TRUYỆN FULL

[Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Chương 158: Muốn Không?

Kể từ khi đạt được thỏa thuận chung, hai bên thường xuyên gặp nhau ở khu vực này.

Tuy nhiên, không có hành động nào từ đám người Chu Tự cả khiến cho Khal không khỏi có chút suy ngẫm.

Giờ đây sau đợt liên thủ này, đồng thời săn lùng thành công sáu con Linh Cẩu Nhân chắc chắn đã xua tan mọi nghi ngờ của hắn.

Khal không phải là kiểu người mồm mép lanh lợi, biết ăn nói kia.

Trước đó nếu có gặp nhau thì chỉ đứng từ xa chào hỏi rồi rời đi, toàn bộ quá trình không có qua lại gì, cũng không cần phải qua lại.

Nhưng lần này thì khác, vì săn giết Linh Cẩu Nhân, hai phe bọn họ đều bắn không ít mũi tên ra ngoài.

Nhìn vũ khí lạnh ở thời đại này, mũi tên là nguồn tài nguyên rất quan trọng, trên chiến trường nếu có thể thu mũi tên về nhất định sẽ thu về toàn bộ.

Lúc này người của hai bên đều đang thu mũi tên về.

Cứ như thế, sau màn chào hỏi đơn giản, hai thủ lĩnh của hai phe đứng ở nơi đó chẳng nói chẳng rằng cũng rất ngại ngùng.

Cuối cùng, Chu Tự mở miệng trò chuyện với Khal, chủ yếu là vì muốn hỏi thăm tình hình của tộc Linh Cẩu Nhân.

Mặc dù hắn lặn mất tăm kể từ khi đạt được thỏa thuận chung, nhưng lặn là vì không có sức tham gia vào, chứ tuyệt đối không phải là hắn muốn tộc Linh Cẩu Nhân sống tốt đâu.

Nếu có thể, hắn cũng hy vọng Bán Nhân Mã có thể nắm bắt cơ hội đánh giết tộc Linh Cẩu Nhân

Về việc tiêu diệt chúng hoàn toàn...

Chưa nói đến Chu Tự cũng cho rằng điều này là không thể, cứ nói là tình hình hiện tại đã tốt rồi, một khi xóa sổ hoàn toàn tộc Linh Cẩu Nhân, các thế lực cố thủ ở vùng thảo nguyên này chỉ còn lại bọn họ và Bán Nhân Mã, đây là chuyện tốt với bọn họ sao?

Cho nên, Chu Tự sau khi xem xét tình huống đã hy vọng đám Linh Cẩu Nhân bị truy sát nhưng không bị diệt sạch.

Vừa nhắc tới việc săn giết Linh Cẩu Nhân đã mở ra chủ đề với Khal.

Từ lời nói của Khal, Chu Tự biết được ước tính có khoảng hai mươi ba mươi con Linh Cẩu Nhân sinh sống trên vùng thảo nguyên này.

Nhưng ngay cả Khal cũng không biết cụ thể có bao nhiêu con, bởi vì cả hai phe đều chủ yếu đi săn khắp nơi, hầu hết thời gian đều không tụ tập lại một chỗ

Thế nên kể từ khi đạt được thỏa thuận cho đến nay, tính đến thời điểm này, đám người Khal đã từng ba lần giao thủ với đám Linh Cẩu Nhân…

- Đám này rất xảo quyệt, vừa thấy tình hình không ổn là sẽ bỏ chạy tán loạn, hai lần trước đó bọn ta giết được bốn tên.

Vừa nói đến vấn đề này, giọng điệu của Khal hơi khó chịu.

Nhưng cũng hết cách, chiêu chạy tán loạn này quả thật dùng rất tốt.

Buộc hắn phải triệu tập hầu hết các thành viên bộ tộc cùng nhau hành động, hắn hạ quyết tâm nếu đối phương còn cố giở trò này với hắn lần nữa là sẽ tản ra và đuổi theo giết chết từng con Linh Cẩu Nhân một cho đến khi chết hết!

Không ngờ lần này bọn họ lại gặp được đám người Chu Tự.

Đánh giá từ kết quả, lần này chắc chắn là chuyện tốt.

- Lần này nhờ có các ngươi đã chắn một bên, chặn đường trốn thoát của chúng, nếu không bọn ta sẽ phải tốn rất nhiều công sức mới có thể truy sát hoàn toàn đám chạy tán loạn này.

Nói đến đây, Khal bất ngờ đổi chủ đề.

- Còn các ngươi thì sao? Trong khoảng thời gian này đã săn dược bao nhiêu Linh Cẩu Nhân rồi.

Đối với vấn đề Khal hỏi tới này, Chu Tự cũng đã chuẩn bị tâm lý từ trước.

- Bên phía bọn ta đây thì tình luôn cả lần này thì đã giao thủ hai lần rồi, lần trước giống như ngươi đã nói đó, phe kia trực tiếp bỏ chạy tán loạn.

