"Động tác của chúng ta phải nhanh lên, những nhà khác đang gia tốc rồi, hơi chậm chút thì sẽ không được chia nhiều đâu." Sơn công tử trầm giọng nói.
"Chỉ nhanh thôi thì có ích lợi gì? Nếu như bị Linh đình phát hiện, lại muốn kiếm củi ba năm thiêu một giờ." Tư Đồ không nhịn được nói.
Đám người bọn họ đều là người trẻ tuổi đứng đầu các giáo các phái.
Tương lai mấy chục năm tới, đã định trước là sẽ do bọn họ dần dần thay thế thượng vị.
Thế nên năng lượng do cái vòng này sinh ra trong tương lai sẽ to lớn không gì sánh được.
Mà biến số Đông tông lần này, bọn họ tụ chung một chỗ cũng là vì theo kiếm một chén canh trong loạn cảnh.
"Song Song, vì sao người ngươi muốn mời chào lại không đáp ứng? Là ngươi không có mở đủ điều kiện?" Vu Lôi lên tiếng hỏi.
"Tư chất của người nọ không tệ, nhưng người vẫn còn có chút ngây thơ, không muốn đi theo con đường Linh Lạc. Giết chết Thanh Giác, làm trọng thương giao nhân Hải Long.
Phù Đồ Sơn nhất mạch nhất định sẽ tìm hắn tính sổ.
Trước đó Kim Sí Lầu còn mạnh mẽ thì coi như cũng được, nhưng bây giờ Đông tông có biến, chính hắn ngàn cân treo sợi tóc vẫn còn không tự biết."
Yến Song mỉm cười nói.
"Ta không vội, chờ hắn bị Phù Đồ Sơn tìm tới cửa, ăn bữa hôm lo bữa mai, rồi lại mời chào."
Nàng định thử thân thủ của Trương Vinh Phương trước đó.
Đối phương đúng là có thiên phú hơn người, Cửu Phẩm mà đã có tố chất của Siêu Phẩm.
Nếu cộng thêm bùng nổ trong trạng thái cực hạn, thì có thể giết chết Xà Vương và làm trọng thương Tiết Thành Ngọc cũng là chuyện bình thường.
Nhưng như vậy còn thiếu rất nhiều.
Lão hòa thượng Phù Đồ Sơn kia, trước khi thành tựu Linh Lạc đã là ở thời kỳ đỉnh phong, là Siêu Phẩm cường hãn vào giai đoạn thứ hai Nội Pháp.
Lão ta còn mạnh hơn Siêu Phẩm còn đang ở giai đoạn thứ nhất Ngoại Dược như Xà Vương và Giao nhân không biết bao nhiêu lần.
Mà hôm nay, lão hòa thượng kia bái Ngọc Hải Long Thần, thành công thành tựu Linh Lạc, thực lực càng thêm tăng vọt.
Mười ba năm trước đây, nàng và lão ta từng giao thủ một lần, ba chiêu đã thua.
Ngay cả nàng đều như vậy, chớ nói chi là Trương Vinh Phương.
"Hồng Nham hòa thượng của Phù Đồ Sơn, thực lực xác thực rất mạnh." Sơn công tử gật đầu. "Về phần cái khác, thiên hạ này trừ mấy kẻ ngu Cực Cảnh ra, thế mà còn có người không muốn cúng bái thần linh thành tựu Linh Lạc?
Tên đó quả là đồ ngu. Hàng năm vô số võ nhân tranh đoạt chút danh ngạch linh vệ như vậy, không phải Linh Lạc thì đều là giun dế. Coi như là tông sư Cực Cảnh, cũng chẳng qua chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.
Nếu động thủ thật, coi như là Phiêu Linh Kiếm đích thân đến, Hắc bảng hàng đầu như Thiên Nữ Đồng Chương thì làm gì được? Cùng lắm là tương đương với hai Nội Pháp mà thôi."
"Cực Cảnh tính là gì? Những kẻ đó đều là cặn bã của thời đại trước mà thôi, cứ luôn cố chấp không muốn đối mặt với hiện thực." Tư Đồ cười khẩy nói.
"Hôm nay ngàn giáo tranh phong, vạn khả tranh lưu, một chi thế lực Cực Cảnh cuối cùng của Đông tông sụp đổ, thật ra nó là việc tất nhiên từ lâu rồi.
Đế sư Đạt Mễ Nhĩ, đã từng được xưng là cao thủ đệ nhất thiên hạ, dựa vào ân sủng của Linh Đế bệ hạ, trấn áp chúng giáo thiên hạ mấy chục năm.
Năm đó bá đạo uy thế bao nhiêu, thì hiện tại chật vật suy bại bấy nhiêu." Yến Song nói khẽ
"Nói cho cùng, vẫn là trước đây bệ hạ cần cây đao là Đế sư này mà thôi." Sơn công tử than thở.
"Hôm nay, chỉ là không cần nữa."
Tất cả mọi người trầm mặc.
Đông tông suy tàn, hơn một nghìn giáo phái còn lại lấy Tây tông dẫn đầu, là tranh đoạt cái gì? Không phải là vị trí đã từng của Đông tông sao?
Mấy chuyện bẩn thỉu Đông tông làm trước giờ, thật ra có cái nào mà không phải do Linh đình phía sau bày mưu đặt kế?
Linh Đế mượn huyết hải thâm cừu giữa Cực Cảnh và Mật giáo, hơi điều một ít Linh Lạc tới ủng hộ, là có thể mượn đao giết người, hao tổn thực lực thế lực của hai bên.
Hôm nay thế lực ngoại giáo của Mật giáo giảm mạnh, đều thần phục Linh đình.
Thiên hạ cũng triệt để nhất thống.
Linh Đế không còn cần tới Đông tông nữa.
Kế tiếp, thật ra mọi thứ đều đã được quyết định từ lâu.
Giống như Nho Môn năm đó vậy, mấy bên như Đông tông chỉ bái người, thế lực Cực Cảnh không cúng bái thần linh, chung quy khó thoát khỏi sóng triều bao phủ.
Giáo phái còn lại, cho dù tất cả mọi người biết tranh đoạt đến vị trí đó rồi, cũng chẳng qua là Đông tông thứ hai, nhưng thế thì tính sao?
Không đi tranh giành, như vậy thời đại kế tiếp nói không chừng sẽ bị chèn ép mạnh mẽ hơn nữa
*
Ngày 7 tháng 6.
Dương Sóc -- vệ thành phụ cận Đại Đô.
Đô thành của triều Linh là Đại Đô, có nhân khẩu mấy triệu, được xưng là thành lớn đệ nhất thiên hạ.
Với Đại Linh cường thịnh, quanh thân vạn nước triều bái (chầu lạy vua), tám phương thượng cống (dâng cống phẩm).