Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tần Quảng Vương đứng trên khoang thuyền cao ngất, nói: “Ném.”
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, từ phủ Phụng Thiên đến phủ Thuận Thiên, sau đó lại đến phủ Đạo Lăng… Biện Thành Vương lạnh lùng giữ im lặng từ đầu đến cuối, Tần Quảng Vương cay nghiệt lời ít mà ý nhiều.
Chỉ mệt Ngỗ Quan Vươn, cuối cùng không chịu đựng nổi nữa, nghĩ đến sự hung tàn của mục tiêu, ông ta quyết định uyển chuyển một chút: “Lúc ta và Biện Thành Vương rời Thịnh vào Cảnh, trà trộn vào một đoàn xe buôn lông cừu. Ta nghe người trong đoàn xe nói, lông cừu một năm chỉ cắt hai lần, một lần là từ tháng tư tới tháng năm, một lần là từ tháng chín tới tháng mười.”
Có lẽ là đồng hành với Biện Thành Vương quá nhàm chán, nên có vẻ ông ta đã thật sự nghiêm túc nghiên cứu việc cắt lông cừu, lúc này mới chậm rãi nói: “Cắt lông cừu quá sớm sẽ khiến cừu bị cảm lạnh sinh bệnh. Cắt quá muộn cũng không tốt, lông ngắn không thể bảo vệ thân thể khỏi ruồi muỗi, khiến cừu bất an, chiều dài lông không đủ thì không thể cắt lông. Đối với cừu đang mang thai thì phải chờ sau sinh nở mới cắt, tránh làm thai chết yểu…”