TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1149: Ma kiếm giết bốn phương (6)

Hoàng tướng quân, Nhị tổng quản, Từ Tinh, còn có 2 vị Tam Dương, cộng thêm Hắc Báo, Lý Hạo mấy người mà thôi.

Trên mặt kính, lại hiện ra cảnh tượng bốn phía, có không ít bóng người lấp lóe, nhanh chóng tập trung tới đây.

Xem ra, những người này đều đang đánh chủ ý với bảo khố.

Đúng vào lúc này, Từ Tinh đột nhiên giận mắng: "Đồ khốn!"

Đám Hoàng tướng quân nhanh chóng lên lầu, hơi nghi hoặc, Từ Tinh chỉ chỉ, cả giận nói: "Râu Đỏ! Tên chó chết này, hắn có thể quật khởi, Từ gia ta bỏ ra giá lớn bao nhiêu, hắn không đi giúp phụ thân ta, lại dẫn người đến chỗ này... đồ khốn!"

Vô cùng phẫn nộ!

Râu Đỏ lại dám to gan như thế.

Nếu có thêm một vị Thuế Biến kỳ, tăng thêm mấy vị Húc Quang, bên Từ Khánh sẽ thoải mái hơn nhiều.

Hoàng tướng quân cũng sắc mặt vô cùng lạnh lẽo: "Công tử, ta đi ra giết hắn!"

Từ Tinh vung vung tay.

Nói đùa, người ta cũng là cường giả Thuế Biến kỳ, Hoàng tướng quân mặc dù cũng thế, nhưng... chỉ miễn cưỡng bước vào cấp độ kia, không mạnh hơn Húc Quang đỉnh phong bao nhiêu, loại tình huống này đi ra ngoài, ai giết ai, vậy cũng khó nói.

Họ đều nhìn chằm chằm mặt gương, Lý Hạo lại đang suy.

3 vị Húc Quang, Từ Tinh cũng miễn cưỡng coi như vậy, Nhị tổng quản chỉ là Húc Quang trung kỳ... cùi bắp mà thôi, chân chính khó chơi là Hoàng tướng quân, Thuế Biến kỳ, dù yếu hơn so với Thuế Biến kỳ bình thường, Lý Hạo cũng không có nắm chắc, có thể một đòn giết chết y.

Đã đến bước này, hắn cũng không nghĩ được nhiều, giờ hắn chỉ có một ý nghĩ... giết mấy người kia, cướp đi bảo vật.

Còn về những cường giả bên ngoài... nhất là Râu Đỏ ở bên ngoài, hắn lại nghĩ tới thứ tiểu thụ cho hắn... có lẽ... có thể đối phó Thuế Biến kỳ?

Lũ hải tặc đều không phải thứ tốt.

Nếu cũng có thể giết... vậy không còn gì tốt hơn.

Lúc này, Hoàng tướng quân đang ở bên cạnh hắn, đánh lén vẫn có hi vọng thành công, nhưng Lý Hạo không chắc chắn có thể giết chết đối thủ trong một đòn... Hắn cấp tốc nghĩ nghĩ, lăn lộn trong bụng của Hắc Báo.

Hắc Báo có chút đau bụng, gào lên.

Hoàng tướng quân nghe được âm thanh, mấy người vội vàng nhìn hắn, Lý Hạo vội vàng nói: "Đáng chết... hình như có cỗ đặc thù lực lượng xâm lấn thể nội của bổn vương... ai ai... ngươi mạnh nhất, nhanh, giúp ta đuổi thứ này... đây dường như là thế của võ sư..."

Vuốt chó chỉ chỉ Hoàng tướng quân, Hoàng tướng quân cũng không có lý do từ chối, vội nói: "Sứ giả an tâm chớ vội... ta giúp sứ giả đuổi thế... vừa nãy không phải đám Du Tiều ra tay, chẳng lẽ là võ sư?"

