Mang theo xác Nữ Vương Linh Cẩu và Linh Dương hoang dã quay trở lại doanh trại trước.
Chu Tự trở về doanh trại, trực tiếp gọi người tới.
- Thi thể của Nữ Vương Linh Cẩu này có thể được xử lý, cũng xử lý luôn xác của con Linh Dương kia đi.
Sau khi dặn dò chuyện này xong, Chu Tự quay người trở về lều da thú của mình ở đây.
Lúc này, thú non vẫn đang ngủ ngon lành trong da thú.
Trong lòng Chu Tự có chút ác ý.
Vào lều, Châu Tự ngồi xếp bằng trước mặt nó, tháo lớp da thú quấn nó từ lúc mới sinh ra, lông của thú non đang ngủ đã mọc dày hơn chút.
Chu Tự thử nghịch vài lần xem có thể đánh thức nó dậy không, trong quá trình đó, động tác của hắn ngày càng mạnh hơn, cuối cùng hắn dứt khoát tóm lấy cái đuôi của thú non rồi xách nó lên.
Nhưng chẳng có tác dụng gì cả, tiểu gia hỏa này ngủ như lợn chết, không đúng, là ngủ còn hơn lợn chết!
Nếu không nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng, hắn còn nghi ngờ tiểu tử này chết rồi nữa chứ.
- Thôi bỏ đi, ngủ tiếp đi.
Chu Tự lẩm bẩm một câu rồi quấn da thú lại cho tiểu gia hỏa này.
- Ta muốn xem thử ngươi ngủ được bao lâu, thú non vừa sinh như ngươi không cần ăn uống gì thật à?
Ra khỏi lều, thời gian lúc này mới quá giữa trưa, mặc dù trước đó vừa mới kết thúc trận chiến, rồi còn đàm phán hợp tác với Bán Nhân Mã vào buổi sáng, nhưng chiều nay Chu Tự không có ý định thư giãn nghỉ ngơi.
Như đã nói trước đó, tình huống này quá hiếm gặp, hắn phải nắm bắt thời gian để phát triển bản thân đồng thời nâng cao sức mạnh của bộ tộc!
Lấy cớ săn Linh Cẩu Nhân, Chu Tự sắp xếp cho Lý Sách ở lại doanh trại Thảo
Dù sao hiện tại ở doanh trại Thảo Nguyên cũng không có chuyện gì cần hắn phải ở lại trong doanh trại, có Lý Sách phụ trách là quá đủ rồi.
Vì thế để hắn đích thân dẫn đội, cộng với "Động Sát Chi Nhãn" của mình, có thể cải thiện rõ ràng hiệu quả thăm dò, xem như là biện pháp tối ưu nhất hiện tại.
Mục đích cốt lõi của hành động này tất nhiên không phải là tìm Linh Cẩu Nhân mà là tìm vật nuôi cho bộ tộc của bọn họ để cải thiện hiệu quả vận chuyển.
Ở khu vực này, Linh Dương hoang dã được coi là loài động vật ăn cỏ mà bọn họ đã phát hiện ra, có hình thể và quần thể nhất định.
Nhưng mục tiêu của Chu Tự lần này không phải là Linh Dương hoang dã.
Tốc độ của Linh Dương hoang dã tuy tốt nhưng sức mạnh và sức bền của chúng lại không tốt chút nào, đừng nói là kéo hàng, cho dù chở một người thì chắc chạy chưa được vài bước đã thở hổn hển rồi.
Tất nhiên, điều này không ngăn cản đám người Diệp Kinh Hồng săn lùng bọn chúng.
Đây không chỉ là để lấy da và thịt từ Linh Dương hoang dã mà quan trọng hơn là thủ lĩnh của bọn họ quan tâm đến cặp sừng dài của Linh Dương hoang dã.
Trước đó lúc phát hiện ra đám Bán Nhân Mã, Chu Tự chú ý tới cung tên trong tay Bán Nhân Mã là được làm từ sừng của Linh Dương.
Sừng Linh Dương rất chắc chắn, là chất liệu tốt để làm thân cung.
Bây giờ nguyên liệu đã ở trước mặt, Chu Tự đương nhiên không ngại đem về nghiên cứu một chút.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hiệu suất của cung sừng thú này chắc chắn tốt hơn cung trúc.
Nó không tiện và dễ sản xuất hàng loạt bằng cung trúc.
Về việc có nên bắt một vài con Linh Dương hoang dã này rồi nuôi chúng hay không…
Chu Tự hoàn toàn không có ý nghĩ như vậy.
Một phần nguyên nhân là do hiện tại nhân lực hạn chế, hắn muốn dùng nhân lực chăn nuôi có hạn của mình để chăn nuôi nhằm nâng cao hiệu quả vận chuyển, Linh Dương hoang dã không đáp ứng được nhu cầu của hắn.
