TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 216: Điểm giống nhau của võ sư (4)

Lưu Long nhớ lại: “Bên bờ biển, sóng biển ập đến, đầu tiên là sóng nhỏ, sau đó sóng sau đẩy sóng trước, mỗi lần sóng sóng dao động, trên thực tế đều giống nhau, nhưng, khi sóng kép chồng lên nhau, sau đó sẽ bùng nổ mạnh hơn, phá hoại càng mạnh! Khi nhiều sóng chồng lên nhau, thậm chí có thể tạo ra sóng thần ... Đó là Thiên Uy!”

Lưu Long có chút sợ hãi: “Ta đã từng thấy một lần, cao hàng trăm mét! Vốn chỉ là sóng biển bình thường, cộng thêm gió thúc dục, tương đương với máu của chúng ta chảy xuôi, nội kình chồng lên nhau, một loạt sóng biển chồng lên nhau... Lần đó, sóng biển cao hàng trăm mét, trực tiếp đập vỡ một tảng đá, quét qua bãi biển.”

“Khi đó, ta vẫn Trảm Thập cảnh, nhưng ta cảm thấy, ta không thể sống sót trong hoàn cảnh như vậy.”

Lưu Long cảm khái nói: “Lão sư của cậu nói thế, ta đã nghĩ đến thế của ngày đó!! Đúng vậy, sóng biển ngập trời, phá hủy tất cả mọi thứ! Ta thử bắt chước sóng biển chồng lên nhau, thế như chẻ tre... Thật không may, cơ thể ta không cho phép ta làm như vậy!"

Y lắc đầu nói: “Ta vẫn chưa từng vận dụng điệp chín tầng, bởi vì thân thể không cho phép, nhưng hiện tại ta đang suy nghĩ, nếu dùng điệp chín tầng, vậy có thể cảm ngộ được thế của Cửu Đoán Kình? Đáng tiếc, ta hiểu rõ hơi muộn."

Y hối tiếc: “Tuy nhiên, ta muốn thử, dưỡng thương trong một thời gian, có lẽ có thể mượn thần bí năng phục hồi. Lý Hạo, cậu phải nhớ kỹ, chờ đến khi cậu có thể chồng được chín tầng lên nhau, tốt nhất cậu nên đi nhìn biển thật sự, nhìn xem sóng biển thật sự!”

Nói tới đây, y hỏi: “Bây giờ cậu có thể chồng được hai tầng?”

Y vẫn chưa từng hỏi qua, lại cảm thấy hy vọng không lớn, Lý Hạo tiếp xúc với Cửu Đoán kình chưa bao lâu.

Lý Hạo nhe răng cười: “Có thể!”

Lưu Long ngẩn ra, “Có thể?"

Lý Hạo không nói lời nào, đánh ra một quyền, nội kình chồng lên nhau, gần như là trong nháy mắt, điệp hai tầng bộc phát, không có bộc phát nội kình, chỉ là đơn giản xuất quyền.

Bang!

Một tiếng khẽ vang lên, Lưu Long cũng ra tay, nắm chặt nắm đấm của y, lại hơi chấn động, hơi lắc lư thân thể một chút.

Y hơi sốc: “Học được?”

Thật sự học được điệp hai tầng

Quá nhanh!

Về phần con chó kia, cũng đã điệp ba tầng, Lưu Long ngược lại không quá để ý, chó muốn thành tinh, loại tồn tại này vẫn rất yêu nghiệt.

Nhưng Lý Hạo, hắn là người sống sờ sờ!

Học nhanh như vậy?

Lý Hạo nở nụ cười, có muốn điệp ba tầng cho y xem không?

Quên đi, sợ dọa chết đội trưởng.

Giờ phút này, thêm một Phá Bách, thêm một điệp ba tầng, không ảnh hưởng nhiều đến chiến cuộc, nếu không Lý Hạo cũng sẽ nói.

Bất quá ảnh hưởng không lớn... Nói hay không nói cũng không quan trọng.

“Thiên tài!”

Lưu Long thật sự thành tâm khen ngợi, “Cậu cư nhiên có thể điệp gia hai tầng, nói như vậy... Cậu đã đến Trảm Thập cảnh trung hậu kỳ... Chuyện này ... Quá nhanh!”

Trảm Thập cảnh, nhiều nhất có thể đánh ra điệp ba tầng.

Lý Hạo có thể điệp hai tầng, còn chưa có áp lực quá lớn, hiển nhiên, có thể hắn đã tiến vào trung hậu kỳ rồi.

“Lão đại, chuyện này không quan trọng.”

“Rất quan trọng!”

“Thực sự không quan trọng.”

