TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1150: Ma kiếm giết bốn phương (7)

Đúng vậy, dù là đến lúc này, y cũng không ngờ Hắc Báo là giả, điều đó quá vô lý, y chỉ nghi ngờ kẻ này, sao có thể lặng yên không một tiếng động chui vào trong bụng của sứ giả?

Siêu năng đặc biệt sao?

Nhưng đối phương chắc là võ sư!

Cho nên, ngay lúc y còn mù mờ, Hắc Báo vung ra móng vuốt, vô cùng nhanh, trực tiếp đập nát đầu lâu của y, hình như y mới hoàn toàn hiểu ra, thì ra... sứ giả với Kiếm khách là cùng một bọn!

Thế nhưng đã quá trễ.

Một người một chó liên thủ, trong chớp mắt đánh giết Hoàng tướng quân.

Mà Từ Tinh cùng Nhị tổng quản, lúc này mới phát giác được có gì sai sai, ý nghĩ đầu tiên của Nhị tổng quản là trốn, mà ý nghĩ đầu tiên của Từ Tinh là nhào về phía tấm gương, mở ra cấm chế của tấm gương, y vừa mới phong tỏa nơi đây, nếu trong này có người chết, cũng sẽ không ai biết.

Mở ra, đám Râu Đỏ sẽ đi vào!

Dù Râu Đỏ có phản tâm, cũng không dám giết y, bởi vì Từ Khánh chưa chết, Râu Đỏ có lẽ sẽ còn nói đến vì bảo hộ hắn.

Từ Tinh phản ứng không chậm... nhưng Lý Hạo trong nháy mắt chui khỏi bụng của Hắc Báo, đâm kiếm về phía Từ Tinh, kiếm thế cường hãn, trong nháy mắt bộc phát, Từ Tinh nhanh chóng chạm tay đến cái gương, nhưng không còn kịp rồi!

- Vù!

Tinh Không Kiếm trực tiếp đâm xuyên qua cổ của hắn, Lý Hạo bỗng nhiên ngoáy kiếm, đầu của Từ Tinh cũng vặn vẹo, nhìn xem Lý Hạo, ánh mắt mang theo chút chấn động.

Bờ môi, có chút đóng mở.

Cái kia rõ ràng đang nói... Lý Hạo!

Đúng vậy, thời khắc này, y thấy rõ ràng dáng vẻ kẻ giết mình, Lý Hạo, hóa thành tro y cũng biết, kẻ giết đại ca, giết cháu trai, toàn bộ Quốc Công phủ, không có người không biết, bởi vì chân dung của Lý Hạo, đã sớm truyền ra.

Ma kiếm!

Lý Hạo giết chết hắn, quay người tung quyền, một tiếng ầm vang nổ mạnh, trực tiếp đánh xuyên 2 vị Tam Dương trốn chạy, lại quay người đâm kiếm về phía Nhị tổng quản bị Hắc Báo cắn vào chân.

Nhị tổng quản hét rầm lên: "Ma kiếm... ngươi là Ma kiếm Lý Hạo!"

Mang theo vô cùng hoảng sợ!

Không thể nào, sao Ma kiếm lại chui từ trong bụng chó ra ngoài, sao lại tiến vào Từ gia, đối phương nên ở tại Bạch Nguyệt thành, giờ vô số người đều muốn giết hắn, nếu không phải Từ gia vì tế điện, cũng đã sớm phái người tới!

Thế nhưng Lý Hạo lại đến nơi này.

- Ầm!

Ầm vang thật lớn, trường kiếm chấn động, chém kiếm ra, Hắc Báo cũng phát lực, vung móng vuốt ra, không quan tâm vết thương trên bụng, trong nháy mắt móng vuốt xuyên qua hạ thể của đối phương... tiếng thét chói tai lại vang lên, Lý Hạo chém kiếm xuống!

Phập, kết thúc tiếng hét chói tai này!

Yên tĩnh.

Dưới mặt đất, năm bộ thi thể chết không nhắm mắt, Hoàng tướng quân cả đầu lâu cũng mất, chắc hẳn chết càng oan.

Thuế Biến kỳ đó nha!

Nếu là mặt đối mặt, dù là Lý Hạo liên thủ với Hắc Báo, chính diện tác chiến, cũng tuyệt đối không giết được y, chỉ có thể chạy trốn, nhưng giờ... y lại dễ dàng bị Lý Hạo giết chết.

Một giọt dòng suối sinh mệnh, nhỏ ở trên bụng của Hắc Báo.

Hắc Báo ai oán nhìn Lý Hạo, mặc dù Lý Hạo cho nó 2 giọt suối sinh mệnh, nhưng nó vẫn cảm thấy ủy khuất, quá đau!

Lý Hạo không nói gì, cấp tốc nhặt xác.

Kế đó, cấp tốc đi xuống, đóng gói toàn bộ 6 bảo vật ở tầng ba.

Tiếp đó đi tầng hai, thu hết những Nguyên Thần binh vào nhẫn trữ vật.

Sau cùng cấp tốc lên tầng một, gom sạch tất cả nhẫn trữ vật, dùng một sợi dây thừng nhanh chóng xỏ lên, biến thành một dây chuyền nhẫn thật dài, ngân khải hiện ra, dây chuyền bị Lý Hạo thu vào ngân khải.

Mà trên mặt đất, những áo giáp rách nát kia, Lý Hạo cũng không buông tha, mặc dù không biết dùng như thế nào... thu trước!

Hắn lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, nhanh chóng thu hết.

Mà bên ngoài, mơ hồ truyền đến âm thanh công kích, hiển nhiên có người đang công kích bảo khố.

Lý Hạo tốn một chút thời gian, thu sạch tất cả áo giáp đi, lần nữa trở lại tầng bốn, giờ bảo vật duy nhất ở tầng bốn... là mảnh vỡ tấm gương.

Mà trên mặt gương, hiện ra tình huống bên ngoài.

Bên ngoài, Râu Đỏ hình như giết 1 vị Húc Quang, dọa lui rất nhiều người, giờ đang dẫn người tiến đánh bảo khố, trong mắt tràn đầy tàn độc.

Một chỗ khác, Từ Khánh đánh Du Tiều hộc máu không ngừng...

Mọi thứ đều diễn ra quá nhanh.

Lý Hạo liếc nhìn mặt kính vỡ... thứ này một khi lấy đi, Râu Đỏ dù xuất hiện, cũng không lấy được... chẳng lẽ chờ sau khi Từ Khánh giết lũ người kia, sau đó tới giết mình?

Vậy mình chẳng phải là sẽ bị ngàn đao bầm thây!

Lý Hạo lấy ra một cái rễ cây, trong mắt hiện lên sự tàn độc... Râu Đỏ không cản mình thì thôi, một khi ngăn cản... cho ngươi ăn một cái rễ cây!

Thực lực của tiểu thụ không yếu, thứ này... cũng có thể giết y.

Không được thì hắn cùng Hắc Báo hợp lực, cũng có hi vọng giết Râu Đỏ.