Thông tin của Nam Quyền, mọi người đã nhận được.
Lý Hạo thì rất bận, nên không rảnh để ý.
Hồng Nhất Đường thì dứt khoát mặc kệ Nam Quyền, làm phiền người ta làm gì, ngươi cũng không trực tiếp chiến đấu, ai biểu ngươi không phải là Nam Thối để đôi chân nhanh nhẹn hơn chút, phải chạy đến giày vò khốn khổ, bỏ lỡ rồi thì đợi lần sau là được.
Thiên Tinh thành quá xa.
Nhưng cũng trách Nam Quyền đã tự mình chạy về bên đó, Hồng Nhất Đường không đồng tình lão, vả lại gia hỏa này gấp rút chạy về Hoàng Thất như vậy, có khi là có chỗ tốt nào đó đang chờ lão, nếu không, biết chỗ của Lý Hạo có chỗ tốt như vậy, gia hỏa đó còn có thể chạy nhanh như vậy sao?
Lý Hạo giờ phút này, đang xây dựng ngũ kiều.
Nội kình liên thông, củng cố thần ý.
Có quyển cổ tịch “Ngũ Kiều Đáp Kiến Pháp” ngược lại cũng có thể dùng để tham khảo, cũng không đến nỗi không có đầu mối gì.
Bọn người Viên Thạc thì không làm vậy, Lý Hạo cũng không quản, giống như Viên Thạc đã nói, cơ sở của bọn họ tốt, cơ sở của Lý Hạo kém, nên hắn phải từng bước mà đi, đột ngột bạo phát có thể khiến hắn có đầy đủ lực lượng, nhưng đồng thời cũng chỉ là lướt qua mà thôi.
Có rất nhiều thứ cơ bản hắn vẫn chưa nắm bắt được.
Tính đi tính lại, từ lúc hắn bước vào Trảm Thập cảnh đến hôm nay, chẳng qua cũng chỉ là 3 tháng mà thôi, 3 tháng này hắn tiến bộ thần tốc, nhưng cũng xuất hiện không ít sai sót.
Nếu tính từ lúc bắt đầu tiếp xúc Ngũ Cầm thuật, cũng chỉ mới 3 năm mà thôi.
Lý Hạo vừa dựng ngũ kiều, vừa suy nghĩ những thứ này.
Mấy quyển cổ tịch mang về từ Chiến Thiên thành luôn quanh quẩn trong đầu.
Hắn đã học thuộc làu hết tất cả, nhưng cũng có một số chỗ cũng không hiểu rõ cho lắm, giờ phút này có hai vị kiếm khách đỉnh cấp và một vị đại sư võ đạo ở đây, trong lúc tu luyện hắn cũng không quên thỉnh giáo vài câu.
…
Thời gian, chớp mắt đã trôi qua.
Ba ngày trong nháy mắt đã trôi qua.
Thần Năng Thạch tiêu hao rất nhiều, mà giờ khắc này, Hồng Nhất Đường mở mắt, mở miệng nói: “Ta về trước đây, phía Kiếm môn không có ta ở đó không được, bây giờ nhân số so với trước đó đã nhiều hơn một chút, ta phải trở về để xem sao.”
Quang Minh Kiếm đầy vẻ ngạc nhiên.
Muốn đi rồi ư?
Cơ hội tốt như vậy, ngươi không tu luyện thêm sao?
Mấy ngày nay, Quang Minh Kiếm sảng khoái không gì sánh được, ba ngày này, nàng đầu tư thêm rất nhiều vào khóa siêu năng thứ ba của ngũ tạng, tốc độ cực nhanh, cái này so với nàng trước đó đơn độc tu luyện 1-2 năm, hiệu quả còn tốt hơn.
Nàng chỉ hận không thể bế quan ở đây đến chết.
Vậy mà y muốn đi sao?
Mà Lý Hạo, ba ngày này chủ yếu vẫn là làm theo hệ thống, giờ phút này, ngũ kiều dựng cũng sắp thành công rồi, nghe thấy Hồng Nhất Đường nói muốn đi, Lý Hạo có chút ngưng mi nói: “Bây giờ đi về, sẽ không sao chứ? Phía Ngân Nguyệt, lực lượng chủ yếu tập trung ở Bạch Nguyệt thành, Kiếm môn cách Bạch Nguyệt thành cũng có chút khoảng cách…”
Hồng Nhất Đường cười: “Không sao cả! Bọn chúng cũng sẽ không tùy tiện động thủ với ta, được không bù mất, giết ta có thể được chỗ tốt gì? Muốn giết ta, ít nhất cũng phải có một vị cường giả đệ lục cảnh, còn chưa chắc làm được, mà đệ lục cảnh, ở giai đoạn trước mắt cũng không phải quá vững chắc.”
Nói đến đây, nghĩ một chút lại nói: “Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật, có lẽ đối với siêu năng lục cảnh cũng có tác dụng lớn, ta có thể cảm giác một chút, những siêu năng kia có lẽ cũng có thể phát giác được một chút, hai sư đồ các ngươi, chỉ sợ sẽ gặp không ít phiền phức.”
Nói xong, chần chờ một lát lại nói: “Không chỉ các ngươi, còn có Viên Hưng Võ và Trần Ngọc Hoa!”
Sắc mặt y có vẻ hơi ngưng trọng: “Cho dù cái bọn họ tu luyện đều không phải phiên bản cuối cùng của Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật…nhưng ngăn không được mọi người muốn biết quá nhiều, cũng sẽ động tâm, các ngươi tự mình cân nhắc, chuyện của Ngũ Cầm môn, ta không thể can dự.”
Giai đoạn bây giờ, rất nhiều người còn chưa nghĩ tới điều này, hoặc giả nói, chỗ thần bí chân chính của Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật, những người kia không hiểu rõ lắm, Từ Khánh giai đoạn sau cùng kỳ thực biết được rất nhiều thứ.
Đang tiếc, gã đã chết, nếu không Từ Khánh nhất định hiểu rõ Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật là cực kỳ mấu chốt.
Mà người tu luyện Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật, kỳ thực cũng chưa chắc hiểu rõ.
Kỳ thực trước đó Lý Hạo cũng không hiểu cho lắm, cứ tưởng hô hấp pháp nào cũng đều như vậy, bây giờ ngược lại có thể hiểu rõ một chút, không nói những cái khác, lúc hắn cùng lão sư phối hợp, cái loại cảm giác tinh thần huyết khí liên thông kia, thật sự rất kỳ diệu.
Vả lại, còn có thể dùng cho cổ thần binh, điều này càng là không đơn giản!
Hồng Nhất Đường nói xong điều này, lại nhìn về phía Viên Thạc: “Hô hấp pháp này của ngươi, chính ngươi cải biên một bộ phận, nhưng nguồn gốc chắc hẳn không đơn giản, đúng không?”
Viên Thạc liếc mắt nhìn y, “Có quan hệ gì với ngươi sao?”
“….”