Đứng ở hai đầu lịch sử Việt Quốc, hai vị Thái Tông Văn Trung và Ẩn Tướng Cao Chính, quả thực là những nhân vật tuyệt đỉnh.
Dưới áp lực của Bá Quốc, hai vị này cũng đã làm tất cả những gì có thể. Dù cho bị triệu hồi từ lịch sử, cũng có thể ngay tại chỗ nhìn thấu chân tướng, chặt đứt xiềng xích, trong trạng thái bị hạn chế nhất, đoạt lấy một phần tự do.
Nếu không phải sinh bên cạnh Sở Quốc, hai người đều là những nhân vật chắc chắn có thể đạt tới tuyệt đỉnh, thậm chí có cơ hội khám phá những cảnh giới cao hơn.
Nhậm Thu Ly tán thán tài lược của hai người, nhưng cũng thở dài vì... hai người đã chết.
Sơn hà vô hữu định thế, vong giả bất năng dữ sinh giả tranh. (Non sông không có thế vững bền, người chết không thể tranh với người sống.)