Hứa Thất An yên tĩnh kể lại câu chuyện ấy, nhớ tới rất nhiều năm trước từng nghe được một bài hát:
<i>~~"Đôi uyên ương tê điệp song phi, cả vườn xuân sắc làm người say."
"Lặng lẽ hỏi thánh tăng, nữ tử có đẹp hay không, nữ tử có đẹp hay không."
"Nói gì mà vương quyền phú quý, sợ cái gì giới luật thanh quy."
"Chỉ nguyện thiên trường địa cửu, cùng ý trung nhân của mình luôn bên nhau."~~</i>
Hắn chưa từng gặp Bình Dương quận chúa, nhưng bây giờ lại như nhìn thấy một cô nương tươi tắn đẹp đẽ, với một đôi mắt chứa ý cười, thanh tú động lòng người đứng bên cạnh một hòa thượng tuấn tú.
Cắm một đóa hoa dại lên tóc, nàng hỏi hắn, hoa đẹp, hay là ta đẹp.
"Bài…bài nguơi vừa hát là bài gì?" Mắt Lâm An công chúa đỏ ửng, cắn môi, giọng mang theo tiếng khóc nức nở.
Hứa Thất An giật mình, mới phát hiện mình bất tri bất giác đã hát ra thành lời.
Hắn vội đứng dậy, ôm quyền: "Điện hạ thứ tội, ty chức nhất thời không kiềm được, đã mạo phạm Bình Dương quận chúa."
Hoài Khánh công chúa nhìn hắn chằm chằm mấy giây, mới khiến giọng mình giữ được bình tĩnh, nói: "Bổn cung đã biết, ngươi lui ra đi."
Hứa Thất An bước nhanh rời khỏi, mơ hồ nghe thấy tiếng khóc của Lâm An công chúa sau lưng.
Một chiếc xe ngựa chạy nhanh, dừng dưới chân Quan Tinh Lầu. Lưu công công mặt trắng không râu, nhưng đã có một chút nếp nhăn nơi khoé mắt không đợi người hầu mang thang nhỏ, đã gấp gáp nhảy xuống xe ngựa.
Lưu công công chạy vào Quan Tinh Lầu, giơ cao thánh chỉ trong tay: "Bệ hạ có chỉ, truyền Giám Chính lập tức vào cung."
Ông ta liên tục gào to ba lần.
Triều đại đề phòng thuật sĩ Ty Thiên Giám và quan viên cấu kết, đưa ra quy định, không được dùng Vọng Khí Thuật đối với quan viên từ tứ phẩm trở lên.
Nhưng có một người ngoại lệ, Giám Chính!
"Đừng có ồn ào, lão sư đã đi Hoàng Cung rồi."
Bên cạnh bỗng vang lên giọng nói, Lưu công công quay phắt qua nhìn, trông thấy Dương Thiên Huyễn mặc áo trắng đứng chắp tay, đưa lưng về phía mình.
"Dương Thiên Huyễn, ngươi hồi kinh hồi nào?" Lưu công công càng thêm hoảng sợ.
"Lúc Kinh thành cần ta, ta sẽ trở về." Dương Thiên Huyễn trầm ổn đáp.
"Suốt ngày thần thần bí bí, không nói chuyện đàng hoàng được à?" Lưu công công không vui phun ra một câu, quay đầu rời đi.
"!!!" Dương Thiên Huyễn.
Đả Canh Nhân nha môn.
Hứa Thất An đang ngồi xếp bằng đả tọa trong tĩnh thất đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh, cực kỳ giống như tim đập vội sau khi thức cả một đêm vậy.
Đây là nhắc nhở đặc thù của mảnh vỡ Địa Thư khi có tin nhắn tới, hắn liền cắt ngang việc đả tọa, móc kính nhỏ ra.
【 số chín: đã tìm thấy số sáu, hiện đang ở Đả Canh Nhân nha môn, chư vị có thể an tâm. 】
Nhìn đến đây, Hứa Thất An nhướng mày. Trong lòng tự nhủ đạo trưởng à, lời này của ngươi không phải trần trụi nói là: trong nha môn Đả Canh Nhân có gián điệp của Thiên Địa hội hay sao.
【 năm: Tìm được số sáu rồi? Nhưng mà, số sáu mà ở trong Đả Canh Nhân nha môn mới là nguy hiểm hơn đó, ta nghe nói thành viên của Đại Phụng Đả Canh Nhân toàn là ác nhân, lãnh khốc vô tình. 】
【 số một: lời đồn không nên tin hết, đạo trưởng, là ngươi tìm được số sáu à? 】
【 số chín: Không ngoài sở liệu, số sáu đúng là bị phong ấn, kẻ phong ấn hắn là một cường giả mặc áo trùm đen, toàn thân tỏa ra khí tức nguy hiểm, làm bần đạo không dám hành động thiếu suy nghĩ, nên mới tiết lộ chuyện này cho Đả Canh Nhân nha môn. 】
Đạo trưởng lấy lí do như này, vậy nguồn gốc tin tức của mình cũng có thể giải thích, nếu số một là người có chức cao trong triều, vậy nhất định hắn đã biết chuyện vụ án Bình Dương quận chúa.
