TRUYỆN FULL

[Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Chương 157: Tìm Cảm Giác Tồn Tại

Thảo nguyên này là nơi săn bắn của tộc Bán Nhân Mã, bọn họ đã săn bắn và sinh tồn ở đây rất lâu nên không thể nào xa lạ với nơi này được.

Kể từ khi thủ lĩnh Bán Nhân Mã Khal biết được cái chết của Nữ Vương Linh Cẩu từ Chu Tự, tộc Bán Nhân Mã bọn họ buổi sáng sau khi săn bắn xong sẽ dốc hết toàn lực lùng sục trong khu vực này tìm kiếm tung tích của Linh Cẩu Nhân.

Suy cho cùng không giống như Chu Tự biết mình không đánh lại được và cũng không thực sự muốn lội vào vũng bùn này, Khal lại muốn lợi dụng tình huống “đàn chó không đầu” này để giết sạch đám Linh Cẩu Nhân!

Tất nhiên, với tư cách là kẻ thù truyền kiếp của tộc Linh Cẩu Nhân trên thảo nguyên này, hai tộc đã chiến đấu nhiều năm như vậy, trong lòng Khal biết rất rõ muốn giết sạch Linh Cẩu Nhân là chuyện không thực tế.

Thảo nguyên rộng lớn như vậy, đối phương đã muốn trốn tránh thì bọn họ cũng không còn cách nào.

Nhưng khó khăn lắm mới có được một cơ hội như vậy, Khal chắc chắn sẽ gõ mạnh cho tộc Linh Cẩu Nhân cho trọng thương, ít nhất là khiến tộc Linh Cẩu Nhân không thể cạnh tranh với bọn họ trong tương lai!

Mang theo suy nghĩ này, Bán Nhân Mã đã dựa vào khả năng di chuyển tuyệt vời của mình để thể hiện bản lĩnh săn mồi mạnh mẽ.

Linh Cẩu Nhân không thể trốn mãi được, chúng cần ăn, vì thế bọn chúng nhất định sẽ phải ra ngoài săn mồi.

Là những thợ săn xuất sắc trên thảo nguyên này, có thể nói Bán Nhân Mã biết chính xác con mồi ở đâu.

Chúng chỉ cần chú ý hơn đến những khu vực có khả năng cao tìm thấy con mồi, sớm muộn gì chúng cũng có thể ôm cây đợi được đám Linh Cẩu Nhân xuất hiện.

Ngày này rồi cũng đến!

Đây không phải là ngày đầu tiên bọn hắn phát hiện dấu vết của Linh Cẩu Nhân và săn lùng bọn chúng.

Tương tự, đó không phải là ngày đầu tiên đàn Linh Cẩu Nhân bị họ săn lùng.

Bán Nhân Mã lộ ra khí thế hung dữ, hiện tại Linh Cẩu Nhân đã là “đàn chó không đầu”, không thể tập hợp quy mô một cách hiệu quả theo nhóm hai và ba nên không dám liều mạng chiến đấu, sau khi nhận ra hành tung của mình bị bại lộ đã lập tức xoay người bỏ chạy.

Tất nhiên nhóm Bán Nhân Mã không thể nào cứ thế mà bỏ qua cho chúng được, cả đường truy đuổi không ngừng giương cung cài tên.

Trong chốc lát, chỉ nhìn thấy trên thảo nguyên là từng trận cát bụi bốc lên, Bán Nhân Mã đuổi Linh Cẩu Nhân chạy, cục diện vô cùng căng thẳng.

- Kỳ lạ, xét theo tốc độ của Bán Nhân Mã thì chắc chắn phải đuổi kịp Linh Cẩu Nhân mới đúng chứ? Sao đến giờ vẫn mãi không đuổi kịp?

Lúc này, ở nơi nào đó trên thảo nguyên, có một đôi mắt đang lén nhìn tình huống phía xa.

Sau khi nhìn thấy cảnh này, Chu Trọng Sơn ở bên cạnh không khỏi cảm thấy nghi ngờ.

- Đây là chiến lược của bọn chúng.

Đối mặt với vấn đề này, Chu Tự nói mà không nhìn lại…

- Dựa theo tốc độ của Bán Nhân Mã thì tất nhiên là có thể đuổi kịp Linh Cẩu Nhân rồi, tuy nhiên với tình hình hiện tại, Linh Cẩu Nhân đang ở trạng thái tốt, dù Bán Nhân Mã có đông hơn nhưng một khi đuổi kịp, Linh Cẩu Nhân chắc chắn sẽ liều chết phản đòn, đến lúc đó Bản Nhân Mã cũng không dám cam đoan bọn họ sẽ không bị thương gì.

Nói đến đây, Chu Tự dừng lại.

- Bây giờ Khal muốn đảm bảo có thể giết Linh Cẩu Nhân dễ dàng hơn nên cố tình không đuổi kịp, dùng cung tên tiêu diệt Linh Cẩu Nhân, đợi cho đến khi tiêu hao gần xong rồi sẽ đến cho kẻ thù một chiêu chí mạng!

Trong bụi cỏ, Chu Tự bình tĩnh phân tích tình hình, rồi vẫy tay với đám người Chu Trọng Sơn.

- Đi, chúng ta cũng tới góp tay góp chân.

- Hả? Không bắt bò rừng nữa sao?

Chu Trọng Sơn vừa nói vừa nhìn ra sau lưng.

