Hồng Nhất Đường thầm mắng một tiếng, lão gia hỏa này đúng là muốn bị đòn, cứ giữ mãi thái độ này, sớm muộn gì cũng bị người ta đánh chết.
Đương nhiên, đã mấy chục năm rồi, quen dần là được.
Viên Thạc nói một câu, sờ lên cái cằm, nở nụ cười: “Nguồn gốc đương nhiên là không đơn giản, kỳ thực Ngũ Cầm thuật không phải là một bản bí tịch, là do ta sau khi tham khảo rất nhiều bản bí tịch rồi tổng hợp mà ra, đều là một số bí thuật cổ võ đỉnh cấp! Mà hô hấp pháp, cũng là do tham khảo, cải tạo bí pháp nghe nói là do cổ Đế Tôn lưu lại mà ra…”
Nói đến đây, lại lắc đầu nói: “Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật, vốn là không có những công hiệu thần kỳ này, từ sau khi siêu năng quật khởi, ngược lại có nhiều hơn những chỗ đặc thù…có lẽ có liên quan đến kiếm năng, không có kiếm năng phối hợp, kỳ thực hiệu quả sẽ không mạnh như vậy.”
Lão nhìn về phía Lý Hạo: “Kiếm năng phối hợp với Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật mới là mạnh nhất, có lẽ trong bí tịch cổ võ mà ta tham khảo, có công pháp của tổ tiên ngươi, nếu như chỉ sử dụng Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật… lợi hại tuy là lợi hại, nhưng là tuyệt đối không đạt được loại hiệu quả này.”
Lý Hạo như có chút đăm chiêu.
“Cho nên… nếu thật sự truyền ra ngoài, trừ phi bọn họ cũng có thể đạt được kiếm năng, bằng không hiệu quả cũng không mấy tốt.”
Viên Thạc nói xong, có chút kiêu ngạo: “Những người tầm thường lấy được Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật thì có thể thế nào chứ? Lấy được rồi, kết quả cũng chẳng qua là nhiều một môn bí thuật mà thôi, dùng được tốt mới là bí thuật đỉnh cấp, dùng không tốt, thì cũng bình thường thôi! Ngươi cho rằng bất luận kẻ nào cũng có thể lĩnh ngộ ngũ Thế hay sao?”
“Ngươi có tính toán rồi thì tốt!”
Hồng Nhất Đường cũng không nói thêm gì nữa, “Vậy ta về trước đây.”
“Tùy ngươi.”
Viên Thạc cũng chẳng buồn quản y, lão ngược lại là không vội rời khỏi.
Hồng Nhất Đường nhìn Quang Minh Kiếm, Quang Minh Kiếm giả vờ như không nhìn thấy, Hồng Nhất Đường cười lớn: “Đi thôi, sau này còn có cơ hội, nếu trong một lần mà hấp thu quá nhiều, chưa chắc là chuyện tốt, lực lượng vẫn nên có tuần tự phát triển thì tốt hơn.”
Quang Minh Kiếm cũng bất đắc dĩ!
Gia hỏa này, ngươi đi thì cứ đi là được.
Nhưng y đã nói như vậy, là võ sư có tư cách, nàng cũng biết rõ tình huống, chỉ có thể nói: “Vậy ta…”
Nghĩ một chút, lại không nhịn được muốn mắng chửi người.
Ta về Ngân Nguyệt làm gì!
Ta ở đó cũng không có môn phái gì, gia hỏa này bảo ta đi theo, đúng là bệnh tâm thần!
Đã đến nước này, da mặt cũng không dày được như vậy, chỉ có thể nói: “Chúng ta cùng đi thôi, trên đường cũng an toàn hơn một chút, coi chừng gặp phải cường giả đệ lục cảnh.”
Lý Hạo thấy hai người muốn rời khỏi, đứng lên nói: “Ta còn chút sinh mệnh chi tuyền đây, bình thường giải phong cũng phiền phức… ta cũng chưa chắc ở đó, hai vị mang theo vài giọt đi.”
