“Phu quân, đầu sỏ gây tội giết hại Tiêu nhi hiện giờ đang ở trong thủ đô, tại sao ngươi lại làm như không thấy? Hồn thiêng của Tiêu Nhi trên trời vẫn chưa được nhắm mắt.”
Lúc này, trong Sở Vương điện ở Tiên Sở Hạo Thổ, trước mặt Sở Cô Thành là một mỹ phụ phong tư yểu điệu, hai mắt đẫm lệ đang khóc lóc kể lể.
Bên cạnh còn có vài nam nữ đang nâng nàng lên, trên mặt cũng mang theo sự phẫn hận và tức giận.
“Phụ thân, nếu ngài có băn khoăn gì, không bằng để ta đi báo thù cho Tiêu đệ, đến lúc đó nếu muốn trách phạt gì thì ngài cứ trực tiếp trách phạt, như vậy cũng dễ ăn nói với các khách mời.”
Một nữ tử cao gầy lên tiếng, dung nhan rất xinh đẹp, có vài phần tương tự với mỹ phụ đang khóc lóc.