Lý Hạo trầm giọng nói: “Lão đại, thầy tôi có một bảo vật, có thể giúp anh chữa thương, có hiệu quả đặc thù, nếu thương thế trên người anh khỏi hẳn, vậy có hy vọng thăng cấp Đấu Thiên không?”

Lưu Long nhíu mày: “Thương thế của ta không tầm thường...”

“Có nặng hơn vết thương của lão sư của tôi không? Trái tim lão gần như bị đâm thủng.”

"......”

Không nói nên lời.

Khoảnh khắc này, y nhớ lại.

Đúng vậy, lúc trước tim của Viên Thạc bị vỡ, kết quả giờ lại khỏi hẳn, còn thăng cấp, mọi người còn tưởng rằng lão có thủ đoạn đặc thù gì, hoặc là chậm rãi điều dưỡng tốt.

Bây giờ vừa nghe nói, là tác dụng của bảo vật?

“Vết thương trong tim của lão sư đều có thể khỏi hẳn, ta tự nhiên cũng có thể, chỉ là...”

“Không có gì!”

Lý Hạo trịnh trọng nói: “Chỉ cần lão đại nói, anh nắm chắc có thể thăng cấp thành công, trở thành Đấu Thiên, tôi có thể gọi lão sư đến hộ đạo cho anh, thuận tiện giúp anh chữa thương, hai vị Đấu Thiên ra tay, cũng nên cho người ta biết, Tuần Dạ Nhân Ngân Thành ta thực lực cường đại! Chấn nhiếp tứ phương, giết gà dọa khỉ!"

Khá lắm, hắn còn giống bộ trưởng hơn cả mình.

Lưu Long nói thầm trong lòng một tiếng, lại nhìn Lý Hạo nghiêm mặt, hơi chần chờ một chút.

Lý Hạo trầm giọng nói: “Lão đại, võ sư tiến vào Đấu Thiên, đã tiến là không lùi! Nhìn trước ngó sau, tuyệt đối không thể thành công, đây là câu nói của thầy tôi, cũng trở thành danh ngôn chí lý, lời này, cũng đưa cho lão đại!”

“Thẳng tiến không lùi...”

Ánh mắt Lưu Long lóe lên, ngay sau đó, hơi nhướng mày: “Nếu có thể chữa thương thành công, ta có nắm chắc! Tố chất thân thể của ta đã đạt tới yêu cầu, dù sao hấp thu rất nhiều thần bí năng, ta còn thiếu chính là lĩnh ngộ thế, cùng với vết thương cũ trong người, không có biện pháp vận dụng toàn lực.”

“Nếu vết thương có thể hồi phục... Lão sư của cậu sẵn sàng vào thời điểm quan trọng, hướng dẫn thêm một hoặc hai, ta hoàn toàn có thể bước vào Đấu Thiên!"

Giờ khắc này, tự tin của y bỗng nhiên bùng nổ!

Lý Hạo không phải hồ đồ, đối với võ sư mà nói, bước vào Đấu Thiên, đã đi là không lùi bước, nếu là mình cũng cảm thấy hy vọng không lớn... Vậy thì thật sự vô vọng, bởi vì thế của ngươi, không thể xây dựng thành công.

Y nghĩ đến sóng biển ngày đó.

Không gì không phá hủy!

Bản thân chỉ là nước, dịu dàng vô cùng, khoảnh khắc đó, lại giống như đạn pháo oanh kích, thẳng tiến không lùi, tuyệt đối không lùi bước, một khi lùi bước, thế của sóng biển sẽ tiêu tán, quay trở lại biển, lại hóa thành nước mềm mại.

Lúc này, Lý Hạo bỗng nhiên cười nói: “Lão đại, nếu anh có thể tiến vào Đấu Thiên... Ngày đó lão sư tôi bước vào Đấu Thiên, lấy thế dẫn dắt tôi bước vào Trảm Thập cảnh, tôi và anh cùng tu Cửu Đoán Kình, có lẽ lần này lão đại thăng cấp, cũng có trợ giúp cho tôi, đây là chuyện cùng có lợi.”

“Nếu tôi có tiến bộ, tôi nghĩ, lão sư của tôi không ngại đóng góp nhiều hơn một chút, dù sao tôi cũng là đệ tử quan môn của lão!”

Hắn và Viên Thạc đồng tu Ngũ Cầm Thuật, cùng Lưu Long đồng tu Cửu Đoán Kình.

Cho nên, hai loại thế, Lý Hạo đều có thể cảm nhận được, có thể dẫn đạo, về phần những người khác, không phải võ sư đồng môn, cũng có thể cảm ngộ một hai, nhưng trợ giúp không tính là quá lớn.

Cho nên lời này, cũng không tính là nói dối.