TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 217: Điểm giống nhau của võ sư (5)

Lưu Long thật sự có thể thành công, Lý Hạo cảm thấy, tương lai mình bước vào cấp độ Đấu Thiên, cũng có thể trợ giúp nhiều hơn một chút, cảm ngộ trước hai loại thế của Đấu Thiên, thật sự là cơ duyên ngàn năm có một cho hắn.

Sắc mặt Lưu Long trịnh trọng: “Ta không thu truyền nhân, Cửu Đoán Kình đến thế hệ của ta, gần như thất truyền! Cậu đã học được sức mạnh của điệp hai tầng... Ta không tiện thu đồ đệ, nhưng, cậu đích thật là truyền nhân Lưu gia ta! Nếu có thể thăng cấp Đấu Thiên, thế của Cửu Đoán Kình, ta tự nhiên sẽ không giấu diếm cậu.”

Y không có truyền nhân!

Mà bây giờ, Lý Hạo chính là truyền nhân võ đạo của Lưu gia, nếu đã là truyền nhân, vốn nên để cho đối phương thể ngộ một chút sức mạnh của Cửu Đoán Kình.

Y lại nói: “Còn nữa, nếu thương thế của ta khỏi hẳn, có thể thăng cấp Đấu Thiên... Trước đây ta đã nói rằng ta không thể đánh bại lão sư của cậu, đó chỉ là nói, ta bị thương trong người! Còn nữa, không bằng lão sư cậu toàn diện, nhưng lực bộc phát của Cửu Đoán Kình của ta, thì lão sư của cậu không cách nào so sánh được!”

Y bỗng nhiên tràn đầy tự tin: “Cửu Đoán Kình, một lần cửu điệp! Ngày đó lão sư của cậu chém giết vị Tam Dương kia, có thể còn mượn một ít vật phẩm siêu phàm cường đại, mà ta... Không cần! Ta có nắm chắc công phá phòng ngự của Tam Dương, đương nhiên, các phương diện khác của ta kém hơn thầy của cậu.”

Y không ngại tự bày ra điểm yếu, nhưng mà, y cũng không muốn để cho công pháp gia truyền bị người ta xem thường, nhất là Lý Hạo.

Lý Hạo đồng thời kế thừa công pháp của hai nhà, y muốn nói cho Lý Hạo, thầy cậu tuy mạnh, mạnh ở toàn diện.

Còn ta Lưu Long, mạnh ở công kích!

Ánh mắt Lý Hạo khẽ động, công phá phòng ngự Tam Dương?

Thật?

Suy nghĩ cẩn thận, có thể là sự thật.

Dù sao Cửu Đoán Kình, một lần cửu điệp, chưa chắc đã kém đao bao nhiêu, lão sư toàn diện là thật, Ngũ Cầm Thuật là toàn diện, nhưng thầy cũng nói, kỳ thật lão cũng rất muốn luyện Cửu Đoán Kình, lực bộc phát cực mạnh!

Đương nhiên, Viên Thạc chưa bao giờ đề cập đến việc học với Lý Hạo.

Võ sư, xem rất trọng những truyền thừa này, cho dù biết rõ song phương bổ sung cho nhau, học sẽ mạnh mẽ hơn, nhưng bọn họ sẽ không tùy tiện đi học công pháp của người khác.

“Lão đại, vậy có muốn thử không?"

Lý Hạo tới hứng thú, có chút hưng phấn: “Chỉ cần lần này thành công, không nói lão đại như thế nào, chém giết đối phương, cho dù chỉ là tước đoạt thần bí năng. Trong tiểu đội chúng ta, Liễu tỷ cũng tốt, vẫn là Trần Kiên hay Ngô Siêu, đều có hy vọng bước vào lĩnh vực siêu năng! Trên 1000 phương, cộng thêm ba vị Nhật Diệu... Thậm chí có thể trích xuất 2.000 phương thần bí năng.”

Giết người cướp lấy thần bí năng, hành động ngu ngốc nhất.

Tuy nhiên, với những con quỷ nghèo như họ, đây cũng là trực tiếp và dứt khoát nhất, 2000 phương thần bí năng, đó là một số tiền khổng lồ, một con số thiên văn.

Lúc này Lý Hạo, nhanh chóng tính toán một chút.

