TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2255: Đạt thành nhất trí (2)

Vương Dã nhanh chóng nói: “Cách nghĩ của Lý Hạo rất đơn giản, nếu Trịnh gia phản bội, nhưng chủ lực của Trịnh gia như Trịnh Hồng Viễn, Trịnh Vũ đều không có ở thành Vô Biên, vậy bọn họ đã đi đâu? Điều này đại biểu, còn có một tòa cổ thành, ít nhất là một tòa cổ thành, còn tồn tại quân phản loạn… hi vọng chúng ta liên thủ với hắn, tiêu diệt hoặc làm suy yếu đối phương!”

Vương Dã dứt lời lại nói: “Đối phương từ lúc bắt đầu đã không có im lặng, Bất Hủ của năm đó có lẽ đã thành Thánh Nhân, còn Thánh Nhân của năm đó, có lẽ đã thành Thiên Vương… mà Trịnh Hồng Viễn nhiều năm trước đã là Thiên Vương, bây giờ coi như không thể trở thành Đế Tôn, có lẽ cũng đã đi rất xa trên con đường Thiên Vương!”

“Bây giờ đối phó bọn hắn, sẽ rất khó, nhưng một khi thiên địa khôi phục vậy càng khó hơn!”

Vương Dã vừa nói vừa nhìn về phía đám người: “Hiện tại nên hợp tác với Lý Hạo, đối phương có lượng lớn tài nguyên khoáng sản, sau khi chúng ta hấp thu, có lẽ có thể khôi phục không ít chiến lực, thậm chí Hòe tướng quân có thể khôi phục đến trạng thái hoàn thịnh! Đánh cho đối phương trở tay không kịp… có lẽ còn có cơ hội.”

Tất cả mọi người đều trầm mặc.

Thiên Vương sao…

Vương Thự Trưởng lại nói: “Không có bản nguyên gia trì, Thiên Vương cũng có khoảng cách với Thánh Nhân, nhưng khoảng cách không lớn như năm đó! Ngoại trừ Đế Tôn, những người khác, những người khác đều cần dựa vào bản nguyên đại đạo gia trì mới có sức mạnh!”

Lão Ô Quy nói: “Lý Hạo muốn bản thể của chúng ta xuất thủ, lại chiếm thêm một tòa thành hay sao? Là thành Cụ Phong của Lưu gia, hay là thành Tinh Hà của Chu gia?”

Vương Dã mở miệng: “Theo tình huống… trước mắt vẫn không cách nào xác định được!”

Mấy người lại rơi vào trầm mặc.

Cửu Sư Trưởng suy tư một lát, lại nói: “Vậy nếu chúng ta từ chối thì sao?”

“Nếu từ chối…”

Vương Dã nhìn thoáng qua mọi người: “Cũng không có gì, chỉ là… sau này giữa chúng ta và người Ngân Nguyệt bây giờ sẽ tồn tại một khoảng cách to lớn, Lý Hạo không đến mức sẽ trở mặt với chúng ta, ta cũng hiểu hắn, hắn sẽ không làm như thế, nhưng… sau này Chiến Thiên Thành có lẽ cũng không có gì khác biệt so với những chủ thành khác.”

Bát sư trưởng lạnh lùng nói: “Người Tân Võ còn cần dựa vào bọn hắn hay sao?”

Vương Dã tức giận nói: “Người vừa khôi phục, cái gì cũng không biết, không biết thì im miệng đi! Thành Vô Biên không mạnh hay sao? Ba vị Thánh Nhân trạng thái toàn thịnh, kết quả như thế nào? Tân Võ là Tân Võ, ngươi là ngươi, chúng ta là chúng ta, nếu như ngươi còn ôm tâm tư Tân Võ vô địch kia, ngươi cứ tiếp tục ngủ say là được!”

Bát sư trưởng bị nói đến á khẩu không trả lời được, hừ một tiếng không nói nữa.

Vương Dã cũng hừ nói: “Sau này ta sẽ điều tra thêm về ngươi!”

“Hừ!”

Bát sư trưởng lạnh lùng nói: “Ngươi còn không có tư cách để điều tra ta!”

