Chỉ trong mấy ngày, thậm chí vài người đã chết.
Ở phía bên kia của Đông thành và Nam thành, cũng như một số bang phái nhỏ dưới sự kiểm soát của họ đã xảy ra những trận ẩu đả, không ít người bị trọng thương.
Trương Vinh Phương đã dẫn đội và những người còn lại cùng nhau xử lý những vụ án liên quan.
Và trong khoảng thời gian này, hắn không thực sự nhàn rỗi.
Đầu tiên, thuộc tính sinh mệnh của hắn từ từ phục hồi.
Thứ hai, về nữ cao thủ liên quan tới Hắc Thập Giáo đêm đó, cuối cùng hắn cũng nắm được tư liệu.
“Trương ca, đây là tư liệu huynh muốn.”
Lý Hoắc Vân ngồi xuống ghế đá trong sân, đưa bút ký trong tay đến, sau đó cầm chùm nho vèo một cái nhét một nửa vào mồm.
“Khát chết ta rồi, tại sao thời tiết ngày càng khô vậy trời.”
“Huynh không biết đâu, ta đã cầu xin cha ta rất lâu mới có được tư liệu này đấy. Bây giờ cuối cùng ta cũng lấy được, Trương ca, huynh đừng chuyện đã quên hứa với ta đấy.”
“Yên tâm đi, nếu đã hứa với đệ, ta chắc chắn sẽ làm.” Trương Vinh Phương thở dài, nhận bút ký, đặt chúng sang một bên.
“Tư liệu về các cao thủ bên trên lục phẩm của Hắc Thập Giáo được cơ mật đến thế sao?” Hắn nghi hoặc hỏi.
“Bề ngoài đương nhiên không cơ mật, mấu chốt chính là cao thủ bí ẩn. Hơn nữa khoảng thời gian này cha ta hơi sứt đầu mẻ trán, gặp quá nhiều chuyện phiền phức, không có cách nào.” Lý Hoắc Vân bất đắc dĩ nói.
“Sao? Có chuyện bảo mật quan trọng sao?” Trương Vinh Phương đã nhìn ra từ lâu, hình như cao tầng của Đàm Dương đang phòng bị chặt chẽ cái gì đó. Đâu đâu cũng vô cùng nghiêm ngặt.
Có thể khiến cho Hình Ngục trưởng Lý Nhiễm ít nhất bát phẩm trở lên phải cảnh giác như vậy, chắc chắn không phải việc nhỏ.
“Thực ra, cũng không có gì bảo mật cả. Cao tầng đều biết hết.” Lý Hoắc Vân lắc đầu.
“Có một cao thủ Hắc Bảng đến Đàm Dương. Cao thủ đó còn giết hơn mười quan binh tuần tra trên đường.
May mắn là không gây ra thêm nhiều chuyện sau đó. Nếu không thì... sẽ có một trận đại loạn.”
“Cao thủ Hắc Bảng?” Trương Vinh Phương nheo mắt, lộ ra vẻ hứng thú.
Bây giờ hắn đã dần dần tiếp cận với hàng ngũ của các cao thủ bình thường. Lúc này chỉ mới một năm rưỡi, mà đã vượt qua trình độ mà những người khác phải mất ít nhất 20 năm mới có được.
Hôm nay, tầm nhìn và thực lực của hắn đã lớn hơn trước rất nhiều.
“Đúng vậy, hơn nữa người ta nói đó không phải là một cao thủ Hắc Bảng bình thường.” Lý Hoắc Vân cảm thán: “Có lẽ loại hung đồ này đã giết nhiều người hơn số lần huynh và đệ ăn cơm nữa. Ai biết nàng tới đây để làm gì?”
“Đàm Dương chỉ là một thành nhỏ trong toàn bộ Đại Linh, chắc người ta đã sớm rời đi sang thành khác rồi.” Trương Vinh Phương an ủi.
“Nói cũng đúng. Nào, ăn nho đi!”
Hai người ta một quả ngươi một quả, chỉ trong tích tắc, những quả nho trên bàn đã được phân chia sạch sành sanh.
Sau khi ngồi trò chuyện một lúc, Lý Hoắc Vân đứng dậy cáo từ, rồi rời đi.
Chờ cho đến khi cửa viện hoàn toàn đóng lại.
Trương Vinh Phương mới ngồi trở lại ghế đá, cầm quyển sách sao chép nhỏ, nhẹ nhàng mở ra.
Ngay sau đó, tư liệu liên quan đến các cao thủ của Hắc Thập Giáo xuất hiện trước mặt hắn.
Trong số đó, người xếp vị trí thứ nhất là An Nặc Ngõa.
Pháp đàn Thần đạo nơi An Nặc Ngõa ở là cơ cấu bạo lực lớn nhất trong toàn bộ Hắc Thập Giáo.
Và nàng cũng là thủ lĩnh của Pháp đàn Thần đạo.
Nữ tử này trời sinh có lực bộc phát cực mạnh. Trong một chiến tích ba năm trước, một mình nàng giết chết hai cao thủ ngũ phẩm đột nhập cứ điểm của Hắc Thập Giáo, bởi vậy nổi danh một thời.
Sau đó, Châu nha đã xác định đẳng cấp căn cứ theo thực lực và chiến tích trước đó, xác định là thất phẩm.
‘Thất phẩm... Quả nhiên...’
Trương Vinh Phương liếc nhìn phía dưới, ngoại trừ An Nặc Ngõa và Hắc Thập Giáo ở Đàm Dương bên này, còn có một cao thủ bí ẩn thất phẩm, ba lục phẩm, mười hai ngũ phẩm, tứ phẩm này kia không có thống kê, bởi vì tính lưu động khá lớn.
Đặc biệt, có rất nhiều bang phái nhỏ dưới sự kiểm soát của Hắc Thập Giáo, trong đó che chở khá nhiều trọng tội nên đương nhiên khó tính toán cao thủ.
Và các thế lực ở bề ngoài đều ở nơi này.
“Có thể che chở nhiều tội phạm trọng phạm như vậy, xem ra năm nào cũng đút lót lên trên không ít tiền.” Trương Vinh Phương không cần nghĩ cũng biết phía sau Hắc Thập Giáo chắc chắn có một số lượng lớn quan lại.
Hắn cẩn thận đọc hết tư liệu trên tay.
Hác Thập Giáo, Lâm gia, Hải Long, ba thế lực này hiện tại đều có liên quan đến hắn.
Vì vậy, bây giờ mỗi bước hắn đi đều phải cẩn thận.
Sau khi đọc tập sách một lúc, ghi nhớ hết các cao thủ trong đó, Trương Vinh Phương cất tập sách, giấu kỹ trong thư phòng.
Hôm nay là ngày nghỉ, hắn đúng lúc lĩnh hội việc sử dụng các loại võ công dung hợp và phối hợp ở nhà.