TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1206: Mỗi người một ngã (3)

Trong lòng Lý Hạo hiểu rõ, gật đầu: “Ý của lão sư ta hiểu, vậy Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật của lần này… có thể giúp cường hóa Thế hay sao?”

“Đúng vậy!”

Viên Thạc cười nói: “Cho nên Hồng Nhất Đường nói có người để ý đến hai tên sư tỷ và sư huynh không ra gì kia của ngươi…cũng không sao cả! Phiên bản của bọn họ kỳ thực tương đối cũ kỹ, là phiên bản của rất nhiều năm trước, thậm chí không được thâm hậu như cái mà ngươi đang luyện nữa.”

“Thời đại là phải biết thức thời, phiên bản cũ thì cứ ném ra ngoài, thì có sao đâu?”

“Kỳ thực, ngươi và ta đều đã xem qua cổ tịch, hẳn đều hiểu rõ, của mình thì mình quý, kỳ thực cũng không phải là phương hướng tiến lên của võ đạo… nhưng thời đại này…”

Viên Thạc cười lạnh một tiếng: “Thời đại này, nếu như ngươi không biết quý đồ của mình, chính là muốn chết! Ta coi như muốn truyền, cũng sẽ không phải là bây giờ, càng sẽ không truyền bá cho những tên kia khi mà cảnh giới của bọn họ vẫn còn chưa bắt đầu ổn định, vậy là tự tìm phiền toái cho bản thân, hiện tại ta rất hối hận, năm đó nghiên cứu ra một số đồ vật đã không quá để ý, đều cho truyền bá ra ngoài…”

Lý Hạo gật gật đầu.

Giờ phút này, có chút kích động nho nhỏ: “Chỉ một phiên bản Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật của lão sư thôi, sau khi tu luyện, ta có thể hay không lập tức cường đại ngũ Thế?”

“Ngươi đang nghĩ gì thế!”

Viên Thạc không còn gì để nói: “Chỉ là giúp cho ngươi dễ dàng dung hợp ngũ Thế mà thôi, pháp là căn bản không sai, nhưng pháp cũng không phải là thiên tài địa bảo giúp cho ngươi có thể đột ngột tăng mạnh được, đây là căn cơ để giúp ngươi từng bước một trên con đường tu luyện, thiên tài địa bảo sẽ có lúc tiêu hao hết, chỉ có pháp mới là gốc rễ tồn tại mãi mãi!”

Lý Hạo nghĩ tới điều gì đó, gật gật đầu.

Sau đó, Viên Thạc không lên tiếng nữa, mà là thông qua truyền âm, bắt đầu truyền phiên bản mới, không chỉ như vậy, dù là truyền âm, lão cũng dùng mật ngữ đặc biệt của Ngũ Cầm môn để mà truyền thụ.

Hiển nhiên, Viên Thạc rất xem trọng cái này, lão không muốn bản mới nhất của Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật lưu truyền ra ngoài.

Bên cạnh, đôi tai chó của Hắc Báo cũng sắp dựng thẳng lên trời rồi.

Đáng tiếc là không nghe được gì.

Hắc Báo rất sốt ruột!

Viên Thạc nhìn thấy, nhưng cũng không thèm để ý, kiếm năng con chó này ăn cũng đã ăn rồi, pháp thì nhất định không thể truyền bậy được, con chó này dù sao cũng là yêu tộc, nếu một ngày nào đó nó bỏ đi mất, sẽ rất dễ dàng gây ra phiền phức.

Tất cả bảo vật đều là vật ngoài thân, duy chỉ có pháp mới chính là suối nguồn lực lượng của bản thân.

Mà Lý Hạo cũng im lặng mà nghe.

Im lặng trải nghiệm cùng cảm ngộ.

Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật phiên bản mới, cảm giác còn phức tạp hơn rất nhiều, những thứ liên quan so với trước đó nhiều hơn rất nhiều, trước đó chỉ là mấy phương diện đơn giản như nội kình, tần suất hô hấp, khí huyết lưu thông mà thôi.

Nhưng phiên bản pháp của lần này, lại là dính đến một chút sự vận chuyển của Thế.

Dính đến cái này, độ khó sẽ tăng lên rất nhiều.

Vả lại không thể không nói, lão sư đúng thật là thiên nhân nghiên cứu học thuật, luôn tiến bộ cùng thời đại, cũng không phải mãi giữ một bộ pháp mà sống đến già, mà là một mực cải tiến, theo thực lực tăng lên, lão cũng không ngừng tu luyện đến hoàn mỹ.

Trong số võ sư Ngân Nguyệt, tuổi tác của Viên Thạc được coi là lớn, đã hơn 70 tuổi, rất nhiều võ sư kỳ thực mới chỉ ngoài 50 mà thôi.

Niên kỷ không nhỏ, thiên phú kỳ thực cũng không hề kém, lại là người lăn lộn đến cuối cùng trở thành thê thảm nhất… nguyên nhân cũng vì Viên Thạc đã lãng phí rất nhiều thời gian vào những thứ này, lão học quá nhiều thứ rồi, ăn khá tạp.

Đơn thuần chỉ là ngũ Thế dung hợp mà thôi, cũng đã khiến lão mất rất nhiều năm.

Trước khi lão xưng bá võ lâm, một số người cùng thời của lão kỳ thực cũng đã bước vào Đấu Thiên, mà Viên Thạc vào lúc đó, nếu thật sự muốn tính toán chỉ có thể nói là tồn tại vô địch trong cùng cảnh giới mà thôi.

Nhưng cũng chính là bởi vì sự cố chấp và kiên trì của những năm tháng đó, bây giờ sau khi bước vào Đấu Thiên, phá bỏ cửa ải thì lão liền tiến bộ thần tốc, người như Lý Hạo có kiếm năng dùng như uống nước, cũng không thể đuổi kịp Viên Thạc.

Đây chính là điểm tốt của lão sau khi dung hợp ngũ Thế, hai sư đồ trao đổi với nhau một chút bản mới của Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật, Lý Hạo cũng bắt đầu tiến hành chuyển đổi, phiên bản mới, Lý Hạo chỉ là vận chuyển một chút, cũng có cảm giác, tốc độ của kiếm năng tuồn vào cơ thể nhanh hơn.

Đây cũng chỉ là hiệu quả cơ bản.

Mấu chốt hơn chính là, sau khi vận chuyển, ngũ tạng giống như được một cỗ năng lượng đặc thù bao phủ, dẫn dắt hệ Thế trong ngũ tạng, cũng có chút liên hệ cảm giác của toàn thân.

Tiến hành điều chỉnh và dung hợp lực lượng của toàn thân.

Lý Hạo có chút ngoài ý muốn, mở miệng nói: “Lão sư, sao lại có cảm giác có hương vị của Huyết Đao Quyết ở trong đó vậy?”