TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 823: Tăng tốc (1)

“Có chuyện gì?” Trương Vinh Phương hiểu rõ nếu đối phương không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, thì tuyệt đối sẽ không vội vã dùng kính quang chuyển tín hiệu, mời hắn ra đây.

“Là hai nơi mật tàng còn lại bị phát hiện. Thế lực hộ vệ xung quanh mật tàng cũng bị vây quét, người vây quét là Kim Sí Lầu Tây tông.” Sắc mặt Trương Vân Khải nghiêm nghị.

Hắn biết rõ, nếu mật tàng đã bại lộ, tình huống của nhân chủng tuyệt đối sẽ cực kỳ không xong.

“Hai vị nhân chủng còn lại đâu?” Trương Vinh Phương cau mày lại.

“Không biết, chẳng qua... chỉ sợ không ổn.” Trương Vân Khải trả lời.

“Kim Sí Lầu...” Trương Vinh Phương có hơi suy tư. “Kim Sí Lầu bên Thứ Đồng đã bị tiêu diệt, Tây tông cũng chỉ còn lại Không Định của Vọng Hải tự. Bọn họ không quậy ra sóng gió gì được.”

“Nếu chỉ là như thế thì vẫn còn may mắn, chỉ là chúng ta vừa nhận được tin tức, Chân Phật tự Tây tông phái cao thủ khác, loại bỏ từng người ở trên danh sách lựa chọn kia. Vô cùng có khả năng trong danh sách kia đã bao hàm tên của tất cả mọi nhân chủng, cũng bao gồm ngài.” Trương Vân Khải trả lời.

“Với lại.” Lão ngừng trong giây lát: “Hôm nay cao thủ tới đây, trừ hai Tam không Đồng Tí và Phong Ma, còn có tên điên Kim Nguyên.”

“Kim Nguyên... thiền sư Không Tịnh Kim Nguyên Nhất Trượng Thành Không?” Giọng Trương Vinh Phương cũng trở nên nghiêm trọng hơn.

“Đúng thế.” Trương Vân Khải gật đầu.

Kim Nguyên thiền sư, trước khi gia nhập Chân Phật tự đã là cao thủ Xích Bảng tiếng tăm lừng lẫy, Dưới tay giết người như ngóe, nhân mạng ít cũng phải quá ngàn.

Nghe đồn một thân ngạnh công của người này, ngay cả súng kíp cũng không thể đánh vỡ, tên nỏ chỉ có thể đâm vào một đoạn, có thể xưng là bất khả xâm phạm.

“Mười lăm năm trước Kim Nguyên có thể giao thủ với Tông Sư Đông tông ngay lúc đó, liên tục tổn thương ba người, bị Đế Sư dùng một chưởng đánh tan mà trốn chạy, sau đó mai danh ẩn tích, không ngờ vậy mà gia nhập Chân Phật tự. Không... Có thể vốn dĩ người này đã chính là người của Tây tông rồi...” Lời Trương Vân Khải xoay chuyển, có vẻ như đã ngộ ra.

“Tây tông... Lợi hại... Không Định, Kim Nguyên, một Vọng Hải tự nho nhỏ đã tụ tập hai Tông Sư... Ta kẻ này có tài đức gì....” Trương Vinh Phương thở dài một tiếng.

“Công tử, không bằng tạm tránh đầu gió, trước tiên rời khỏi Thứ Đồng, trở về Thiên Bảo cung? Chỉ cần vào Thiên Bảo cung, chắc hẳn Kim Nguyên Không Định không dám đi vào làm càn nữa.” Trương Vân Khải cũng lo lắng nói.

Lão thấy, tuy công tử mạnh, nhưng còn xa xa chưa đến trình độ Tông Sư, huống chi, xác suất Tông Sư Tây tông là Linh Lạc cực lớn.

Thực lực lại cao hơn một tầng.

“Tạm tránh đầu gió?” Trương Vinh Phương lắc đầu. “Không kịp... Rời khỏi vẫn dễ, nhưng thứ làm chậm trễ cũng quá nhiều...”

“Nhưng một khi bị tra ra...” Trương Vân Khải hơi gấp.

“Không sao, sẽ có biện pháp.” Trương Vinh Phương nâng tay lên.

Tây tông đúng là quái vật khổng lồ, nhưng cũng không phải là không thể hóa giải.

Với lại cho dù muốn đi đâu, trước tiên cũng phải cầm được chủ dược Trục Nguyệt Kim Thiềm công rồi mới đi!

“Có thể tra được thời gian Kim Nguyên đến không?” Hắn lên tiếng hỏi.

“Đi đường bộ, thì nhiều nhất là nửa tháng, đi đường biển chuyển cảng, nhiều lắm là mười ngày.” Trương Vân Khải nói. “Ngoài ra không loại trừ khả năng bọn họ đi bộ tốc hành. Nếu là đi bộ, chỉ sợ sẽ càng nhanh hơn nữa.”

“Như vậy, xem ra chỉ có thể tăng tốc lên...” Vốn dĩ Trương Vinh Phương định phái người đi điều tra những đảo nhỏ kia trước, xem ra bây giờ nhất định phải nhanh hơn.

Nhất định phải tăng Kim Thiềm công lên một tầng trước khi bại lộ, như vậy tốc độ góp nhặt thuộc tính sẽ nhanh hơn.

*

*

*

Đảo Tuyết Khê.

Ánh trăng mông lung.

Trong một kho củi tại Lam Thần phủ.

Một cậu bé có làn da tái nhợt, gầy như que củi, cẩn thận đưa nửa cái bánh bao và một miếng thịt khô nhỏ trong tay, nhét vào khe hở kho củi.

“Cho nè, nhanh ăn đi.” Cậu thì thầm nói một câu, còn vừa không ngừng lo lắng nhìn ra đằng sau.

Giống như rất sợ có người phát hiện mà tới gần.

“Đa tạ...” Chỗ sâu trong đống củi, một nữ tử gầy yếu toàn thân là vết máu, đang cuộn mình, trong tay ôm chặt cẩn thận lấy một chiếc hộp màu đen.

“Ngươi cẩn thận đừng để bị phát hiện, một lúc nữa buổi tối ta còn có thể được nhận hai miếng bánh cán.” Cậu bé thấp giọng nói.

“Ồ, cảm ơn ngươi! n cứu mạng, ngươi yên tâm, chờ sau khi thương thế tỷ tỷ khôi phục, trở về Đại Linh, nhất định sẽ cứu các ngươi ra!” Nữ tử tên là Trình Lạc, chính là một thành viên đội tìm bảo ngoài Trầm Hương cung phái ra ngoài thu mua bảo dược san hô dư hương.

Vốn dĩ bọn họ thuận lợi cả một đường, không chậm trễ chút thời gian nào, đã thành công tìm thấy bảo dược, đoàn người đắm chìm trong vui sướng sắp đạt được tiền thưởng kếch xù và cất nhắc lên cao, hơi buông lỏng cảnh giác.

Kết quả trên đường biển trở về Đại Linh, đội thuyền của bọn họ bị cướp.