Lúc sau, khi hai người vừa uống rượu nói chuyện với nhau một lúc, Âu Dương Quý mới cảm thấy mỹ mãn mà rời đi, nụ cười trên mặt Sở Tâm Nguyệt cũng biến mất, lẩm bẩm nói: “Hy vọng gia hỏa này đáng tin, đừng để ta thất vọng. Tiêu đệ, ngươi yên tâm, hồn thiêng của ngươi trên trời cao, nhị tỷ nhất định sẽ báo thù cho ngươi.”
Nàng cũng không trông mong Âu Dương Quý thật sự có thể giết chết Cố Trường Ca, nhưng ít ra đừng để Cố Trường Ca được sống thoải mái những ngày này.
Theo mắt nhìn của nàng thì chuyện trước kia xảy ra ở Nam Hoang Cổ Vực, cho dù Cố Trường Ca có cố ý hay không nhưng hắn vẫn phải chịu trách nhiệm về cái chết của Sở Tiêu.
Nếu không phải vì Cố Trường Ca tranh đoạt người thanh tín kia với Sở Tiêu thì làm sao thân phận của Sở Tiêu bị bại lộ được?
Trong khoảng thời gian này, Sở Tâm Nguyệt vẫn luôn tìm kiếm tung tích của người thanh tín kia, nàng muốn chôn nàng ta cùng với đệ đệ mình.