Vương Thự trưởng cũng không khách khí: “Cửu Sư Trưởng đại diện chấp chưởng hậu bị Thủ vệ quân, lát nữa để hắn điều tra ngươi!”

“…”

Bát Sư Trưởng không thèm để ý y, cũng không tiếp tục lên tiếng.

Mà hai vị Thánh Nhân liếc nhìn nhau, đều rơi vào trong trầm tư.

Hòe tướng quân với dáng vẻ tiên phong đạo cốt, vuốt vuốt chòm râu, chậm rãi nói: “Thời đại đã thay đổi, Lý Hạo cũng coi như là vương giả thời đại mới, trước giờ vẫn luôn hợp tác với Chiến Thiên Thành của chúng ta, trước mắt còn là sư trưởng thập nhất sư của Chiến Thiên Thành, còn là do ta tiến cử! Cùng Tân Võ chung một nhịp thở, nếu như Trịnh gia phản bội, hợp tác… cũng không phải không được.”

Nó nhìn lướt qua mấy người, lại nói: “Nhưng nếu như đối phó mấy nhà khác của bát đại chủ thành, chúng ta cũng có điều kiện tiên quyết… nếu như có thể chứng minh, đối phương không phải là quân phản loạn, vậy chúng ta không những không xuất thủ giúp hắn, ngược lại còn kìm chế hắn!”

Vương Thự Trưởng suy nghĩ một lát nói: “Cũng chính là nói, có thể chứng minh đối phương là phản quân, Hòe tướng quân sẽ chấp nhận ra tay sao?”

Hòe tướng quân khẽ cười một tiếng: “Đã là phản quân, vì sao không ra tay?”

Vương Thự Trưởng nhíu mày: “Chứng cứ rất khó lấy được, đối phương cũng sẽ che giấu… ta cảm thấy, không phải là vấn đề chứng minh hay không, mà là xác định, thực lực đối phương ở vào đỉnh phong, lại không thể nói rõ vì sao có thể bảo trì được đỉnh phong… vậy chúng ta nên ra tay! Bất kể có phải là hiểu lầm hay không, cứ bắt trước, nhất định là không sai!”

Y trầm giọng nói: “Chiến Thiên Thành của ta ở trong bát đại gia cũng không phải là yếu? Tình huống của chúng ta thì như thế nào? Còn có Quy Thủ Hộ ở đó, Quy Thủ Hộ bởi vì là hồn của thần binh, mới có thể bảo trì tỉnh táo, những người khác thì dựa vào cái gì? Mặc dù như vậy, Chiến Thiên Thành của ta muốn khôi phục cũng là khó như lên trời, bọn hắn dựa vào đâu mà khôi phục nhanh hơn chúng ta? Ta cảm thấy… chỉ cần mạnh hơn chúng ta liền có vấn đề!”

Lời này có lẽ là võ đoán, nhưng lúc này lại khiến đám người suy tư, họ đều không lên tiếng.

Đúng thế!

Lão Ô Quy của Chiến Thiên Thành thực ra vẫn luôn bảo trì thanh tỉnh, lão là hồn của thần binh, bất tử bất diệt, mặc dù như vậy, cũng đã trải qua thời kỳ suy yếu, những người khác, dựa vào cái gì mà đảm đương hơn bọn hắn?

Thấy mọi người không nói, Vương Thự Trưởng lại nói: “Cho nên, dù như thế nào, chúng ta cũng không cần chứng cớ xác thực để chứng minh, đã trôi qua bao nhiêu năm, kẻ địch ngu ngốc hay sao? Còn để lại chứng cứ trên văn bản cho ngươi lấy? Nếu như cứ cứng nhắc như vậy, chúng ta có khác biệt gì so với thời đại bản nguyên năm đó, hay thậm chí là thời đại Sơ Võ?”

Giờ phút này, Cửu Sư Trưởng trầm giọng nói: “Gọi Lý Hạo đến đây đi, chúng ta tự có tính toán!”

Vương Thự Trưởng nghe vậy cũng không nói thêm gì nữa.

Y chỉ là trình bày ý kiến của mình, sau khi chứng kiến mọi thứ, về phần cụ thể như thế nào, vẫn cần Lý Hạo đến nói.