Mặt khác, việc nuôi Linh Dương hoang dã, theo quan điểm của Chu Tự là không tiết kiệm chi phí.
Thịt có thể ăn được, có thể sử dụng da và xương thì hầu hết động vật trên thế giới đều đáp ứng yêu cầu này.
Còn Linh Dương hoang dã ngoài những giá trị cơ bản chung đó, vậy còn có giá trị gì?
Đó là cặp sừng con đực có thể dùng làm cung.
Nhưng trước đó Chu Tự đã suy nghĩ rõ ràng về điều này.
Nếu có nguyên liệu, hắn sẽ không ngại làm một vài chiếc cung bằng sừng thú, nhưng không tiện và không dễ sản xuất hàng loạt như cung trúc.
Trong tương lai, hắn sẽ thành lập một đội quân quy mô hàng trăm, thậm chí hàng ngàn cung thủ, liệu có thể sử dụng cung sừng động vật hết được không?
Nhưng hiện tại chắc chắn phải sử dụng cung trúc, sau khi nâng cấp cũng sẽ chọn sử dụng cung gỗ với chất liệu phù hợp.
Như vậy, giá trị của sừng Linh Dương hoang dã trong mắt Chu Tự còn lâu mới đủ.
Đã thế việc nuôi dưỡng còn rất rắc rối.
Chắc chắn không nuôi trong nhà được, còn bên ngoài…
Loài Linh Dương hoang dã này cũng rất giỏi nhảy, nó thường nhảy qua hàng rào chạy ra ngoài rất dễ dàng.
Muốn có được những con cừu được nuôi nhân tạo như trước khi xuyên qua thì trước tiên bọn họ phải tìm được một giống tốt rồi thuần hóa chúng trong thời gian dài. Linh Dương hoang dã nhìn kiểu nào cũng không phải là một lựa chọn tốt.
Nếu gặp chúng ở nơi hoang dã, thuận tay bắn một vài con là có thể lấy được một số tài nguyên liên quan, không cần phải lãng phí sức lực đi nuôi.
Trong quá trình đó, đám người Chu Tự cũng chạm mặt đám Bán Nhân Mã lần trước.
Hết cách rồi, Linh Dương hoang dã trên thảo nguyên là nguồn thức ăn chính của tộc Bán Nhân Mã.
Mặc dù trước đây bọn họ đã đàm phán hợp tác nhưng bản thân sự hợp tác này không có ràng buộc, về cơ bản phụ thuộc vào ý nghĩ và tính cách của cả hai bên.
Bây giờ lại đụng mặt nhau, Chu Tự cũng bình tĩnh ra hiệu cho đám người Chu Trọng Sơn đang căng thẳng.
May mắn thay, các Bán Nhân Mã do Khal cầm đầu không có ý nuốt lời, sau khi nhìn thấy mấy người Chu Tự, bọn họ chỉ gật đầu chào hỏi từ xa rồi tiếp tục đuổi theo con mồi.
Trong lúc này, bọn họ không chạm vào con Linh Dương hoang dã mà đám người Chu Tự bắn được, tổng thể bầu không khí rất hài hòa, điều này cũng khiến Chu Tự cảm thấy thoải mái hơn.
- Được rồi, mọi người di chuyển nhanh, cố gắng khám phá nhiều khu vực hơn trước khi trời tối.
Trong khi nhìn Bán Nhân Mã đuổi đàn Linh Dương đi xa, Chu Tự cũng dẫn đầu đám người của mình tiếp tục khám phá.
“Động Sát Chi Nhãn!”
Khi tiến vào một khu vực mới, trong tình huống có Chu Tự ở bên cạnh, đương nhiên là trực tiếp mở “Động Sát Chi Nhãn” để quét xung quanh trước, điều này giúp nâng cao hiệu quả thăm dò của bọn họ lên rất nhiều.
Nhưng dù vậy, bọn họ cũng không tìm thấy gì mới trong ba ngày đầu tiên, cho đến trưa ngày thứ tư…
Lúc này, đội thăm dò do Chu Tự dẫn đầu đã đi được một chặng đường khá xa.
Dưới cái nhìn của "Động Sát Chi Nhãn” của Chu Tự, xuyên qua đám cỏ rậm rạp, một nhóm sinh vật được bao phủ bởi bộ lông đen, ngực rộng, tứ chi dày dặn và một cặp sừng cong trên đầu xông vào tầm nhìn của Chu Tự, khiến tim hắn đập nhanh hơn…
“Tìm thấy rồi, nguyên bầy bò rừng nghỉ lại trên thảo nguyên!”
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca