cửu hoàng tử còn đang chờ ta, ngươi xem thử ta có thể về trước được hay không?"

"Cái gì, ngươi cũng ở đây!"

Nam Quyền cười cười rồi gật gật đầu: "Có thể, ngươi cứ đi đi!"

Người kia lập tức nhẹ nhàng thở ra một cái, một lát sau thì nghe Nam Quyền cười ha hả nói: "Ta thì đồng ý cho ngươi đi, nhưng không có nghĩa là Tuần Kiểm Ti sẽ không tuần tra vào ban đêm..."

Nam tử bước chân trì trệ, sắc mặt lại có chút cứng ngắc.

Vậy ngươi nói làm cái gì!

Lời này của ngươi là có ý gì?

Hắn muốn chạy nhưng lại không dám đi.

Mà ở giờ khắc này, một chiếc thuyền lớn từ trên trời rơi xuống, một tiếng ầm vang đập vào trên mặt đất, Lý Hạo một thân áo giáp trắng sáng ngời chiếu rọi, hắn nhìn phía dưới đám người ở bốn phía khiến bọn hắn trong nháy mắt yên tĩnh trở lại.

Lý Hạo chỉ nhìn xem những người này nhưng cũng mang đến cho tất cả mọi người áp lực rất lớn.

Tên cường giả trước đó cùng hợp tác với Nam Quyền cũng thu lại dáng tươi cười, hơi lui về sau một bước trong lòng thầm mắng một tiếng, đồ chó hoang Nam Quyền, từ lúc nào hắn đã hợp tác cùng với tên sát tinh Lý Hạo này vậy.

Lý Hạo chỉ nhìn thoáng qua những người này, có người là người Đấu trường, cũng có người chỉ là người thường.

Mà trong đám người kia có không ít người nhìn về phía thuyền lớn, chờ nhìn thấy những người trên thuyền kia, thì từng người từng người lại hai mặt nhìn nhau.

Có ít người thậm chí còn là người một nhà, là anh em, cũng có thể là chị em, thậm chí là cha con...

Thật không ngờ đến tình cảnh gặp lại nhau lại là tình cảnh như này.

Trong lúc nhất thời bầu không khí cũng có chút xấu hổ.