TRUYỆN FULL

[Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Chương 161: Vui Mừng Không Thôi

- Đây chắc là ngựa hoang mà lúc trước nói nhỉ

Sau khi gặp mặt, hai bên chào hỏi đơn giản với nhau xong, Khal liền nhanh chóng vẫy tay ra hiệu cho người của tộc mình kéo ba con ngựa hoang qua đây, dù cho hắn biết ngựa hoang nhưng lúc đó bọn họ cũng chỉ miêu tả ngoài miệng, vì để tránh xảy ra hiểu lầm không cần thiết Khal còn xác nhận lại một câu.

Trong quá trình này, Chu Tự sớm đã đánh giá ba con ngựa hoang này từ trên xuống dưới vài lần chỉ thiếu điều chưa mở “Động Sát Chi Nhãn” thôi.

Nói thật thì hắn thật sự không ngờ Khal có thể đem đến cho hắn một lúc ba con ngựa hoang, hiện tại niềm vui trong lòng hắn cũng sắp dâng trào ra rồi nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh. Sau khi đánh giá ngựa xong, Chu Tự gật gật đầu.

- Chính là loài này, có thể để ta kiểm tra một chút không?

- Được

Khal sảng khoái ra hiệu cho người của tộc mình dẫn ngựa qua cho Chu Tự kiểm tra, phần lớn hiểu biết của Chu Tự đối với động vật đều đến từ việc tìm hiểu các thông tin do muốn nuôi thú cưng và xem các đoạn phim ghi hình trong “ Thế giới động vật”, còn đối với những con ngựa sống ngoài đời thì chưa thấy qua bao giờ, điều này làm hắn hơi lo lắng trong lòng.

Nhưng hắn không thể để Khal nhìn ra sự lo lắng của mình, thân là thủ lĩnh của bộ tộc, hắn phải giữ hình tường và sự uy nghiêm của bản thân, mang theo tâm trạng như vậy hắn vẫn được xem là hoàn thành việc kiểm tra ba con ngựa một cách kỹ càng, đương nhiên chỉ nói là kiểm tra vậy thôi chứ thực ra là xem thử xem ba con ngựa này có bị thương hay tàn tật gì không, còn những thứ khác thì hắn cũng không nhìn ra được. Nếu phải nói thì hắn càng hiểu hơn về sợi dây thừng đang buột trên cổ con ngựa, tộc Bán Nhân Mã chắc hẳn chưa từng bắt qua động vật sống, sợi dây thừng này được tròng vào cổ con ngựa hoang một cách rất đơn giản và thô bạo, cách tròng rất lỏng, nếu sơ ý sẽ rất dễ bị tuột ra đồng thời đối với người dẫn ngựa mà nói thì một khi ngựa hoang bắt đầu vùng vẫy thì họ sẽ rất phí sức, dùng cách này để dẫn ba con ngựa qua chắc hẳn sẽ phí không ít sức lực của bọn họ, thậm chí Chu Tự nhịn không được nghĩ thầm trong lòng rằng

“Chẳng lẽ trên đoạn đường dẫn qua đây, bọn họ đều đã thuần phục được ba con ngựa hoang rồi ư?”

Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ khi làm việc Chu Tự vẫn rất dứt khoác.

- Không thành vấn đề, dựa theo những gì chúng ta đã thống nhất trước đó thì một con ngựa hoang tương đương năm mũi tên, vậy ba con ngựa thì tương đương mười lăm mũi tên.

Trước đây, tuy là bọn hắn chưa từng dùng dây thòng lọng để buộc ngựa nhưng cách làm cũng không khác là bao, chỉ cần không quá ngốc thì sẽ không đến nỗi nghĩ không ra. Lúc này chỉ thấy ba thành viên của bộ tộc nhanh lẹ tròng dây thòng lọng cho con ngựa, sau đó tháo sợi dây thừng mà Bán Nhân Mã buộc quanh cổ nó. Trong cả quá trình ba con ngựa hoang cũng chỉ khịt mũi vài cái, lắc lắc đầu và lùi tượng trưng vài bước chân, điều này làm cho Chu Tự đang đứng một bên nhìn thấy tất cả càng thêm tin chắc rằng.

“Chắc chắn là đã thuần phục được bọn chúng, nhưng nghĩ nghĩ cũng phải với tình huống này của bọn Bán Nhân Mã, chỉ dùng một sợi dây thừng đơn giản như vậy, nếu không thuần phục ngựa hoang trước mà vẫn muốn dẫn qua nhưng không làm tổn thương đến nó thì rất khó.”

Nghĩ đến đây, trong lòng Chu Tự không khỏi vui vẻ. Tình huống này chính là ngay cả công việc thuần ngựa cũng đã làm giúp bọn hắn! Cuộc mua bán này của hắn quá hời rồi, mà trong quá trình này, Chu Tự để ý đến đám Bán Nhân Mã bao gồm cả Khal trong đấy đều bị thu hút bởi dây thòng lọng mà bọn hắn đã dùng.

