“Phụ thân, người cứ yên tâm đi, nữ nhi có chừng mực, sẽ trân trọng thanh danh, không làm điều xằng bậy.”
Trên mặt Sở Tâm Nguyệt lộ ra một nụ cười khẽ rồi nói, “Trong khoảng thời gian này, vị thiếu cung chủ của Tiêu Dao Thiên Cung ở Húc Đán Văn Minh khá thân thiết với ta, vẫn luôn lấy lòng ta, chỉ cần ta hơi nhắc một chút thì hắn liền biết phải làm thế nào.
Nghe như vậy, Sở Cô Thành hơi sửng sốt, sau đó nghĩ đến cái gì, trên mặt liền nở một nụ cười rồi gật đầu nói, “Xem ra ngươi đã sớm có biện pháp đối phó, mặc dù Tiêu Dao Thiên Cung không phải là thế lực đứng đầu trong Húc Đán Văn Minh nhưng nội tình cũng không thể khinh thường, thiên phú của thiếu cung chủ kia không tồi, sớm đã bước vào Đạo Cảnh.”
Hắn cố ý để hậu bối con nối dõi của mình liên hôn cùng các truyền nhân của các thế lực đạo thống ở các quốc gia trong các văn minh khác.
Sở Tâm Nguyệt trước đây đã từng là thiên chi kiều nữ của Tiên Sở Hạo Thổ, hào quang lóa mắt, lộng lẫy chói lọi, năm đó có vô số người theo đuổi.