Suy luận ngược lại, người phát hiện tung tích Hằng Tuệ là đồng la mình sẽ trở thành kẻ đáng nghi, mà lời này của đạo trưởng lại trở thành lời nói đỡ cho mình.
Nếu có người hỏi, mình sẽ bảo đó là do quần chúng nhiệt tình chính trực báo tin.
Như thế sẽ xóa được nghi ngờ mình với số ba có liên quan.
【 số một: Ta có được một tin tức, án Tang Bạc liên quan tới vụ án Bình Dương quận chúa mất tích năm ngoái, Kinh thành sắp sửa có một trận bão lớn cho xem. 】
【 bốn: Tình hình là sao? 】
Số bốn nhảy ra ăn dưa.
Số một thuật lại giản lược vụ Bình Dương quận chúa cho người Thiên Địa hội nghe, chỉ vài câu, trong lòng mọi người đã mường tượng ra cảnh tượng đao quang huyết ảnh mà mình không nhìn thấy.
Cung cấp không gian tưởng tượng dồi dào cho mọi người.
【 năm: Trời, con người Đại Phụng các ngươi lòng dạ đen thui vậy hả? Sao hèn hạ âm hiểm như thế. 】
【 bốn: án này là ai tra ra? 】
Thấy câu hỏi này, Hứa Thất An nhướng mày, đưa thông tin vào:【 ta nghe nói là một đồng la của Đả Canh Nhân nha môn, tên là Hứa Thất An. 】
【 bốn: Hứa Thất An? sao nghe quen quen. 】
【 ba: lúc số một điều tra thư viện Vân Lộc có thanh khí xông lên trời, đã từng nhắc tới người này. Ta cũng có chú ý, quan sát hắn, rút ra được một kết luận đáng sợ. 】
【kết luận đáng sợ? 】 đám thành viên Thiên Địa hội lập tức thi nhau cùng hỏi một câu giống như nhau.
【 ba: Kẻ này thông minh tuyệt đỉnh, thiên tư vô song, tuyệt không phải vật trong ao. 】
Được số ba khen ngợi đến như thế, đồng la tên Hứa Thất An này hẳn là một nhân vật cực kì lợi hại, mọi người yên lặng nhớ kỹ cái tên này.
Kim Liên đạo trưởng có chút lúng túng, không nói gì.
Lúc này, số hai chợt nhảy vào:【 số ba, ta phát hiện tung tích Chu Xích Hùng. 】
Số một vốn chẳng thèm phản ứng khi Hứa Thất An mèo khen mèo dài đuôi lập tức nhảy ra:【 hắn ở đâu? 】
【 hai: một huynh đệ của thuộc hạ ta từng nhìn thấy hắn trong một cái sơn trại nào đó. Sơn trại đó lại là cái trại ta sắp đi tiêu diệt, ngươi chờ tí nhá, đợi ta nhổ cái trại đó, sẽ đưa người về kinh thành cho ngươi. 】
Số hai thật sự tìm được Chu Xích Hùng? Vân Châu lớn như vậy, nạn trộm cướp thành hoạ, dù số hai rất có năng lực ở Vân Châu, cũng không thể nào trùng hợp tìm được Chu Xích Hùng nhanh như vậy. Có lẽ mình đã đánh giá thấp năng lực của số hai. Hứa Thất An phấn khởi vỗ tay.
Bắt được Chu Xích Hùng, là sẽ biết kẻ đứng sau màn cấu kết với Yêu tộc rốt cuộc là ai.
【 ba: Đa tạ. 】
【 hai: Việc nhỏ thôi, bằng hữu khắp năm sông bốn biển đều nguyện ý cho ta chút mặt mũi. Tìm người đối với ta chả là gì hết. 】
Mặt mũi này của ngươi không tầm thường nha, mọi người nghĩ thầm.
Nói chuyện với nhóm Thiên Địa hội xong, Hứa Thất An cảm thấy an tâm rất nhiều. Chu Xích Hùng là một sự đảm bảo nặng kí nữa của hắn. Bắt được người này, dù án Bình Dương quận chúa không đủ giúp hắn thoát tội, thì hắn cũng không cần lo lắng như trước nữa.
Bây giờ, chỉ còn chờ bản án kết thúc mà thôi.