Vốn dĩ hắn còn lại 7 giọt, lại kiếm được 9 giọt, bây giờ trong tay có 16 giọt.
Hắn lấy ra hai cái bình, một cái đựng 3 giọt, nếu chỉ đơn giản là giải phong cũng không có gì nghiêm trọng mà nói, hẳn là đủ để bọn họ tự mình tu bổ, không cần Lý Hạo nhúng tay.
Hồng Nhất Đường liếc mắt nhìn hắn, cười, lại nhìn Viên Thạc một chút, trực tiếp nhận lấy cái bình, cười nói: “Sau này có chuyện gì cứ đến tìm ta!”
Quang Minh Kiếm cũng không khách khí.
Võ sư Ngân Nguyệt, bình thường cũng sẽ không quá khách khí, cùng lắm lần sau Lý Hạo đánh nhau, lại đến làm một trận là được.
Hai người đều cầm lấy cái bình, cũng không chào Viên Thạc, rất nhanh rời khỏi trong bóng đêm.
Viên Thạc chờ cho bọn họ đi khỏi, lúc này mới hừ một tiếng: “Cũng coi như thức thời, chẳng lẽ cứ ở mãi không đi, muốn ở lại ăn tết sao?”
Nói xong, lại nhìn Lý Hạo: “Hai tên này đi rồi cũng tốt, có nhiều thứ, hai gia hỏa này ở đây, ngược lại cũng không tiện nói với ngươi quá nhiều.”
Lý Hạo khẽ giật mình, gì cơ?
Võ sư cũng có thể xem như tương đối độ lượng, trừ phi liên quan đến bí thuật bổn môn.
Quả nhiên, Viên Thạc mở miệng: “Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật, ta đã sửa đổi một chút, trước đó Thổ Nạp Thuật chủ yếu là nội kình và điều chỉnh khí huyết mà thôi, trong lúc thổ nạp, có thể cường hóa nội kình khí huyết, mãi đến sau khi ta bước vào Đấu Thiên đã có sửa đổi một chút, muốn dung nạp Thế vào trong đó, nhưng mãi không có thời gian suy nghĩ, khoảng thời gian ở trung bộ kia, ngược lại là đã suy nghĩ ra một chút…”
“Mấy ngày trước ở trong di tích, ta đã làm điều chỉnh cuối cùng, ba ngày nay, sau khi ta dung hợp ngũ Thế, lại sửa đổi thêm một chút nữa…”
Viên Thạc nói đơn giản một chút tình huống của mình, lúc này mới quay lại chủ đề chính: “Hô hấp pháp là căn bản, là căn nguyên cường đại… cái ta nói với Hồng Nhất Đường chỉ là một con đường, chỉ là một loại đại phương hướng, còn về phần đi như thế nào, phải xem chính bản thân bọn họ mà thôi.”
“Mà bây giờ cái ta muốn nói với ngươi, chính là bản chất của hô hấp pháp, cũng là bản chất của võ sư, lực lượng vì sao có thể đặt vào tự thân, tự thân sinh ra lực lượng, tất cả những thứ này đều phải quy công cho hô hấp pháp.”
“Nhớ kĩ, hô hấp pháp là căn cơ…Lý Hạo, tất cả những thứ bên ngoài đều là thuật! Siêu năng thuật, võ thuật, đấu kĩ, chiến pháp… những thứ này đều là thuật, mà pháp, chính là gốc rễ!”
“Nếu ví võ sư như một cây đại thụ, thì hô hấp pháp chính là mặt trời, là nguồn nước, đất đai, xem ra, nếu không có những thứ này, đại thụ cũng chỉ là đại thụ… nhưng sớm muộn gì cũng khô héo, duy chỉ có pháp, mới có thể một mực trưởng thành!”