"Ha ha, nói đến ngọn nguồn, dáng vẻ của ngươi nghe thì không tệ, nhưng cuối cùng còn không phải bái thần hay sao? Với lại chính ngươi cũng không muốn tu hành, còn tới khuyên ta, cho nên vừa thử đã biết ưu khuyết trong đó." Trương Vinh Phương cười nhạt.
"Công tử nói cực phải." Yến Song cười gật đầu. "Nhưng cùng là bái thần, Cảm Ứng môn ta bái rồi cũng không bị nô dịch tùy tiện. Với lại, bây giờ Kim Sí Lầu lệ thuộc Đông tông lại bấp bênh. Nếu là những thiên tài khác, tất nhiên còn có chỗ lựa chọn. Nhưng mà công tử.... Lại không có lựa chọn, chỉ sợ...."
"Ta chọn đạo môn Đại Đạo Giáo không được à?" Trương Vinh Phương hỏi lại.
"Được, tất nhiên được." Yến Song không thèm để ý lại cười lên. "Chỉ là Đại Đạo Giáo là có tiếng dùng văn công làm đầu, trường thọ làm đầu. Võ công Siêu Phẩm thì...."
"Đa tạ cô nương nói rõ sự thật." Trương Vinh Phương ôm quyền. "Tối nay nói chuyện, khiến Trương mỗ hiểu ra rất nhiều bí ẩn."
"Ngươi có biết lúc trước vì sao Thiên Nữ tỷ tỷ không nói những thứ này cho ngươi không?" Yến Song tiếp tục nói.
"Vì sao?"
".... Vì...." Yến Song nhẹ nhàng ném ngọc bội về phía trước, khiến rơi vào trong ngực Trương Vinh Phương.
"Vì cho dù ngươi đi đến cực hạn Siêu Phẩm, bước vào Tông Sư, cũng không giết chết bất cứ một linh lạc nào. Mà chỉ cần thành linh lạc, ngươi sẽ có thể tăng số tuổi thọ rất nhiều."
Nàng đứng dậy, gió nhẹ quét qua thổi trường bào kề sát người, nổi bật ra đường cong có lồi có lõm.
"Chỉ cần bái một bái, dùng tiềm lực tư chất của ngươi, nhất định có thể đi qua tuyển chọn linh lạc, sau đó thực lực tăng mạnh, mạng sống bất tử, số tuổi thọ phóng đại. Như thế, so với ngươi khổ tu nhiều năm giống như ốc sên chậm chạp bò từng chút từng chút một về phía trước, chênh lệch đâu chỉ một trời một vực?"
"Mà tất cả những thứ này, chỉ yêu cầu ngươi cúi đầu với thần phật, cúi đầu dập đầu. Sau đó có thể tung hoành thiên hạ, thành tựu trên Tông Sư. Hấp dẫn như thế...."
Bộp!
Trong chốc lát một bóng người bỗng xẹt qua giữa hai người.
Thân hình Yến Song chớp động, dùng một cách thức di động khó có thể lý giải được mà xuất hiện ở bên cạnh Trương Vinh Phương.
Tóc gáy toàn thân hắn dựng đứng, giơ tay thành một chiêu vuốt ưng chụp vào cổ tay đối phương.
Nhưng một chiêu này lại cào vào không khí.
Tay ảnh hai người giao thoa, trong chốc lát giao thủ mấy chiêu.
Trương Vinh Phương càng đánh càng kinh hãi.
Dùng tố chất thân thể thập phẩm lúc này của hắn, tốc độ xuất thủ và lực lượng thế mà vẫn chỉ có thể không quá chênh lệch với đối phương.
Không....!
Không phải không chêch lệch nhiều.
Hắn chú ý, từ đầu tới cuối Yến Song đều ra tay vừa vặn giống như hắn.
Hoàn toàn chính là đang cố ý nhường!
"Bây giờ công tử có thể biết chưa?"
Ngón tay trắng nõn của Yến Song chạm nhẹ trên mu bàn tay Trương Vinh Phương đã để lại một vết máu ứ đọng.
Bóng người nàng lại chớp động lần nữa, dùng một tốc độ vượt xa cửu phẩm, thậm chí vượt xa Giao nhân Tiết Thành Ngọc lúc trước, đột ngột xuất hiện sau lưng Trương Vinh Phương.
Vừa rồi nàng di động thân pháp, Trương Vinh Phương hoàn toàn chỉ có thể nhìn thấy một chút hình dáng.
Tốc độ này....
"Nếu công tử không cam tâm...Có thể đi thử một chút. Đại Đạo Giáo đi con đường Ngoại đan, với thiên phú của công tử, nói không chừng hơn mười năm sau, thật sự có thể vượt qua Ngoại Dược, Nội Pháp, đột phá tam không, thành Tông Sư. Sau đó.... vẫn không bằng chó của hoàng tộc."
Lời nói chưa xong, trong tiếng cười như chuông bạc, bỗng nhiên Yến Song biến mất trong bóng tối.
Ngay cả Trương Vinh Phương cũng không biết đối phương rời khỏi khi nào.
Cơ thể hắn căng cứng, nheo mắt lại, cầm lấy ngọc bội trong ngực, như có điều suy nghĩ.
…
Bên ngoài trấn Song Diệp.
Tầng cao nhất trong một tháp Phật trong rừng.
Gió núi gào thét như gào khóc thảm thiết, đi xuyên qua mỗi một tầng của tháp Phật. Một bóng người cao lớn mặc cẩm y, khoác áo khoác tím đen đang đưa lưng về phía sơn lâm, nhìn lên trăng tròn phía xa.
Hắn ta đứng trên tầng cao nhất của tháp Phật, xung quanh không có một bóng người, cô quạnh nhưng lại cao cao tại thượng."Thế nào? Tư Đồ, Vu Lôi, Song Song."
Ba bóng người bỗng nhiên đi ra từ tầng còn lại của tháp Phật, xoay người lên đỉnh, im lặng không tiếng động, không biết đã sớm tới từ lúc nào.
"Sơn công tử đến sớm như vậy?" Một nam tử che khăn đỏ đáp lời: "Bên ta vẫn ổn, đã nói với Hắc Thập Giáo rồi, tất cả đều thuận lợi."
"Bên chỗ ta cũng vẫn ổn. Thiên Tỏa Giáo đã đáp ứng không nhúng tay vào." Cả người nữ tử thứ hai bị bao phủ trong bóng tối, không lộ diện mà chỉ trả lời.
"Ở bên chỗ ta phát hiện ra một hạt giống tốt của Kim Sí Lầu, Cửu Phẩm đã có thể đánh Ngoại Dược của Hải Long, nhưng người ta còn chưa chịu." Giọng của Yến Song xuất hiện từ một chỗ khác.
Chỉ là giờ khác với lúc gặp Trương Vinh Phương, lúc này mặt nàng hoàn toàn là một khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ.