TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 190: Lợi dụng

Ngoài cửa là phố chợ đêm một mảnh sạch sẽ.

Dựa gần quảng trường của Hình Ngục bộ đa số đều tương đối phồn hoa, sống về đêm rất phong phú.

Thời gian an tĩnh duy nhất cũng chính là lúc sáng sớm.

Xe rác quét tước vệ sinh, được bọn nô lệ Khu Khẩu kéo thỉnh thoảng vừa đi vừa nghỉ.

Trước mấy tiểu viện cũng có hạ nhân đang dùng cành liễu dính nước vẩy ra bên ngoài, tựa như là đang trừ tà.

Trên lối đi bộ bên phải, trước cửa một bãi tắm công cộng đã có hai đứa trẻ đang giúp cọ rửa thùng tắm.

Hai đứa trẻ ăn mặc rách rưới, ống quần trên người cũng bị làm ướt không ít, xem khuôn mặt cũng có chút tương tự, đoán chừng là người thân.

Bên kia, một thiếu phụ dắt một đứa bé hai đuôi ngựa chậm rãi ôm bụng đi qua một bên.

Đứa bé cầm trong tay một cái trống bỏi, không ngừng lắc tới lắc lui, phát ra tiếng vang.

Thu tầm mắt lại, thần kinh một mực căng thẳng trong khoảng thời gian này của Trương Vinh Phương, cũng hơi buông lỏng.

Thứ hắn vẫn luôn theo đuổi, không phải là cuộc sống yên tĩnh như thế sao?

Đáng tiếc... sự bình tĩnh như vậy là cảnh giả, là bọt biển vừa chạm vào đã bể ngay.

Đi theo con phố một đoạn, hắn dừng lại trước một sạp bán bánh rán, mua ba cái làm bữa sáng.

Cầm trong tay vừa đi vừa ăn, chỉ là, chờ hắn trở lại trước cửa viện mình, thì lại dừng bước lại.

Trước cửa viện, một lão giả gầy còm khoác áo bào đen đang đứng.

Lão xoay người, mặt hướng Trương Vinh Phương, nhẹ nhàng gỡ xuống mũ đấu bồng đen trên đầu.

"Trương đội, mấy ngày không gặp. Trông ngươi sống không tệ nhỉ."

Trương Vinh Phương dừng bước, sự ôn hòa trên mặt chậm rãi biến mất.

Người đến rõ ràng là đại trưởng lão Hắc Thập Giáo mấy ngày trước đây hắn suýt chút nữa giết chết, Ba Tát Lý.

Bên cổ của đối phương vẫn còn băng bó vết thương phía trước.

"Không nghĩ tới là đại trưởng lão đích thân tới, thế nào? Muốn báo thù à?"

Chỗ Trương Vinh Phương ở cách Hình Ngục bộ chỉ có trăm mét, một khi động thủ, Ba Tát Lý và mấy người sau lưng lão không có ai thoát được rồi.

"Làm sao có thể. Lão hủ qua đây, chỉ là muốn nhắc một câu cho Trương đội tỉnh lại mà thôi." Mặt Ba Tát Lý không đổi sắc.

Lão tiến lên đi tới gần.

Cho đến cách Trương Vinh Phương chỉ còn chưa đến nửa mét, lão mới dừng lại.

"Gần đây hình như Hải Long đang tìm hung thủ vu oan cho bọn chúng đấy... Khà khà, rốt cuộc là kẻ nào?

Là ai vu oan giá họa cho Hải Long, phế đi tiểu thư ngàn vàng của Lâm gia... Thủ đoạn này, thật đúng là lợi hại nhỉ..."

Đồng tử Ba Tát Lý chuyển động, mang theo ý cười băng lãnh nhìn chằm chằm Trương Vinh Phương.

"Ngươi nói đúng không? Trương Ảnh Trương đội trưởng buổi tối làm bộ đi kỹ quán, nhưng vẫn luôn không biết tung tích..."

Trên mặt đường sáng sớm.

Bên cạnh có hai người đứng đó, một thanh niên một lão giả, một bên còn có hai hộ vệ áo đen đi theo.

Nhìn bên ngoài thì giống như là trưởng giả ra ngoài tản bộ, tùy ý trò chuyện tán gẫu với thanh niên ven đường.

Trên mặt lão giả mang theo nụ cười mỉm, trên mặt thanh niên thì mang vẻ trầm tư.

Nhưng trên thực tế, bầu không khí giữa hai người lạnh lẽo hơn người bình thường tưởng tượng nhiều.

"Lời ấy của lão trượng là ý gì?" Sắc mặt Trương Vinh Phương nghi hoặc, lập tức bật cười: "Sợ không phải là tuổi già hóa điên đấy chứ? Lâm gia, Hải Long, chậc chậc, thế lớn quá nhờ, lấy ra đè một tiểu nhân vật phẩm cấp thấp nhỏ con như ta, có phải là đã hơi quá rồi không."

Ba Tát Lý bật cười.

"Lão hủ đang nói cái gì, Trương đội hẳn là rõ ràng nhất. Nếu muốn lão hủ không nói ra, thật ra rất đơn giản.

Hẳn là Trương đội cũng rõ ràng, trong tình huống hiện tại, nếu như lão hủ giao hành tung của ngươi cho Lâm gia hoặc là Hải Long thì sẽ là kết quả gì.

Bây giờ Hải Long và Lâm gia lại giống như là điên rồi đấy."

Trương Vinh Phương mặt không đổi sắc.

"Thú vị đấy. Vì sao lão trượng không thử một lần xem, vô cớ hãm hại vu oan một quan phủ chính chức thì sẽ có tội gì?"

Trong lúc nhất thời hai người đều không lên tiếng nữa, chỉ nhìn thẳng vào nhau.

Đủ mấy phút sau.

Ba Tát Lý mới chậm rãi gật đầu.

"Tốt, không hổ là tên hung ác có thể bắt kèm lão hủ xông ra trùng vây. Xem ra Trương đội vẫn không rõ, vì sao Hắc Thập Thánh Giáo ta dám triệu tập nhiều người như vậy vây quanh các ngươi.

Được rồi, hôm nay lời nên nói cũng đã nói đủ rồi. Nếu như Trương đội nghĩ thông suốt, không ngại sau này tới nơi đây tìm ta."

Hắn vươn tay, đưa qua một tờ giấy.

Trương Vinh Phương cười tiếp nhận, nắm tờ giấy cách ống tay áo, mở ra nhìn một cái.

Số 19 phố Minh Hải trấn Đông Phượng.

"Được rồi, nếu Trương đội nghĩ thông suốt thì nhanh chóng tìm tới địa chỉ này đi. Tốt nhất là qua đây trước ngày 11. Lão hủ nhớ kỹ, vào ngày 10, hình như có một nhiệm vụ truy tra đào phạm được phân phối cho Cửu đội thì phải.