TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1148: Ma kiếm giết bốn phương (5)

Hắc Báo cũng đang vô cùng đau đớn, thầm mắng Lý Hạo quá ác, nhưng lúc này cũng là thời điểm lộ ra sự lì lợm của đại yêu, nó cố sức gào thét, Từ Tinh kéo sao cũng kéo không được, sau cùng vẫn là Nhị tổng quản cùng tiến lên, hai người cùng nhau, mới miễn cưỡng khống chế được Hắc Báo.

Hoàng tướng quân rất căng thẳng, vội nói: "Rút lui! Đi bảo khố... chỗ này giao cho Công gia!"

- Ầm!

Phía trước, chiến đấu vô cùng kịch liệt, nhưng người sáng suốt đều biết, đám Du Tiều có lẽ không địch nổi.

Du Tiều cũng đâu chuẩn bị động thủ tại đây... nhưng giờ cũng hết cách.

Lúc này y cũng mơ hồ cảm thấy không ổn.

Vừa nãy, rốt cuộc ai tổn thương đầu đại yêu kia?

Hay là nói, Quốc Công phủ tự biên tự diễn, cố ý muốn tìm lý do giết bọn họ?

Nhưng đến mức này đã không thể lùi.

Bùn vàng rơi khỏi đũng quần, không phải cứt cũng là phân!

Đại yêu bị thương, nếu mình không phản kháng, Từ Khánh tất nhiên sẽ thừa cơ đối phó mình, y lại gào thét: "Từ Khánh chúng ta đến ngăn cản, bảo khố của Quốc Công phủ bảo vật vô số, đại yêu kia trọng thương ngã gục... giết đại yêu, chiếm bảo khố, bỏ trốn mất dạng, ai biết là do ai làm?"

Một tiếng ầm vang!

Y bị Từ Khánh đánh bay, mà một số cường giả trốn chạy, đều có dao động.

Bảo khố của Quốc Công phủ!

Còn có... giết đại yêu, Từ gia có lẽ sẽ tiêu, đám Du Tiều cũng chưa chắc có thể ngăn cản công kích của Từ Khánh, nếu đều chết... chẳng phải là có cơ hội?

Đã đến cấp độ như bọn hắn, ai còn không có chút dã tâm?

Huống chi, một số người, càng là lòng mang ý xấu.

Tam đại tổ chức, Cửu Ti cũng có người đến, theo bọn hắn nghĩ, đây chính là chó cắn chó, đều chết hết mới tốt, trong nháy mắt, mấy đạo nhân ảnh bay về phía sân sau, Từ Khánh tái xanh mặt!

"Cản bọn họ lại!"

Sau tiếng hét chói tai đó, bên trong Quốc Công phủ lại có mấy thân ảnh hiện ra, đều là cực kỳ cường hãn, đánh về phía cường giả bốn phương tám hướng!

...

Mà Lý Hạo, dưới sự của lôi kéo của đám Hoàng tướng quân, nhanh chóng chạy về phía bảo khố.

Từ Tinh vừa trốn chạy, vừa vội vã nói: "Tiến vào bảo khố là được, bảo khố trông thì phòng ngự bình thường, trên thực tế còn có một hệ thống phòng ngự khác... lần này một khi đám Du Tiều vẫn lạc, phương đông tất nhiên là Từ gia ta... và Khuê Sơn!"

Lý Hạo hình như không hứng thú, vẫn phẫn nộ gào thét: "Bổn vương nhất định phải làm thịt bọn chúng!"

Dứt lời, một giọt suối sinh mệnh vỡ vụn, trực tiếp tràn lan lên bụng, đám Từ Tinh âm thầm líu lưỡi quan sát, thương thế này có vẻ chẳng đáng là gì với Yêu tộc.

Đã dùng nước suối sinh mệnh rồi sao?

Yêu đời thứ hai đúng là xài sang!

