TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 198: Bị trúng độc

Năng lực phá hạn biến thái, chính là như vậy.

Lúc đầu ở trong Thanh Hoà Cung, một tay Trọng Sơn của sư phụ Trương Hiên đã có thể khiến Mễ Bang khiếp sợ trong nhiều năm, chưa kể Trương Vinh Phương hiện tại, sử dụng Súc Bộ Trọng Sơn dung hợp với năng lực phá hạn.

Sau nửa canh giờ.

Trương Vinh Phương đi vòng quanh vài vòng rồi lặng lẽ trở về nhà.

Thay quần áo, ném vào một chiếc xô và vò để xả hết nước.

"Thật tiếc thanh đoản kiếm kia..."

Hắn trở lại sân, mặc một chiếc áo trắng khoác vai nhẹ nhàng khoan khoái.

'Nữ tử cuối cùng trong Hắc Thập giáo có sức mạnh phi thường, mặc dù thân pháp yếu nhưng rất giỏi vũ khí song kiếm, cự lý ngắn bạo phát cực nhanh. Rõ ràng là ta ra tay trước, nhưng nàng ta cũng có thể ra tay sau nhưng lại đến trước.

Trong lòng Trương Vinh Phương ước định nữ tử vừa rồi, lông mày không khỏi cau lại.

Có vẻ như bây giờ Hắc Thập giáo có thể có được một chỗ đứng vững chắc ở Đàm Dương, cũng không phải là không có đạo lý.

Còn có lão hồ ly Ba Tát Lý kia, có thể duy trì địa vị cao thượng của chính mình, hiện tại xem ra không chỉ đơn thuần là dựa vào chính mình.

Tiếng nói vừa rồi của nữ tử kia hắn cũng đã nghe được ít nhiều. Người này hẳn là con gái của Ba Tát Lý, nhìn sức mạnh khi ra tay cùng với bạo phát, ít nhất cũng là cao thủ thất phẩm.

Trương Vinh Phương đưa tay lên, cổ tay của hắn lúc này mơ hồ vẫn còn đau nhức.

Nếu hắn không luyện tập thêm Ưng Trảo Công, tay của hắn sợ là đã bị phế bỏ khi va chạm vừa rồi.

Nữ tử kia bạo phát cự ly ngắn, lực lượng lại cực kỳ mạnh mẽ.

"Quả thật không thể coi thường người khác."

Khục khục...

Đột nhiên phổi hắn truyền đến một trận ngứa ngáy.

'Không đúng!'

Trương Vinh Phương cấp tốc nhắm mắt.

Một dãy thanh thuộc tính từ từ hiện ra.

[Trương Vinh Phương – Sinh mệnh 22-22.

Kỹ năng:

Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển - tam phẩm.

Cước pháp – tam phẩm.

Quyền chưởng trảo: nhất phẩm.

Chưa phá hạn: không có

Kỹ năng phá hạn: Súc Bộ Trọng Sơn.

Thuộc tính có thể sử dụng: 1.]

Mọi thứ đều bình thường.

Cước pháp chính là thân pháp, trong đó có ba võ công phá hạn, còn có môn Mê Yên Bộ Triều Khí phù, dung hợp vào trong phù điển, tổng cộng có thân pháp tứ phẩm.

Điểm thuộc tính cũng tăng lên một chút vì tích lũy mấy ngày nay.

Chỉ có sinh mệnh….

“Lại giảm nhiều như vậy sao ??” Trương Vinh Phương nhớ rằng lần trước là 25, nhưng bây giờ chỉ là 22.

Hơn nữa lúc này thuộc tính sinh mệnh vẫn còn đang lấp lóe, chập chờn lúc sáng lúc tối.

Chẳng bao lâu, sinh mệnh đột nhiên giảm thêm một điểm.

Nó đã trở thành 21-22.

"Không đúng! Hình như mình bị trúng độc rồi!"

Trương Vinh Phương nhanh chóng trở về phòng, việc đầu tiên hắn làm sau khi trúng độc là rửa mặt và súc miệng, sau đó uống nhiều nước để bài độc.

Hắn không học về chất độc học, nhưng hắn không bị thương, và cũng không có bất kỳ vết thương nào trên cơ thể. Khả năng nhiễm độc duy nhất là qua mắt, mũi và miệng.

Quả nhiên, khi rửa sạch khoang mũi bằng nước, hắn cảm thấy niêm mạc mũi đau rát.

Sau khi uống nhiều nước và nghỉ ngơi hơn một giờ, lượng sinh mệnh giảm xuống mới trở lại bình thường và dừng lại ở mức 19-20.

“Rốt cuộc là bị trúng độc khi nào?”

Trương Vinh Phương hồi tưởng lại toàn bộ quá trình, khả năng duy nhất là mật đạo và cả mật đạo ở khu dân cư đó.

Trong hai nơi này, hắn ở lại lâu nhất.

‘Hắc Thập Giáo, đúng là không thể khinh thường được.’

Hắn không biết liệu thuộc tính sinh mệnh hạ xuống có phải là vĩnh viễn hay không, vì vậy chỉ có thể chờ xem sau này.

Nếu là vĩnh viễn thì lần này là một mất mát lớn.

Vì bị trúng độc, Trương Vinh Phương chỉ đơn giản là mỗi ngày đi làm và tan tầm bình thường, không có bất kỳ hành động nào khác.

Hắn đã đến tận tổng bộ của Hắc Thập Giáo, nhưng vì bí mật và tốc độ nhanh nên các cao thủ của Hắc Thập Giáo hoàn toàn không thể vây nhốt được hắn.

Cuối cùng, hắn đã ám sát thành công Ba Tát Lý, hoàn thành mục tiêu đã đề ra.

Điều đáng tiếc duy nhất là không thể giải quyết được tất cả những người biết chuyện trong miệng Ba Tát Lý.

Nhưng mà ngẫm lại cũng không sao cả.

Dù sao thì không ai biết hắn đã giết Ba Tát Lý.

Bằng cách này, Trương Vinh Phương vẫn duy trì hiện trạng, đồng thời lặng lẽ chú ý đến hiện trạng của Hắc Thập Giáo.

Điều làm cho hắn bất ngờ là sau cái chết của Ba Tát Lý Hắc Thập Giáo liền rơi vào cuộc tranh cướp chiếc ghế trưởng lão.

Hắc Thập Giáo Đàm Dương có tổng cộng ba ghế trưởng lão. Và Ba Tát Lý là một trong những đại trưởng lão đó.

Bây giờ sau khi lão qua đời, cần phải bổ sung một trưởng lão khác.

Đồng thời vị trí đại trưởng lão cũng cần phải chọn từ hai hoặc ba trưởng lão.

Vấn đề là ở đây.

Nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều không phải kẻ vớ vẩn, thế lực do hai người đại biểu ngươi tranh ta đoạt, cực kỳ huyên náo.