Nguyên nhân là vì ba con ngựa hoang này đã bị các Bán Nhân Mã thuần phục nên một đường dẫn về cũng không xảy ra chuyện gì, thậm chí nếu phải nói thì còn nhẹ nhàng hơn so với dắt bò rừng. Một đoàn người thuận lợi về đến doanh trại Thảo Nguyên, sau đó buộc các con ngựa hoang vào cây cột, còn quá trình tiếp theo về cơ bản các thành viên của Bộ Nông Nghiệp đều đã quen thuộc, Chu Tự cũng không cần nói gì thêm.
Đối với Chu Tự thì việc có được ngựa hoang rất quan trọng, bởi vì đây đại diện cho việc hắn có thể bắt đầu huấn luyện kỵ binh! Đương nhiên những thứ trang bị như bàn đạp, yên ngựa cũng phải làm ra.
Tuy nói là từ xa xưa cưỡi ngựa cũng không có những trang bị này, nhưng nếu hắn đã biết đến thì không có lý do gì không làm, sở hữu đầy đủ bộ trang bị này có thể giảm đi đáng kể độ khó khi cưỡi ngựa.
Bản vẽ thiết kế là do hắn bớt ra chút thời gian rảnh rỗi để vẽ xong từ sớm, hiện tại vừa hạ lệnh thì Bộ Trang Bị bên thôn Hắc Nguyệt đã bắt đầu nhanh chóng khởi công, bản thân của những trang bị này cũng không phức tạp, dựa vào năng lực hiện tại của Bộ Trang Bị muốn làm ra những trang bị này phải gọi là dễ như trở bàn tay, bây giờ chỉ cần đợi bên thôn Hắc Nguyệt làm xong trang bị rồi gửi qua là được.
Chu Tự chắc chắn sẽ để việc huấn luyện kỵ binh ở doanh trại Thảo Nguyên, dù sao thì làm gì còn chỗ nào thích hợp huấn luyện kỵ binh hơn thảo nguyên rộng lớn? Trong lúc đợi trang bị gửi đến, việc tiếp xúc với ba con ngựa hoang tiến hành vô cùng thuận lợi.
Lúc này, việc thuần hóa năm con bò rừng đầu tiên cũng đã hoàn thành, trong quá trình này, năm chiếc xe bò cũng đã chuẩn bị xong, nếu so với xe gỗ dùng sức người kéo của bọn họ lúc trước thì xe bò này càng rộng lớn hơn, chứa được nhiều hàng hóa hơn. Lúc nãy khi lắp vào năm con bò, bọn chúng còn tỏ ra lo lắng phản kháng nhưng sau khi người thuần hóa quen thuộc đứng kế bên trấn an thì năm con bò cũng trở nên bình tĩnh hơn. Việc nuôi dưỡng lúc mới đầu rất khó khăn nhưng khi hai bên bắt đầu tin tưởng nhau thì đã có thể bắt đầu vào việc.
- Ừ. Thôn Hắc Nguyệt, doanh trại Diêm Hồ và doanh trại Thảo Nguyên mỗi chỗ được chia hai chiếc xe bò, còn dư hai chiếc sẽ phụ trách bên doanh trại Hoang Sơn.
Sau khi Chu Tự nhận được tin tức đã lập tức tiến hành sắp xếp, với tình huống trước mắt, năm chiếc xe bò này căn bản là không đủ xài nhưng Chu Tự cũng không lo lắng, nhóm bò rừng đầu tiên đã được thuần hóa ra vậy nhóm thứ hai sẽ còn xa sao?
Năm chiếc xe bò được đưa vào sử dụng nhìn thì có vẻ không nhiều, nhưng ảnh hưởng rất lớn đối với bộ tộc bọn họ, ngoài việc nâng cao hơn năng lực và hiệu quả vận chuyển của bộ tộc bọn họ cũng đồng thời còn tiết kiệm sức người, dư ra nhiều nhân lực hơn.
Nguyên nhân trong đó cũng rất đơn giản, ngày trước dùng xe gỗ để vận chuyển hoàn toàn là nhờ vào sức người kéo, nhưng việc di chuyển giữ doanh trại này đến doanh trại khác không phải chỉ có vài bước chân.
Dưới tiền đề này, một chiếc xe gỗ lúc nào cũng phải sắp xếp nhiều người cùng kéo để người này mệt rồi thì đổi người khác, như vậy mới có thể duy trì được hiệu suất di chuyển.
Nhưng xe bò lại khác, căn bản nó không cần thay đổi người, một con bò có thể trực tiếp kéo cả hành trình, giữ đường đi chỉ cần ngừng lại đút một ít cỏ cho bò ăn, để cho nó nghỉ ngơi một lúc, chỉ vậy mà toàn bộ hiệu suất đều nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với người kéo.
Nhưng vấn đề là nhóm nhân lực dư ra đó cũng không đem lại được lợi ích gì cho các bộ khác của bộ tộc bọn hắn, bởi vì vừa quay đầu Chu Tự lại tiến hành chiêu binh, còn tại sao lại là lại...đó là do lúc trước khi bọn hắn giao chiến với Linh Cẩu Nhân, sau khi phải trả giá và thương vong, Chu Tự đã hạ lệnh tuyển binh sĩ, lần tuyển binh sĩ đó trực tiếp đẩy số binh sĩ của hắn lên hai mươi người nhiều hơn năm người so với mười lăm binh sĩ lúc đầu.