Vừa dứt lời, bên tai vang lên giọng nói của Từ Tinh: "Có thể là đám Du Tiều sai khiến!"

Y bèn trừng mắt với Hoàng tướng quân.

Lúc này, cần ngươi đến giải thích?

Đương nhiên là vu oan, bất kể có phải hay không, đều phải để vị Yêu tộc sứ giả này, nhớ kỹ bọn chúng, dù lần này bọn chúng trốn thoát, Khuê Sơn cũng sẽ không bỏ qua cho chúng.

Hoàng tướng quân hiểu rõ, lập tức ngậm miệng.

Một cỗ năng lượng cường đại, nhanh chóng tràn vào thể nội của Hắc Báo, cứ như cảm nhận được cái gì, sợ hãi thán phục nhục thân cường hãn của Hắc Báo, cũng cảm nhận được hình như đúng là có một cỗ thế phun trào.

Có hơi giống... kiếm thế!

Kiếm khách?

Trong nháy mắt, y nghĩ tới một người, Quang Minh Kiếm, nhưng cảm giác không giống lắm.

Mặc kệ, y nhanh chóng truyền vào năng lượng của mình, áp chế cỗ thế này, cỗ thế này không yếu, nhưng chắc không đến mức đòi mạng của đại yêu, nhục thân của đại yêu này thật mạnh mẽ.

Mà Hắc Báo, chẳng khác nào động không đáy, mặc cho y đưa vào bao nhiêu năng lượng, trong chớp mắt đều biến mất không thấy, Hoàng tướng quân cũng không ngừng đưa vào... thầm mắng, Cổ Yêu này thật cổ quái.

Dần dần, trán y chảy đầy mồ hôi.

Y là Thuế Biến kỳ, dù chỉ là vừa mới vào, thế mà lại chịu thiệt thòi bởi một đầu Cổ Yêu nhỏ yếu, năng lượng hình như tiêu hao không ít.

"Uống!"

Y lại khẽ quát một tiếng, đưa vào càng nhiều năng lượng, tập trung tinh lực.

Mà lúc này, Lý Hạo biết cơ hội tới.

Giờ nếu còn không thể một đòn giết chết... vậy muốn giết vị này, độ khó cũng quá lớn.

Ngay lúc Hoàng tướng quân chuyên tâm trấn áp thế cho Hắc Báo, ánh mắt của Hắc Báo lộ vẻ kinh hãi... Hoàng tướng quân cũng nhận ra, tự hỏi, cái quái gì thế?

Ngay sau đó một khắc, bên tai truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Hắc Báo!

"Gâu gâu!"

Giống như tiếng chó sủa, Hắc Báo đau quá, lần này Lý Hạo thật không khách khí, trực tiếp một kiếm xuyên qua bụng của Hắc Báo, trong nháy mắt ngũ thế cưỡng ép dung hợp trong một kiếm, nhanh như chớp đâm trúng trái tim của Hoàng tướng quân!

Lý Hạo biết, cứ như vậy, Hắc Báo cũng sẽ bị thương... nhưng lúc này, đâu quan tâm được nhiều, cũng không phải vết thương trí mạng.

- Phập!

Khoảng cách gần như thế, gần như là mặt đối mặt, trong khoảnh khắc này, dù là Hoàng tướng quân kịp phản ứng, cũng không kịp rút lui, trơ mắt nhìn một kiếm … một kiếm đâm xuyên trái tim của mình!

Lão mang theo sự khó tin và kinh hãi... cái quái gì đây?

Y rất mạnh!

Nhưng dù mạnh hơn đi nữa, cũng không ngờ từ trong bụng của vị sứ giả Yêu tộc mà mình đang dốc lòng cứu giúp, hình như có một vị Kiếm khách, kiếm khách này lại xuất kiếm giết mình!

Là vị Kiếm khách đã tập kích sứ giả?

Hắn sao lại trốn trong bụng của sứ giả?

Y không tài nào hiểu được điểm này.