Phải biết rằng để bắt được ba con ngựa hoang mà không làm chúng bị thương thật sự tốn không ít sức lực của bọn hắn, Khal có cảm giác đi ra đánh nhau một trận với đám Linh Cẩu Nhân cũng không có phí sức như vậy. Nhưng bọn Chu Tự chỉ cần dùng dây thòng lọng tròng lên đầu của con ngựa hoang rất dễ dàng đã khống chế được ba con ngựa, điều này sao mà có thể làm cho Khal không kinh ngạc cho được?

- Sao nào? Cảm thấy hứng thú với dây thòng lọng của bọn ta sao?

Nhìn dáng vẻ của bọn Khal, Chu Tự nở ra một nụ cười gian thương.

Nghe được lời này Khal nhìn nhìn Chu Tự, lại nhìn nhìn sợi dây thòng lọng sau đó định nói với giọng điệu không chắc lắm...

- Cái này cũng có thể giao dịch sao?

- Đương nhiên có thể.

Chu Tự vừa cười vừa đưa ra một đáp án khẳng định.

- Các ngươi khi dùng sợi dây thòng lọng này có thể dễ dàng bắt được nhiều ngựa hoang hơn, mà nhiều ngựa hoang hơn có thể đổi được nhiều mũi tên hơn với bọn ta, suy nghĩ một chút xem?

Chỉ với một câu nói đơn giản đã khiến cho Khal động tâm không thôi.

- Dây thòng lọng này đổi như thế nào?

Chỉ thấy Chu Tự cười híp mắt giơ năm ngón tay ra.

- Sợi dây thòng lọng này có thể tái sử dụng đã vậy còn rất bền, một con ngựa đổi năm sợi dây thòng lọng, nhưng ta tin tưởng ngươi nên có thể đưa dây thòng lọng trước cho các ngươi, các ngươi muốn bao nhiêu?

- Vậy mà có thể đưa trước cho bọn ta sao?

Đây là điều mà Khal hoàn toàn không ngờ tới, đồng thời cũng khiến tâm tình của hắn thoải mái hơn, trong lòng càng cảm thấy Chu Tự là một người tốt đáng để kết giao. Vì Thế nghĩ cũng không nghĩ đã trực tiếp nói

- Vậy cho ta mười sợi! Ngựa hoang để lần sau bọn ta bắt đến cho ngươi!

Xét về phương diện này, Chu Tự rất thoải mái, hắn đã nghĩ đến việc dự phòng, mỗi người bọn họ ít nhất cũng phải đem theo hai sợi bên người cho nên lấy mười sợi ra dễ như trở bàn tay. Vả lại thứ này nói trắng ra là dùng vỏ cây để bện, vật liệu này ở đâu cũng có thể thấy lúc làm cũng không phí sức. Năm sợi đổi một con ngựa hoang, đây quả thực là đáng! Giao mười sợi thòng lọng cho Khal, Chu Tự nhịn để bản thân không cười thành tiếng.

- Cảm ơn.

“Hắn còn cảm ơn chúng ta!”

Cầm mười sợi thòng lọng trên tay và mười lăm mũi tên, trong mắt Khal đều là sự mê hoặc khi nhìn những đầu mũi tên kim loại sáng bóng dưới ánh mặt trời.

Động lực để bắt ngựa hoang ngay lúc này đột nhiên trở nên tràn đầy trong lòng hắn, đương nhiên hắn cũng không quên lần này qua đây còn một mục đích khác…

- Gần đây xác suất Linh Cẩu Nhân xuất hiện trên thỏa nguyên đã thấp đi, lần đụng độ gần nhất, đối phương có mười mấy con, quy mô bước đầu đã hình thành…

Vừa nói đến chính sự thì biểu tình của Chu Tự lập tức trở nên nghiêm túc

.

- Ý ngươi là Linh Cẩu Nữ Vương mới đã được chọn ra?

- Chỉ sợ là vậy.

Chuyện này nếu thật sự phải nói thì Linh Cẩu Nữ Vương đến bây giờ mới được chọn ra cũng là nhờ bọn Khal đuổi giết bọn tộc Linh Cẩu Nhân khắp thảo nguyên, khiến cho bọn chúng không thể sống yên ổn. Nhưng dù cho như vậy thì việc bọn chúng lựa ra nữ vương cũng là chuyện sớm muộn. Ngay lúc này, nhìn thấy Chu Tự đang nhíu chặt mày Khal lại nói…

- Nhưng cũng không cần quá lo lắng, lần hành động trước đây của chúng ta đã làm giảm đáng kể sức chiến đấu của tộc Linh Cẩu Nhân, trong một khoảng thời gian ngắn thì chúng sẽ không thể gây ra bao nhiêu mối đe doạ cho chúng ta.

Tuy lời này của Khal là có lý nhưng lại là đứng ở góc độ của Bán Nhân Mã bọn họ mà nói. Còn đối với bộ tộc bọn hắn, sự đe doạ này không nhỏ chút nào!

Dịch: Huệ

Biên: Khangaca