Số binh sĩ đầu tiên được huấn luyện đến hiện tại đều đã ra dáng, nhưng bây giờ lại tuyển thêm mười người bởi áp lực mà bọn Linh Cẩu Nhân đem đến nên hắn muốn mở rộng sức chiến đấu.
Dưới tiền đề này việc xe bò được đưa vào sử dụng đã bù đắp được ảnh hưởng của việc giảm thiểu nhân lực trong bộ tộc bọn hắn, còn mười binh sĩ mới kia chắc chắn không có cách nào huấn luyện chung với những binh sĩ cũ, những thứ căn bản còn luyện chưa xong thì chắc chắn không theo kịp.
Đối với tình huống như vậy, Chu Tự chắc chắn đã có sắp xếp từ sớm, đối với hai binh sĩ bị gãy xương lúc trước, tuy là xương tay chân đã nối lại, nhưng điều kiện chữa trị trong thời đại này đã định trước cho dù có nối lại cũng không có cách nào linh hoạt như trước, chính điều này đã buộc họ phải rời khỏi tiền tuyến.
Hiện tại, Chu Tự đã sắp xếp cho bọn họ đảm nhận chức giáo quan tân binh, chịu trách nhiệm đào tạo những binh sĩ mới, những binh sĩ mới được tuyển lúc trước chỉ vừa kết thúc buổi huấn luyện tân binh thì nhóm người mới đã nhanh chóng được gửi đến cho bọn họ, công việc làm giáo quan tân binh chắc chắn sẽ không được nhàn rỗi nhưng đối với bọn họ mà nói thì đây được xem như là một loại cứu rỗi.
Dù sao thì dựa theo suy nghĩ lúc đầu của hai người, bọn họ biến thành như vậy thì về cơ bản cũng đã xem như là phế nhân, mạng sống của bọn họ chỉ làm tăng thêm gánh nặng cho bộ tộc.
Bây giờ bọn họ đã có một công việc cho phép họ tiếp tục đóng góp cho bộ tộc và phát huy giá trị của bản thân, đương nhiên họ sẽ cống hiến hết công sức cho nó! Việc huấn luyện những binh sĩ mới về cơ bản là dạy những điều hết sức căn bản, bản thân không cần nói quá nhiều về kỹ thuật, những binh sĩ cũ đã trải qua việc huấn luyện trước đó đương nhiên sẽ nắm được toàn bộ.
Dưới tiền đề này, khác với Chu Trọng Sơn ở chỗ bọn họ đã từng là tân binh, tiếp nhận qua việc huấn luyện, bọn họ sẽ hiểu hơn về cảm nhận của tân binh. Kết hợp điểm này lại, kế hoạch đào tạo tân binh mà bọn họ vạch ra sau khi thảo luận ở một mức độ nào đó còn đáng tin hơn Chu Trọng Sơn, điều này đã khiến Chu Tự phải ngạc nhiên tại thời điểm đó, đồng thời nó cũng giải thoát Chu Trọng Sơn khỏi nhiệm vụ huấn luyện tân binh, xét cho cùng thì hắn cũng không giỏi làm việc này.
Tính luôn mười binh sĩ mới tuyển thì sức mạnh của đội quân chính quy dưới trướng Chu Tự hiện tại ước tính lên đến ba mươi người, cộng thêm mười sáu bộ khô lâu Linh Cẩu Nhân và khô lâu binh bình thường.
Dựa vào thực lực của hắn hiện tại thì việc có được chỗ đứng vững trên thảo nguyên là không thành vấn đề. Nhưng nếu muốn hắn mở rộng thực lực của bản thân trên thảo nguyên?
Sự tồn tại của tộc Bán Nhân Mã và Linh Cẩu Nhân khiến Chu Tự tạm thời không có ý nghĩ này. Hiện tại trên vùng thảo nguyên này, bọn hắn đang có thể bảo đảm sự ổn định của doanh trại, đồng thời tự do di chuyển.
Trước mắt phải nhanh chóng thu thập tài nguyên, xây dựng trong nội bộ doanh trại Thảo Nguyên mới là chính sự, còn về việc mở rộng lãnh thổ trên thảo nguyên... Chu Tự tạm thời không có ý nghĩ này, ít nhất là trước khi đội kỵ binh của bọn hắn được huấn luyện ra thì hắn không có cái ý nghĩ này. Dù sao thì rủi ro ở trên thảo nguyên rất lớn, thay vì cứ chiến đấu đến chết ở đây chi bằng chúng ta thay đổi mục tiêu... Mang theo tâm tư như vậy, vào lúc này đây Chu Tự đang nhìn chằm chằm vào bản đồ trước mắt, chậm rãi di chuyển tầm mắt trôi về phía doanh trại Hoang Sơn nằm ở một góc khác của bản đồ.
Dịch: Huệ
Biên: Khangaca