TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2256: Đạt thành nhất trí (3)

Một lát sau, Lý Hạo tiến vào đại sảnh.

Nhìn về phía đám người, khẽ gật đầu, lộ ra dáng tươi cười, đều có thể xem như người quen, ngoại trừ một vị kim giáp có thể là vừa mới khôi phục, hắn đều quen biết những người khác.

“Cửu Sư Trưởng.”

Lý Hạo nhìn về phía Cửu Sư Trưởng cười nói: “Trước đó khiến phân thân của ngài vẫn lạc, rất xin lỗi…”

“Không sao cả.”

Cửu Sư Trưởng vẫn lạnh lùng nói: “Chỉ là một đạo phân thân thôi, không đáng nhắc tới, nghe nói ngươi bây giờ có thể giết Thánh Nhân, đúng là đáng vui đáng mừng!”

Y cũng lạnh nhạt như trước.

Cũng chưa từng nhiệt tình đối với Lý Hạo.

“May mắn mà thôi.”

Lý Hạo khách khí nói, không chờ bọn họ nói tiếp, lại nói: “Huống hồ chỉ là Thánh Nhân của hiện giờ, cũng không phải là tồn tại Thánh Nhân bản nguyên, giết Thánh Nhân cũng không có gì đáng để kiêu ngạo.”

“…”

Nói ngươi giỏi, ngươi còn chém thêm hay sao?

Cửu Sư Trưởng thầm oán trách, cũng không đáp lời.

Lão Ô Quy lại cười, chỉ chỉ vị trí ra hiệu cho Lý Hạo ngồi xuống nói chuyện.

Lý Hạo cũng không khách sáo, ngồi xuống ghế, trực tiếp nói vào việc chính: “Lần này ta tới, có hai mục đích! Thứ nhất, tìm kiếm phản đồ, thứ hai, đạt thành nhất trí với Chiến Thiên Thành.”

Lời này vừa nói ra, Bát Sư Trưởng có chút nổi nóng: “Chiến Thiên Thành ta sao có thể tồn tại phản đồ?”

Lý Hạo cười nói: “Vị này…”

“Dương Uy sư trưởng đệ bát sư của hậu bị thủ vệ quân.”

Bát Sư Trưởng lạnh nhạt lên tiếng: “Chiến Thiên Thành ta là truyền thừa của Huyết Đế Tôn, là người ủng hộ kiên định nhất của Tân Võ, tuyệt đối sẽ không có người phản bội!”

“Tất cả khó mà nói được.”

Lý Hạo nói khẽ: “Dương sư trưởng, bát đại chủ thành, đều là tùy tùng trung thành của Tân Võ, nhưng… lòng người sẽ thay đổi. chỉ là đề phòng bất trắc, cũng không phải chỉ hươu bảo ngựa, thân thẳng thì không sợ bóng nghiêng! Ta chỉ là trợ giúp Chiến Thiên Thành xác định một chút tình huống, nếu như không có, vậy không có gì tốt hơn thế! Nếu như có, cũng có thể sớm dự phòng, diệt trừ tai họa ngầm này, bắt đầu từ khi nào, Tân Võ đã trở nên ngoan cố như vậy, cứng nhắc đến cực hạn?”

Lý Hạo khẽ nhíu mày: “Ta đã đọc qua sách, thấy được Tân Võ trong miệng mọi người đều là những người dám làm dám chịu, dám đánh dám giết, dám tranh dám liều! Nhưng hôm nay, ta quen biết nhiều người Tân Võ đều không giống với những gì trong sách đã nói, quá mức tự tin thì chính là tự ngạo!”

Bát Sư Trưởng còn muốn nói tiếp, Hòe tướng quân liền chen ngang nói: “Có thể do ngủ say quá lâu, còn chưa triệt để khôi phục, thần trí sẽ kém hơn năm đó một chút, ngươi cũng biết một người ngủ quá lâu đầu óc sẽ không linh hoạt bằng trước kia nữa, thực ra cũng rất bình thường.”

Nó lộ ra nụ cười: “Còn việc thứ hai mà ngươi nói thì sao, có thể nói rõ chi tiết hay không?”