Bọn họ đã tìm thấy đàn bò rừng đang nghỉ ngơi sau đám cỏ này.

Nhưng lúc này sự chú ý của Chu Tự rõ ràng không còn đặt trên người đám bò rừng nữa.

- Bò rừng để tính sau.

Dù sao trước đó hắn đã dùng điều kiện tiên quyết là cùng tiêu diệt đám Linh Cẩu Nhân để đàm phán thành công với đám Bán Nhân Mã.

Từ đó về sau, bọn họ cứ thế là lặn mất tăm khỏi quá trình.

Mặc dù lần này hắn ra ngoài bắt bò rừng nhưng vì đụng phải chuyện này nên Chu Tự nghĩ mình nên ra mặt đàng hoàng.

Tất nhiên, lý do quan trọng hơn là hắn đã phân tích đơn giản cục diện đó,

Đối diện có sáu con Linh Cẩu Nhân, nhưng tổng cộng có mười một Bán Nhân Mã!

Sức mạnh cá nhân của Bán Nhân Mã vốn mạnh hơn Linh Cẩu Nhân, mầ hiện tại số lượng của họ đã áp chế kẻ thù, đây chính là cục diện thắng chắc.

Hắn chỉ cần đến và thể hiện sự hiện diện của mình một cách thích hợp để Khal biết hắn không hề lơ là.

Đồng thời lần này hắn còn có thể lấy được sáu bộ khô lâu Linh Cẩu Nhân nữa!

Nghĩ tới đây, Chu tự có chút hưng phấn.

Dẫn theo mấy người Chu Trọng Sơn, Chu Tự lao tới nhanh chóng.

Theo phán đoán đơn giản vừa rồi của hắn, con Linh Cẩu Nhân đang bị săn đuổi hẳn là sẽ chạy đến phần rìa ngoài chỗ bọn họ bên này.

Chỉ cần xác định được lộ trình, tiếp tới hắn chỉ cần đi đường thẳng ngắn nhất chạy sang bên sườn để đánh chặn là được.

Chiếu theo tốc độ của Bán Nhân Mã và Linh Cẩu Nhân, bọn họ có đủ thời gian để đến vị trí đánh chặn.

Nhưng việc đánh chặn của hắn cũng không phải là lao tới chặn lại một cách ngu ngốc…

- Cung tiễn sẵn sàng!

- Bắn!

Sau tiếng ra lệnh, hàng loạt mũi tên lập tức bắn ra.

Trong số đó, Chu Trọng Sơn đã dựa vào kỹ năng bắn cung của mình để thực hiện cứ ngắm bắn chính xác!

Bán Nhân Mã truy đuổi sát sao đã khiến trái tim bọn chúng treo trên ngay cổ họng.

Tấn công bất ngờ từ bên cạnh vào lúc nào càng khiến đám Linh Cẩu Nhân sợ hãi hơn.

Sự chú ý hoàn toàn tập trung vào phía sau lưng mình, Linh Cẩu Nhân chưa kịp phản ứng thì một loạt mũi tên bất ngờ rơi xuống người chúng.

Trong số đó, mũi tên của Chu Trọng Sơn đã xuyên qua cổ của một con Linh Cẩu Nhân.

Nhưng không biết liệu mũi tên không trực tiếp bắn vào điểm yếu hay do cấu trúc cổ của Linh Cẩu Nhân khác với cổ của con người mà mũi tên không trực tiếp giết chết nó.

Dù vậy tài bắn cung của Chu Trọng Sơn cũng đủ để khiến Chu Tự phải kinh ngạc.

Thiên phú sử dụng vũ khí của Chu Trọng Sơn quả thực là có thể coi là yêu nghiệt, lần đầu tiên giương cung bắn tên đã có thể bắn trúng mục tiêu cách xa năm mươi mét, bây giờ đã trải qua luyện tập trong thời gian dài nên kỹ thuật bắn cung hiển nhiên đã trở nên lợi hại hơn.

Một mũi tên không giết được, Chu Trọng Sơn lại giương cung mà không nói lời nào.

Trong lúc này, những thành viên khác trong bộ tộc cũng không nhàn rỗi, bọn họ không có ý định xông lên chặn đàn Linh Câu Nhân nhưng vẫn sẵn sàng hỗ trợ hỏa lực tầm xa.

Nhận thấy tình hình không ổn, bầy Linh Cẩu Nhân muốn tách ra chạy trốn nhưng sau lưng có Bán Nhân Mã đuổi theo, đám người Chu Tự chặn một hướng, buộc chúng phải chạy trốn theo hướng khác.

Khal bên kia thấy vậy cũng không giương cung nữa, lập tức ra lệnh cho các tộc nhân cất cung lại, cầm chiến mâu lên bắt đầu lao vào đánh giết.

Chu Tự nhìn thấy bèn nhanh chóng yêu cầu các thành viên trong bộ tộc ngừng bắn tên để tránh ngộ thương.

Tình huống tiếp theo cũng không cần nói nhiều, lũ Linh Cẩu Nhân đã bị cung tên bắn cho thương tích đầy mình căn bản chẳng phải là đối thủ của Bán Nhân Mã.

Sau một cuộc rượt đuổi đã nhanh chóng lần lượt bị giết chết dưới chiến mâu của Bán Nhân Mã.

Trong quá trình này, Chu Tự cũng dẫn các thành viên trong bộ tộc thoải mái bước tới chào hỏi nhau.

Dịch: Diễm Quỳnh

Biên: Khangaca