TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q1 - Chương 178: Đại án (1)

Mịa nó, thì ra lão cò nhà không có lừa người, nữ quỷ đặc biệt này đúng là mang bộ dáng lão ta mô tả, làm Hứa Thất An hết hồn.

Nhưng hắn không thấy sợ, hắn hoảng hốt chỉ vì đó là phản ứng tự nhiên của một người bình thường khi nhìn thấy quỷ hồn mà thôi.

Dù gì hắn cũng là một người coi phim kinh dị rồi là không dám đi nhà nhỏ WC, nếu không nín nổi sẽ dọn một chai nước khoáng bự để chứa. Mà phải tốn kém dùng chai nước khoáng bự cơ, chứ chai nước thường không đủ chứa đồ của hắn.

Nữ quỷ áo trắng ngẩn ra nhìn bọn hắn một hồi, như nhận ra có uy hiếp, khóe miệng liền kéo rộng ra tới mang tai, máu đen ào ạt chảy ra, gào lên trong im lặng, nhào về phía hai người.

Dưới đáy giếng tĩnh mịch, âm khí mạnh hơn bên ngoài gấp mấy lần, kích thích da Hứa Thất An nổi một lớp da gà.

Ta không biết đối phó oan hồn, cho nàng ta một đao nhé? Hứa Thất An nắm chặt chuôi đao, định xông lên giành Chử Thải Vi tấn công trước, nhưng tiểu mỹ nhân váy vàng đã đè tay hắn xuống, ngăn cản hành động của hắn.

Chử Thải Vi tay bắt quyết, vòng tròn thái cực trên trận bàn phong thủy xoay tròn, Hứa Thất An trông thấy chữ "Quý" trong Thiên Can phát sáng lên. (gồm Giáp Ất Bính Đinh Mậu Kỷ Canh Tân Nhâm Quý)

Một làn sáng lao ra khỏi trận bàn phong thủy, quấn lấy nữ quỷ, lôi nàng ta vào trong trận bàn phong thủy.

Chử Thải Vi thu lại trận bàn, cầm nó trong tay, quay qua cười với Hứa Thất An, sau đó chỉ chỉ đáy giếng, đong đưa vòng eo bơi tới.

Hai người thăm dò dưới đáy giếng một hồi, không tìm được gì.

"'Rào rào'" Hứa Thất An chui lên khỏi mặt nước, dưới đáy nước không có chỗ mượn lực, hắn dùng hai tay chống lên thành giếng bò lên, quay đầu lại nói:

"Nắm lấy chân ta."

Chử Thải Vi "Ờ" một tiếng, ôm chân Hứa Thất An, để hắn lôi theo nàng bò lên.

Hứa Thất An khẽ cảm ứng một cái, lầm bầm: "Tiểu Hà cả ngày lúc nào cũng ăn ăn ăn, mà mãi sao chưa trưởng thành vậy."

"Ngươi nói gì?" Chử Thải Vi không nghe rõ.

"Không có gì, ngươi bò lên trên chút đi, quần ta sắp bị ngươi lôi xuống rồi. Phía trên ta còn có một cái chuôi, đủ cho ngươi nắm lấy đấy."

Chử Thải Vi không ngừng tìm, mà mãi không tìm ra cái chuôi Hứa Thất An nói nằm ở đâu.

Rời khỏi giếng, Hứa Thất An vận khí cơ làm bốc hơi hong khô quần áo, Chử Thải Vi thì bắt thủ quyết, trận bàn phong thủy bắn ra một vầng sáng màu cam, vòng quanh người nàng mấy vòng, hơi nước bị rút đi hết mà quần áo chẳng hề bị ảnh hưởng.

Cả người lại trở nên khô ráo mát mẻ, Chử Thải Vi nói: "Đây chỉ là một oan hồn bình thường."

Chỉ là oan hồn bình thường? Vậy làm thế nào nàng ta duy trì được lâu như vậy? Hứa Thất An nhíu mày, lão cò nhà từng nói, chuyện ma quái đã xảy ra được hơn hai năm.

Lời tiếp theo của Chử Thải Vi đã gỡ bỏ nghi hoặc cho hắn, "Đáy giếng liên thông với mạch nước ngầm ở dưới đất, oán khí trong giếng chính là từ đó mà tới. Ta đoán dưới đó nhất định có âm mạch."

Hứa Thất An nghĩ âm mạch hẳn là thuật ngữ của phong thủy học, giật mình gật đầu: "Cho nên ngươi tinh lọc mới không có tác dụng, những đại sư trước đó cúng bái hành lễ cũng không có hiệu quả, vì họ không phải là Thuật sĩ."

Chử Thải Vi gật mạnh đầu, tỏ vẻ mình chính là Thuật sĩ, nàng rất kiêu ngạo, "Không nên ở tòa nhà này, có âm mạch trong lòng đất, là phong thủy cực kém. Ừ, bên dưới nhà này hẳn là có một cái âm mạch cỡ nhỏ, ở lâu sẽ bị vận rủi quấn thân."