Lý Hạo cười: “Hòe tướng quân quả nhiên sáng suốt, không hổ là người thủ hộ!”

Nói xong, mở miệng nói: “Hợp tác với Chiến Thiên Thành, thực ra tương đối đơn giản, bên Chiến Thiên Thành giúp ta đối phó một số cường giả, chỉ đơn giản như vậy! Mà ta sẽ dốc hết toàn lực, giúp chư vị khôi phục, khôi phục đến chiến lực đỉnh phong! Nếu như muốn đổi thành tân đạo, ta cũng sẽ ủng hộ toàn lực! Thực ra vốn dĩ là chuyện đôi bên cùng có lợi, cũng không phải là ai chiếm lợi ích của ai, từ lúc mới bắt đầu ta đã có ý nghĩ này.”

Mấy người suy tư một phen, Cửu Sư Trưởng trực tiếp nói: “Chúng ta bị hạn chế ở bên ngoài, ngươi thực sự dường như có thể mang bản tôn của bọn ta ra ngoài, hành động của chúng ta sẽ bị ngươi hạn chế một số, nhưng chúng ta hi vọng đạt được sự tự do tương đối…”

Lý Hạo bật cười: “Cửu Sư Trưởng còn có lão bằng hữu ở bên ngoài cần phải đi gặp hay sao?”

Cửu Sư Trưởng lạnh lùng nhìn hắn, giọng điệu “lão bằng hữu” mà tên này nói rất huyền diệu.

Lý Hạo thấy thế, bất đắc dĩ lắc đầu, vị này đúng là không cách nào nói đùa được, suốt ngày đều lạnh như băng vậy.

“Đây là điều đương nhiên.”

Hắn gật gật đầu.

Cửu Sư Trưởng lại nói: “Dưới tình huống không rõ ràng, ta chỉ giết người, không đoạn đạo.”

“Được thôi.”

“Tinh Không Kiếm đã bị phá vỡ, nếu như có một ngày nào đó, ngươi có thể mở ra Tinh Môn, ngươi phải đưa chúng ta rời khỏi, giúp chúng ta tìm tới thế giới chủ…”

“Không có vấn đề.”

Lý Hạo dứt khoát đồng ý.

Cửu Sư Trưởng đề cập những thứ này, thực ra đều là những chuyện nhỏ nhặt mà thôi.

Cửu Sư Trưởng trầm mặc một hồi, lại nói: “Một việc cuối cùng, nếu như… Tinh Môn không cách nào mở ra, chúng ta cần một địa bàn thuộc về Tân Võ!”

Lý Hạo nhíu mày: “Địa bàn sao…”

Suy tư một phen, hắn nghĩ nghĩ nói: “Cũng được! Không thành vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết là phải tuân thủ luật pháp của Thiên Tinh!”

“Đương nhiên.”

Cửu Sư Trưởng gật đầu.

Mà giờ khắc này, Lão Ô Quy và Hòe tướng quân cũng không nói gì nữa, dường như đã chấp nhận.

Lý Hạo lại hỏi: “Nghe nói, quân trưởng hậu bị thủ vệ quân vẫn còn sống, đang ngủ say trong thành là thật hay sao?”

Cửu Sư Trưởng gật đầu: “Đúng là như vậy, chỉ là... quân trưởng năm đó mạnh mẽ muốn đi ra ngoài, bị thương không nhẹ, về sau đã ngủ say, đến giờ còn chưa có dấu hiệu khôi phục, cho nên mấy năm gần đây, đều do ta thay thế chức trách quân trưởng.”

“Là Thánh Nhân sao?”

“Đúng vậy, Thánh Nhân sơ kỳ…”

Lý Hạo gật đầu, hỏi: “Vậy ta có thể gặp mặt hay không?”

Lời này vừa nói ra, mấy người liếc nhìn nhau, gặp một vị quân trưởng còn chưa khôi phục hay sao?

Hồi lâu, Lão Ô Quy mở miệng nói: “Cũng được… chỉ là… hắn còn chưa khôi phục, chưa chắc đã có thể giao lưu với ngươi.”