Chu Tự cũng không có nói quá chi tiết, chỉ là tùy ý nói mà thôi.

Theo suy nghĩ của hắn, đám người Khal đã đánh ba lần rồi, bọn họ hai lần cũng là chuyện rất bình thường.

Quả nhiên Khal gật nhẹ đầu, cũng không có nghi ngờ gì.

Trong lúc này, Chu Tự liếc nhìn cấp dưới của mình đang thu thập mũi tên, vì mũi tên nằm rải rác nên có lẽ sẽ phải mất một thời gian mới tìm thấy hết.

Nghĩ đến đây, Chu Tự bèn lên tiếng lần nữa.

- Khal, tộc Bán Nhân Mã các ngươi hẳn là quen thuộc với khu vực này hơn, ta muốn biết hai lần trước các ngươi đã gặp Linh Cẩu Nhân ở đâu để lúc bọn ta truy sát Linh Cẩu Nhân có thể xem xét.

Chu Tự nói có lý, Khal đương nhiên không có lý do gì từ chối, thậm chí theo hắn thấy, biểu hiện này của Chu Tự cho thấy hắn rất quan tâm đến vấn đề này, thế nên hắn dứt khoát chỉ ra phương hướng cho Chu Tự.

Trong khi đang nói chuyện, cuối cùng cả hai bên cũng thu thập được mũi tên của mình.

Mà lúc đó khó tránh khỏi sẽ nhặt phải mũi tên của đối phương, chỉ thất một Bán Nhân Mã nhanh chóng chạy đến bên cạnh Khal, sau khi nhìn thoát qua Chu Tự, thoáng có chút xấu hổ rồi đưa một mũi tên cho Khal.

- Thủ lĩnh, nhìn này.

Khal nhìn vào lông mũi tên đã biết đó không phải là mũi tên của bọn họ.

“Hiện tại Chu Tự đang đứng cạnh mình, tên này đưa mũi tên của người ta cho mình là có ý gì?”

Khi ý nghĩ này thoáng qua trong đầu, lông mày của Khal vô thức nhăn lại.

Theo tình hình lúc đó, việc mũi tên của cả hai bên lẫn vào nhau, nhặt nhầm mũi tên của bên kia là điều khó tránh khỏi, tuy nhiên xét đến mối quan hệ hiện tại của bọn họ, nếu mũi tên của bên kia bị nhặt nhầm nhất định phải trả lại.

Hành vi này của tộc nhân mình ít nhiều khiến Khal cảm thấy xấu hổ.

Nhưng rồi ánh mắt hắn quét qua, sau khi nhìn thấy đầu mũi tên tỏa ra ánh kim loại, Khal lập tức trợn tròn mắt nhìn chằm chằm.

Cầm lấy mũi tên, Khal dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào đầu mũi tên, cảm nhận được sự lạnh lẽo và sắc bén của đầu mũi tên, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác hoảng sợ.

Tộc Bán Nhân mã có kỹ năng sử dụng và sản xuất cung tên từ tổ tiên, điều này có thể nói là đã được truyền lại từ nền văn minh trước đó.

Trong khi Xuyên Việt Giả như Chu Tự vẫn còn sử dụng dây ném đá, bọn họ đã sử dụng cung tên.

Nhưng dù vậy, những thay đổi về thời đại và sự thay đổi của nền văn minh vẫn sẽ khiến nhiều kỹ nghệ bị thất truyền.

Bây giờ đám người Khal đang sử dụng những đầu mũi tên bằng đá mà đám người Chu Tự đã đào thải, nếu bàn về uy lực và độ bền thì đều thua xa so với những đầu mũi tên bằng đồng mà đám người Chu Tự đang sử dụng.

Mặc dù Khal không biết nó được làm từ chất liệu gì, nhưng với tư cách là một người sử dụng cung giỏi, chỉ cần nhìn thoáng qua là hắn đã có thể biết rằng đầu mũi tên này rất phi thường.

Điều này khiến hắn vô cùng bối rối.

Mặc dù bọn họ hợp tắc nhưng hắn thấy không tiện khi mở miệng hỏi về đầu mũi tên này.

Thấy sự bối rối của Khal, Chu Tự cong môi cười.

- Mũi tên này được tạo ra bởi các thợ thủ công của bộ tộc bọn ta.

- …

Lời nói đột ngột của Chu Tự khiến Khal sững sờ trong giây lát, rõ ràng hắn không ngờ rằng đối phương lại chủ động nói cho hắn biết chuyện này dưới tình huống hắn đang không biết mở miệng ra sao.

Những gì Chu Tự nói tiếp theo chắc chắn khiến hắn càng ngạc nhiên hơn.

- Muốn không? Ta có thể bán cho các ngươi một ít.

- …

Dịch: Diễm Quỳnh

Biên: Khangaca