Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Biện Thành Vương lạnh lùng rất muốn rút kiếm ngay lập tức, đương nhiên không phải là để chém những thanh niên đối diện này.
“Sao không nói? Chẳng lẽ cảm thấy Tiêu sư huynh nhà ta không xứng luận đạo cùng các ngươi?” Thấy ba học sinh Hắc Sơn không nói gì, tự có chó săn thay Tiêu Lân Chinh lên tiếng: “Tiêu sư huynh nhà ta năm nay mới mười chín tuổi, đã mở một phủ, nắm giữ thần thông! Nếu mực nước Hoàng Hà nể mặt, không chừng còn kịp tới tham gia Hoàng Hà Chi Hội lần tới! Luận đạo với các ngươi ở hồ Sùng Loan này, chẳng lẽ lại không được?”
Người này nói chuyện bừng bừng khí thế, nghiễm nhiên là trên trời dưới đất Tiêu Lân Chinh thứ nhất, hắn ta là thứ hai dưới Tiêu Lân chinh.
Ngỗ Quan Vương bóp mạnh lan can, để cho mình đừng bật cười thành tiếng.