TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 192: Trả giá

Chuyện Lâm gia và Hải Long hình như không phải lựa chọn đầu tiên để bọn họ truy tra. Trái lại việc này cơ bản đều đặt trên người bộ phận các cấp trung hạ.

Trương Vinh Phương tuần tra vài ngày liên tục, đều có thể nhìn ra được là đã có trú quân quan binh võ trang đầy đủ vào thành tuần tra trên đường phố.

Có vài nơi thỉnh thoảng còn có thể thấy được vết máu để lại, chưa bị tẩy rửa hết.

Bên ngoài Đàm Dương, tin tức Thất huyện khởi nghĩa không ngừng truyền đến, trú quân bên kia phối hợp với quân đội, quanh thân đã không ngừng giao chiến với nghĩa quân, chiến sự trong lúc nhất thời lại có thể có trạng thái giằng co.

Trong Cửu đội cũng có hai người bởi vì trong nhà có thân thích ở bên Thất huyện, nên lâm thời xin nghỉ đi về nhà.

Đẩy cửa phòng ra cái két.

Trương Vinh Phương đi tới trước nguyện luân Ly Thương, nhẹ nhàng gỡ nó xuống.

Hắn chần chờ một chút, lại đặt nó về lại.

Trước khi chưa nắm giữ Nguyện Luân Công Phá Hạn, hắn không có ý định dùng vũ khí này.

Trái lại dùng chủy thủ đoản kiếm khắp nơi đều cực kỳ hay gặp càng không dễ dàng bại lộ.

"Đáng tiếc, đao khiên trước người kia sắc bén lạ thường, nếu trước đó có thể mang đi cùng thì tốt thật."

Trương Vinh Phương thở dài, lại nghĩ tới uy hiếp của lão già Ba Tát Lý của Hắc Thập Giáo kia.

Tuyệt đối không thể bại lộ bản thân mình được.

Đây là ranh giới cuối cùng của hắn.

Vấn đề bây giờ là, nếu Ba Tát Lý dám qua đây uy hiếp hắn, thì đại biểu cho chuyện này không chỉ có mỗi mình lão ta biết được.

Nói cách khác, cho dù lão ta đã chết đi, chuyện này chắc chắn sẽ có không ít người truyền ra ngoài.

Đến lúc đó, dưới sự áp bách của hai thế lực Lâm gia và Hải Long, mình chỉ có thể đào vong, thậm chí còn có thể sẽ bị tra ra tẩu tử Dương Hồng Diễm nữa. Khiến cho nàng bị liên lụy.

Mấy ngày nay, Trương Vinh Phương không hề dám tới vấn an tẩu tử chính là nguyên nhân này.

Hắn vì sự bức bách của sinh tồn, phải đắc tội hết phiền phức này tới phiền phức khác.

Mà một khi hắn bị người ta phát hiện ra có quan hệ với tẩu tử Dương Hồng Diễm, đến lúc đó...

Dương gia tuyệt đối sẽ bị kẻ địch lấy ra làm công cụ uy hiếp hắn.

Tựa như giờ khắc này.

Dưới ánh trăng, sắc mặt Trương Vinh Phương âm trầm đến đáng sợ.

Đây cũng là trả giá cho việc lén lút làm chuyện xấu.

Ngay từ đầu hắn đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi thật sự bị người lấy nó ra áp chế, hắn mới hiểu được, thủ đoạn ngầm tiện lợi tới đâu, phản phệ nó mang tới sau này nghiêm trọng tới đó.

Hắn đi tới đi lui trong phòng, lo lắng sợ mình bại lộ, lo lắng sợ liên lụy đến tẩu tử, lo lắng sợ thân phận chân chính của mình bị công khai, lo lắng nỗ lực lâu như vậy của mình hoàn toàn uổng phí.

Tầng tầng lo lắng, khiến sự áp lực và lo nghĩ trong lòng của hắn càng ngày càng nhiều.

"Xem ra... chỉ có thể đáp ứng lão già kia, phối hợp với lão ta trước. Chờ sau này lại nghĩ cách nghịch chuyển..."

Trương Vinh Phương buồn khổ trong lòng.

Đại Linh này đè nặng tầng tầng lớp lớp, hơi nỗ lực một chút thấy được chút hy vọng, hôm nay lại bị phiền phức mới quấn lấy.

Vô cùng vô tận, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.

Tới bao giờ mới là kết thúc đây?

Mở cửa sổ ra, hắn nhìn một nửa vầng trăng treo trên bầu trời.

"Ta chỉ muốn an an ổn ổn sống một cuộc đời mình mong ước... thế nhưng cuộc sống, hình như hoàn toàn không để lại đường đi cho ta."

Xuất thân Man Nho phong kín con đường tăng tiến.

Không có tăng tiến, là không thể tiến vào giai tầng xã hội an toàn.

Trương Vinh Phương thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn đóng cửa sổ trở lại bên giường.

Bất kể nói thế nào, có thể qua được ngày nào thì tính ngày đó đi.

Nếu Ba Tát Lý kia tự mình qua đây nói chuyện, vậy thì có nghĩa là đối phương cần hắn, muốn lợi dụng hắn.

Bằng không lão đó hoàn toàn không cần phải nói với hắn nhiều như vậy, trực tiếp mật báo là có thể đẩy hắn vào chỗ chết.

Cởi quần áo xuống, Trương Vinh Phương nằm thẳng ở trên giường, nhắm mắt lại.

Đây là trả giá cho việc trước đó hắn làm việc không đủ viên mãn. Thậm chí cho tới bây giờ, hắn vẫn không biết được rốt cuộc là mình đã bại lộ ở khâu nào.

Trong lòng buồn khổ, thời gian dần qua hắn cảm thấy buồn ngủ, rơi vào mộng đẹp.

*

Lúc nửa đêm.

Soạt.

Trương Vinh Phương bỗng nhiên ngồi thẳng dậy, đứng lên từ trên giường.

"Không sai biệt lắm..." Hắn đưa mắt nhìn đồng hồ nước bên tường, khoảng hai giờ mười lăm khuya.

"Haizz..." Hắn thở dài một tiếng, đứng dậy bắt đầu mặc vào từng lớp quần áo.

Lần này Ba Tát Lý thật sự đã hù dọa được hắn.

Một khi chuyện hắn động thủ nhóm lửa bộc lộ ra ngoài, kết quả tuyệt đối sẽ cực kỳ khốc liệt.

Trương Vinh Phương ngồi bên giường nghĩ mãi vẫn không thể nghĩ ra một biện pháp tốt.

"Việc này, rốt cuộc nên làm thế nào cho phải đây..."

Hắn đứng lên, đi qua đi lại trong phòng .