Trước kia Từ Tinh cảm thấy, mình là đời thứ hai đỉnh cấp, nhưng hôm nay so với đầu đại yêu này, y tính cái gì?

Y dám dùng nước suối sinh mệnh như vậy sao?

"Sứ giả bớt giận, việc này kết thúc, Từ gia cũng sẽ không tha cho chúng... chắc chắn chém tận giết tuyệt, chấm dứt tai hoạ về sau!"

Lý Hạo không đáp.

Vậy cũng không được!

Những lực lượng phản kháng Từ gia, cũng không thể chết thật, nếu thật chết hết... Từ gia thật nhất thống phương đông, vậy mình ngược lại đang thúc đẩy Từ gia tiến lên một bước.

Hắn đăm chiêu suy tư.

Trong chớp mắt, bọn họ đã đến bảo khố, giờ những người khác còn chưa đánh tới, Từ Tinh cấp tốc mở ra bảo khố, mang theo 2 vị Tam Dương ngoài cửa cùng nhau trốn vào trong đó.

Sau khi tiến vào bảo khố, y cũng không để ý bảo vật, cấp tốc dẫn người lên ba tầng.

Chờ sau khi lên đến tầng ba, dưới ánh mắt có phần kinh ngạc của Lý Hạo, đối phương lấy ra một thứ trông như chìa khóa trong nhẫn chứa đồ, trong chớp mắt, dùng chìa khoá xoay xoay trên đỉnh đầu mấy lần, trong sự bất ngờ của Lý Hạo, trên tầng ba lại hiện ra một cái cầu thang, đó là tầng thứ bốn!

Từ Tinh nhanh chóng lên lầu, Lý Hạo cũng vội vàng thúc giục Hắc Báo đuổi theo, Từ Tinh đang muốn cự tuyệt...

Nhưng nhìn đến nó đi lên, cũng không nói gì thêm.

Tầng bốn có diện tích rất nhỏ.

Giống như bị huyễn trận cô lập.

Toàn bộ tầng bốn chỉ có một vật, một thứ giống như mảnh vỡ tấm gương, Từ Tinh nhanh chóng đánh ra từng đạo nội kình về phía mảnh vỡ tấm gương, tiếp đó lại nhét rất nhiều Thần Năng Thạch vào trong.

Trước sự kinh ngạc của Lý Hạo, một cỗ năng lượng nhàn nhạt tràn lan ra ngoài, kế tiếp, toàn bộ bảo khố cứ như biến mất khỏi trời đất này, thanh âm bên ngoài cũng hoàn toàn biến mất.

Từ Tinh thấy Hắc Báo nhìn chằm chằm tấm gương, đành phải nói: "Đây là theo một khối mảnh vỡ chí bảo khai quật từ trong di tích... cũng không có tác dụng quá lớn, chỉ có hiệu quả cách ly, ẩn nấp."

Đương nhiên, còn có tác dụng giám thị, thì y không nói.

"Chỉ cần chúng ta trốn ở nơi này, dù Húc Quang đến, cũng khó có thể tiến vào bảo khố..."

Giờ phút này, trên mặt kính, nổi lên toàn bộ động tĩnh của Quốc Công phủ.

Tất cả địa phương, đều hiện ra tại mặt kính nho nhỏ.

Từ Khánh, đang đè Du Tiều ra đánh, Du Tiều thực lực cường đại, cường giả Thuế Biến kỳ, nhưng giờ đối mặt Từ Khánh, cho dù là Từ Khánh không bỏ niêm phong, vậy mà vẫn không địch lại.

Theo Lý Hạo, Từ Khánh thậm chí còn mạnh hơn cả Hồng Nhất Đường!

Lý Hạo cũng kinh hãi, lợi hại.

Lợi hại hơn là mảnh vỡ bảo vật này, lại có hiệu quả thần kỳ như vậy.

Thời khắc này, toàn bộ bảo khố cực kỳ yên tĩnh.