Lão sư đối phó Kiều Phi Long, đội trưởng đi đối phó ba vị Nhật Diệu. Không phải đối phó một mình, Lý Hạo còn tính toán một chút, tốt nhất có thể mọi người cùng nhau xuất động, trước tiên dùng vũ khí nhiệt áp chế, có thể làm tổn thương đối phương là tốt nhất.

Lúc đối phương chạy trốn, dễ bị giết nhất.

Một khi thành công, thực lực của toàn bộ Tuần Dạ Nhân ở Ngân Thành sẽ đều tăng mạnh.

Về phần dùng vũ khí nhiệt, vấn đề không lớn, chỉ cần giải quyết những người này trước khi các cường giả khác cảm ứng được, dùng nhiều vũ khí nhiệt hơn nữa, cũng không ai quản, huống chi, có thể bị vũ khí nhiệt đánh chết, người bình thường cũng sẽ không nghĩ quá nhiều.

Cường giả chân chính, sẽ không bị vũ khí nhiệt đánh chết, trừ phi thời gian địa điểm cụ thể không sai biệt lắm.

Mà giờ khắc này, Lưu Long cũng cảm giác sôi trào mãnh liệt.

Giết Tam Dương, giết Nhật Diệu!

Nhập Đấu Thiên!

Y cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhìn thoáng qua Lý Hạo, nhất thời cảm thấy hơi hoảng hốt.

Mấy ngày trước, y giết Nguyệt Minh đều cảm thấy khó khăn chồng chất.

Mà bây giờ, tiểu tử này lại mời mình đi giết Nhật Diệu và Tam Dương, ta đây điên rồi, hay là tên này điên rồi?

Quả nhiên, đúng như Liễu Diễm bọn họ nói, Lý Hạo là một tên biến thái đến cực điểm.

“Chuyện này, cho ta ba ngày!"

Lưu Long trầm giọng nói: “Trong vòng ba ngày, nếu ta có thể thăng cấp thành công... Chúng ta sẽ tìm cách để tự xử lý! Nếu như không thể, cũng không thể chậm trễ, Kiều Phi Long hẳn là có mục đích, không thể nuôi hổ gây họa, để gã tùy ý tiêu dao, ba ngày sau nếu ta không thể thăng cấp thành công, vậy thì tìm Hách bộ trưởng! Ta tin tưởng, hắn cũng sẽ ra tay... Đương nhiên, hắn có băn khoăn của hắn, ta hiểu, nhưng Lý Hạo, cậu phải nhớ một chút, có mạng để lấy, đó mới là của cậu, mất mạng... Đó đều không phải là của cậu.”

Lời này, cũng giống Viên Thạc.

Giờ khắc này, Lý Hạo bỗng nhiên cảm thấy, tư duy của võ sư, kỳ thật rất giống nhau.

Nhân vật như Lưu Long, nếu không phải ở Tuần Kiểm Ti, ở bên ngoài, không hay cũng là ma đầu một phương.

Chỉ là võ sư đều có lực kiềm chế cường đại, từng bước đạt được lực lượng, cũng sẽ không vì lực lượng cường đại, mà đánh mất chính mình, bọn họ biết rõ mình muốn gì, muốn đạt được cái gì.

Lý Hạo so sánh võ sư và siêu năng, sự khác biệt lớn nhất giữa hai bên, có lẽ để ý một chút —— niềm tin!

Hắn phát hiện, có lẽ niềm tin của võ sư rõ ràng hơn, đầy đủ hơn!

Mà hắn không tiếp xúc với nhiều siêu năng giả lắm, có thể ví dụ như Vương Minh, kỳ thật không cảm nhận được một chút cảm giác tín niệm quá mãnh liệt.

Ba ngày!

Lưu Long cảm thấy mình có thể đột phá trong vòng ba ngày, nếu không thể, hắn cảm thấy hy vọng không lớn, khi đó, tốt nhất vẫn nên để cho Tuần Dạ Nhân xử lý.

Lý Hạo gật đầu: “Tốt! Lão đại, chuyện không nên chậm trễ... Vậy bây giờ chúng ta đi gặp lão sư của tôi luôn đi?”

“Đừng vội!”

Lưu Long cười một tiếng: “Quá khiến người ta chú ý! Hôm nay cậu đã đi một vài lần, lại trở về, không thích hợp.”

“Huống chi, ta cũng phải chuẩn bị, ngày mai đi!"

“Ngày mai ta quang minh chính đại đi thăm Viên Thạc, đưa thiệp mời cho lão, mời lão tham gia lễ thành lập ba ngày sau!”