Vì lúc thu mua bảo dược, bại lộ chuyện bọn họ mang theo rất nhiều tài nguyên.
Thế là thu hút đến một đám hải tặc tên là Huyết Thần đạo, không thèm để ý đến bối cảnh và lai lịch của bọn họ, trực tiếp ra tay truy sát cướp bóc.
Trong lúc hỗn chiến, Trình Lạc thấy không địch lại, tuyệt vọng nhảy xuống biển chạy trốn, ôm bảo dược tìm kiếm được, cố gắng tìm ra đường sống.
Lại không ngờ cuối cùng vẫn bị đẩy lên đảo Tuyết Khê.
Mà đảo Tuyết Khê này lại chính là chỗ ở của đám Huyết Thần đạo kia.
Nàng được một cậu bé tên Chu Hâm Lãm âm thầm cứu, sau đó vẫn luôn ẩn núp trong kho củi này.
Mỗi ngày cậu bé đều phải làm rất nhiều việc vặt, mười một mười hai tuổi mà đã phải nấu cơm, giặt quần áo, đốn củi, nuôi dê.
Ăn uống mỗi ngày đều giống như súc vật, chỉ khi ngẫu nhiên may mắn hơn, được Huyết Thần đạo có tâm trạng tốt thưởng chút thức ăn ngon.
“Tiểu Lãm, ngươi có thể liên hệ đội tàu bên ngoài giúp ta được không?” Trình Lạc hiểu rõ mình cứ tiếp tục như vậy, thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng chỉ cần có thể liên hệ với Thứ Đồng Đại Linh, thì nhất định có thể tìm được cơ hội cứu vớt.
Thời gian đã qua lâu như vậy mà đội tìm bảo của họ còn chưa trở về, nhất định đạo tử đã bắt đầu phái người ra ngoài tra tìm.
Trình Lạc hiểu rất rõ san hô dư hương trong lồng ngực mình là vật cực kỳ quan trọng đối với đạo tử.
Cho nên, bất kể khi nào, nàng cũng đều ôm chặt nó trong ngực.
“Ta không ra được....” Chu Hâm Lãm lắc đầu. “Bên ngoài có người trông coi.”
“Nếu là ra ngoài ném rác thải thì sao?” Trình Lạc nhẹ giọng hỏi.
“Cũng không được.” Chu Hâm Lãm lắc đầu. “Có người chuyên đi ném rác thải, ta chỉ có thể hoạt động ở trong nội viện này.”
“Huyết Thần đạo có rất nhiều người sao?” Trình Lạc cắn răng, trong lòng hơi tuyệt vọng.
“Hửm, rất nhiều, chẳng qua, bình thường mỗi tuần bọn họ đi ra ngoài săn một chuyến, sau đó quay về nghỉ ngơi mấy ngày.” Chu Hâm Lãm trả lời.
“Vậy thì chờ bọn họ ra ngoài, Tiểu Lãm, ngươi nghe ta nói.” Trình Lạc nghiêm túc trầm giọng xuống: “Ngươi tin tưởng ta, chỉ cần ta có thể liên hệ với bên ngoài, thì nhất định có thể mang ngươi rời khỏi. Bên ngoài có đại nhân vật rất mạnh đang chờ tỷ tỷ mang đồ vật về. Hắn sẽ không bỏ qua đâu. Chỉ cần phát hiện tỷ tỷ không trở về, nhất định đại nhân vật kia sẽ phái người đến đây tìm....”
“Đại nhân vật?” Trong mắt Chu Hâm Lãm lộ vẻ mong đợi: “Nhưng Huyết Thần đạo rất rất lợi hại... Bọn họ ăn thịt người, trước kia cũng từng có người lợi hại tới muốn giết người, nhưng cuối cùng bọn hắn cũng bị giết.”
“Bọn họ.... Còn ăn người?” Trình Lạc kinh sợ.
Nàng lập tức phản ứng lại. “Không sao, ngươi tin tưởng ta! Trên người tỷ tỷ có bảo vật đại nhân vật bên ngoài cần, chỉ cần ngươi có thể liên hệ với đội tàu phía ngoài, đưa tờ giấy này ra ngoài.”
Nàng cẩn thận trong giơ tay đưa tờ giấy qua, để Chu Hâm Lãm nhận lấy.
“Chỉ cần có người truyền thông tin về, đại nhân vật nhất định sẽ xử lý tất cả người xấu ở đây!” Nàng hung hăng nói.
“Thật không?” Chu Hâm Lãm nhìn tờ giấy trong tay, không tin cho lắm.
“Thật! Tin tưởng ta!” Trình Lạc nghiêm túc gật đầu.
“Cứt chó! Cứt chó! Cút ra đây cho ta! Công việc của hôm nay còn chưa làm xong!” Đột nhiên bên ngoài truyền đến lời chửi rủa không kiên nhẫn.
Chu Hâm Lãm lập tức đứng dậy, bước nhanh chạy ra khỏi kho củi.
“Đến đây đến đây, đến ngay đây.” Cậu lớn tiếng đáp lại, đi ra ngoài.
Lúc chạy ngang qua đại sảnh Huyết Thần đường.
Bất giác Chu Hâm Lãm ngửi được một mùi máu tanh, cậu quay đầu nhìn lại.
Một bộ thi thể chỉ còn một nửa máu thịt, đang bị xiên trên một cái cọc gỗ nhọn.
Mười hai người của Huyết Thần đạo, trên mặt từng người bôi trét thuốc màu bảy sắc như lệ quỷ.
Bọn họ ngồi bên cạnh cười to đùa giỡn.
Mà ngồi ở chỗ sâu nhất trong đại đường, là một bóng người cường tráng trên thân vẽ ác quỷ bảy màu.
Người kia là thủ lĩnh Huyết Thần đạo, hắn tự xưng là Huyết Hải, tôn kính Huyết Thần. Mỗi lần Chu Hâm Lãm nhìn thấy hắn, đều là dáng vẻ đoan chính ngồi trên bảo tọa kim loại đen, không nhúc nhích như thế.
A!
Đúng lúc này, đột nhiên Chu Hâm Lãm nghe thấy một tiếng kêu thảm bén nhọn.
Toàn thân cậu run lên, chợt dừng chân lại, quay đầu nhìn theo hướng âm thanh phát ra.
m thanh đó....
Cậu quay người chạy tới chỗ kho củi liên tục không ngừng.
Cậu chưa chạy được bao xa, từ xa xa cậu đã nhìn thấy, đại tỷ tỷ Trình Lạc nói muốn dẫn cậu ra ngoài, thoát khỏi nơi này, đang bị hai người mặt quỷ đè lại.
Người mặt quỷ là nô bộc của Huyết Thần đạo, cũng là binh sĩ.
Phần lớn bọn họ có tinh thần điên cuồng, gần như không có ai bình thường.
Lúc này hai người mặt quỷ kia có một người đang đè Trình Lạc lại, dùng dao cắt cổ của nàng.
Một người khác cười lớn cầm cục đá đập liên tiếp vào cái ót của Trình Lạc.