TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 191: Không đơn giản

Lão hủ hi vọng Trương đội có thể nghiêm túc phụ trách, tỉ mỉ điều tra từng người hiềm nghi một. Bảo đảm cho sự an toàn của từng người vô tội. Đặc biệt là tín đồ thành kính của Hắc Thập Thánh Giáo ta."

Trương Vinh Phương cũng nhận được an bài nhiệm vụ, chỉ là người vô tội chó má gì chứ, trong người vô tội căn bản không có tín đồ của Hắc Thập Giáo gì hết.

Ngược lại là trong mấy tên đào phạm bị truy bắt thì có một kẻ thuộc Hắc Thập Giáo.

Rất rõ ràng, lão hồ ly này là muốn đến lúc đó hắn cố ý nhẹ tay, âm thầm hiệp trợ người nọ thay đổi thân phận, lặng lẽ thoát đi.

Nói dứt lời, Ba Tát Lý không ở lại nữa, vỗ nhẹ lên bên ngoài cánh tay của Trương Vinh Phương rồi mỉm cười xoay người, mang theo hai người thong dong rời đi.

"Lão trượng yên tâm, đến lúc đó bản quan nhất định sẽ chấp pháp theo lẽ công bằng, không buông tha cho một người xấu nào, cũng sẽ không trách oan một người tốt nào."

Trương Vinh Phương bỗng trầm giọng hồi đáp.

Ba Tát Lý không quay đầu lại, tựa như là không nghe thấy, leo lên một chiếc xe ngựa rời khỏi.

Trương Vinh Phương không có ở lâu, xoay người trở lại trong viện.

Hắn không nghĩ tới mình mới giấu diếm vài ngày mà đã bị người nhìn chằm chằm vào, tới cửa uy hiếp rồi.

Nếu không phải chức vụ của hắn có lẽ còn hữu dụng, sợ rằng lão già đáng chết kia đã trở mặt tại chỗ, thậm chí có thể không thèm đến đây, trực tiếp công khai luôn.

Trương Vinh Phương đứng ở trong viện, ánh mắt lướt qua cửa buồng rơi lên Ly Thương treo trên tường.

Một khi chuyện của hắn thực sự bị công khai ra ngoài, hai thế lực Lâm gia và Hải Long tuyệt đối không phải hắn của hiện tại có thể ứng phó được.

Ít nhất là hiện tại không có cách nào.

Kế hoạch ban đầu và quy hoạch của hắn, đều vì tình huống đột ngột phát sinh này mà làm cho rối loạn.

*

Trên xe ngựa.

Tay Ba Tát Lý nắm lấy quải trượng, mặt mỉm cười nhìn cảnh đường phố lui về phía sau ngoài cửa sổ.

Một chút tơ liễu tung bay, theo gió thổi vào thùng xe, ngày bình thường những thứ đáng ghét này luôn luôn khiến cho xoang mũi của lão không khỏe, nhưng lúc này, tâm trạng của lão lại thoải mái không ít.

"Trưởng lão, tên Trương Ảnh đó thật sự là kẻ vu oan cho Hải Long, gây xích mích với Lâm gia à?" Trong xe, tên phụ trách hộ vệ còn lại không nhịn được ra tiếng hỏi.

"Ta không biết." Ba Tát Lý khẽ lắc đầu: "Kỹ quán hắn đi hầu như đều không giống nhau, mà kỹ quán một chuyến này, toàn bộ Đàm Dương chỉ có ba đến bốn phần mười là của chúng ta trông giữ, ai biết mỗi ngày hắn đi những nơi nào khác?

Có điều, người của chúng ta tra ra được buổi tối hắn ra ngoài, có một lần rõ ràng không có đi kỹ quán, trái lại làm bộ đi qua đó."

"Vậy sao ngài vẫn còn...?" Người kia nhất thời ngạc nhiên.

"Trong lòng không có quỷ, cần gì phải sợ mấy lời ta vừa nói kia chứ?" Ba Tát Lý cười nói: "Lời ta mới vừa nói kia, chỉ cần hắn thực sự lo lắng Lâm gia và Hải Long thì nhất định sẽ đi vào khuôn khổ.

Mà hắn đi vào khuôn khổ, đáp ứng yêu cầu của ta thì đại biểu cho trong lòng của hắn có chuyện.

Cứ như vậy, cho dù tên Trương Ảnh không phải là người phế bỏ Lâm Kỳ Tiêu, thì cũng tuyệt đối có liên quan tới kẻ đó.

Đến lúc ấy, chúng ta giao phần tình báo này cho Lâm gia và Hải Long thì không chỉ lấy được chút đồ như thế."

"Thế nhưng, ngài cũng không cần phải tự mình qua đây chứ..." Hộ vệ kia nuốt nước miếng một cái. Không biết là bị sự đa mưu túc trí của trưởng lão hù đến, hay là có suy nghĩ gì khác nữa.

"Tự mình qua đây chỉ là hứng thú nhất thời. Dù sao tên Trương Ảnh đấy trông không đơn giản cho lắm, những người khác chưa chắc có thể nói chuyện thỏa đáng được như thế... Người này can đảm hơn người, hữu dũng hữu mưu, không phải tên dễ để bị lừa." Ba Tát Lý đơn giản nói.

Hai người bên cạnh này đều là thân tín của lão, là cốt cán lão hi vọng bồi dưỡng tốt rồi thì có thể thả ra bên ngoài được. Có điều hiện tại xem ra, vũ lực hai người này coi như tạm được, đầu óc lại có chút không đủ dùng...

Không tự chủ được, lão bỗng nhiên nghĩ đến Trương Ảnh, nếu như hai người này đều giống như Trương Ảnh, vậy thì mình không cần phải đích thân làm mọi chuyện rồi...

"Lúc này đây phải nhanh chóng lên, bằng không đợi trú quân Linh đình rảnh tay rồi, cuộc sống của chúng ta sẽ không dễ chịu lắm đâu."

Trong cái võng được bện ra khắp cả cái Đàm Dương, Hắc Thập Giáo làm càng lúc càng lớn, đã khiến cho mặt trên mất hứng.

Nhiệm vụ lần này, khiến Cửu đội trực tiếp ra tay tàn sát chỉ là một lần gõ.

*

Lúc ban đêm.

Trương Vinh Phương dẫn đội tuần tra trở về, không có phát biểu mà trực tiếp tuyên bố giải tán luôn.

Gần đây Đàm Dương có hơi kỳ quái.

Bên nha môn quan phủ, tầng lớp cấp cao như hình ngục trưởng Hình bộ trưởng chờ đều đang phối hợp với đám người châu đốc truy tra cái gì đó.