"Sao lại không ở? Nhà này rất lời." Hứa Thất An kỳ quái nhìn nàng: "Ngươi tưởng ta tìm ngươi nhờ đi coi phong thủy, là thật sự chỉ coi thôi đó hả? Ngươi phải giúp ta sửa phong thủy lại cho tốt chứ."

"Làm thế mệt lắm." Chử Thải Vi nhăn mặt nhỏ, hôm nào nàng cũng phải học luyện kim thuật đã khổ cực lắm rồi, "Vậy ngươi phải…"

"Thêm đồ ăn chứ gì, ta biết mà." Hứa Thất An nói.

Vậy cũng còn tạm được. Chử Thải Vi bĩu môi, lại nhảy lên nóc nhà, gọi vọng xuống dưới: "Đưa ta lên cao đi."

Ngươi muốn đứng ngang hàng với mặt trăng hả? Hôm nay không có trăng đâu, nên khỏi đi ha! Hứa Thất An thầm mắng, nhảy lên nóc nhà theo, chụm hai tay dựng thành "Ghế đẩu".

Chử Thải Vi nhảy lên, đặt mũi chân lên lòng bàn tay của hắn, mượn lực đẩy mạnh của võ phu, nhẹ nhàng như mũi tên phóng lên bầu trời đêm.

Vừa bay lên, nàng vừa sử dụng thần dị của trận bàn phong thủy, gọi tới những làn gió nhẹ, nâng đỡ cơ thể mình, giúp nàng chậm bị rơi xuống.

Ánh sáng xanh lóe ra trong mắt, Chử Thải Vi quan sát toàn bộ tòa nhà, sau đó quay đầu, quan sát những nhà cửa xung quanh, quan sát phong thủy của cả khu vực.

Chử Thải Vi từ từ bay xuống như lá rụng, nhíu mày: "Kỳ quái, phong thủy của khu vực này không tệ, lẽ ra không nên hình thành ra âm mạch mới phải. "

Chứ không phải do trình độ nghiệp vụ của ngươi quá kém à! Hứa Thất An không dám mắng, hỏi: "Hay là ngươi coi lại thêm lần nữa? Còn không thì quay về Ty Thiên Giám tìm các sư huynh tới giúp."

"Không cần phiền toái như vậy, " Chử Thải Vi phẩy tay: "Chúng ta thông linh thẳng với nữ quỷ, xem xem nàng ta chết thế nào. Nếu vẫn không có manh mối, ta sẽ tìm các sư huynh xin giúp đỡ."

"Vậy nhanh lên, mai ta còn có việc phải làm." Hứa Thất An nói.

Ngày mai phải đi nha môn tìm Ngụy Uyên, nếu ba ba chịu trấn xuống cho hắn, coi như mọi sự đại cát. Nếu ba ba mặc kệ hắn, hắn chỉ còn cách bỏ trốn, sau đó tìm cơ hội tìm cách giải quyết hậu quả do tên nằm vùng phản bội kia gây ra.

Tòa nhà này, chính là cứ điểm Hứa Thất An tìm cho mình.

Nơi này có ma quái, bình thường sẽ không có ai dám tới gần, nơi này cũng không phải nơi quan to hiển quý hay lui tới, hơn nữa nó còn cách đường lớn cả một khúc, cũng không phải là khu vực chú ý trọng điểm của cấm quân tuần thành và Đả Canh Nhân.

Chử Thải Vi nói: "Nữ quỷ kia âm khí quá nặng, muốn cộng hưởng với nàng ta, thì phải chịu để cho âm khí nhập vào cơ thể, cái đó không tốt cho cơ thể của nữ tử. Nhưng ngươi, là võ giả có khí huyết tràn đầy, sẽ không có di chứng nào hết."

"Được!"

Chử Thải Vi gỡ trận bàn phong thủy ra, môi khẽ mấp máy, vòng tròn thái cực từ từ chuyển động, một làn khói đen nhè nhẹ bắn ra, bay lơ lửng cách mặt trận bàn phong thủy chừng ba tấc.

Khói đen xao động bay tán loạn, nhưng không làm sao rời khỏi được trận bàn phong thủy, lần nào cũng bị vách tường ánh sáng màu xanh bắn quay ngược về bên trên hình tròn thái cực.

Chử Thải Vi bấm tay gảy nhẹ: "Đi!"

Khói đen bắn vào mi tâm Hứa Thất An.

Cả người Hứa Thất An lạnh toát, một luồng khí lạnh từ lưng lần lên, hắn cảm nhận được sự oán hận, điên cuồng, và sợ hãi.

Ý niệm điên cuồng kia tấn công vào nguyên thần của hắn, muốn khống chế cơ thể hắn, đột nhiên, nữ quỷ như cảm ứng được cái gì đó, đột ngột trở nên vô cùng yên tĩnh, không phải, là nơm nớp lo sợ.

Làm Hứa Thất An cũng bỏ ý nghĩ áp chế oan hồn, từ từ cẩn thận cảm nhận suy nghĩ của nữ quỷ.

Có phải nàng ta đã nhận ra sự tồn tại của Thần Thù hòa thượng và người đó đang ngủ say không, nếu không thì có khi đã tiêu diệt nữ quỷ luôn rồi.