Sau khi nhận được câu trả lời mình mong muốn, nụ cười của Chu Tự càng tươi hơn.
So với những Linh Cẩu Nhân xảo quyệt, đa nghi và đầy rẫy tiếng xấu kia, tộc Bán Nhân Mã chắc chắn là ứng cử viên thích hợp hơn để hợp lực.
Tất nhiên, Chu Tự không có ý làm cho nội dung cụ thể của việc hợp tác giữa hai bên trở nên quá phức tạp.
Có hai điểm chính, một là bộ tộc của bọn họ và tộc Bán Nhân Mã phát triển hòa bình trên thảo nguyên này, không xâm phạm lẫn nhau.
Điểm còn lại là cùng nhau đối phó với tộc Linh Cẩu Nhân, hỗ trợ lẫn nhau trong trận chiến này.
Đối với hai điểm này, thủ lĩnh Bán Nhân Mã đã trực tiếp đồng ý, đồng thời trao đổi tên với Chu Tự.
- Ta tên Khal, ngươi cứ gọi thẳng tên ta là được.
- Chu Tự.
Sau khi trao đổi tên đơn giả, Khal lại nói…
- Chu Tự, vì Nữ Vương Linh Cẩu Nhân đã bị ngươi giết nên chắc chắn hiện tại đang có sự hỗn loạn trong tộc Linh Cẩu Nhân, đây là thời điểm hoàn hảo để đánh mạnh vào chúng, ta hy vọng chúng ta có thể hợp lực, phát động một cuộc tấn công thẳng vào tộc Linh Cẩu Nhân!
Ý nghĩ của Khal rất đơn giản, đó là giết đối phương nhân lúc đang suy yếu!
- Ta hoàn toàn đồng ý.
Chu Tư gật đầu đồng ý với suy nghĩ do Khal đề xuất, nhưng sau khi đồng ý, cuộc trò chuyện có chút thay đổi…
- Nhưng vấn đề là chúng ta không biết Linh Cẩu Nhân hiện đang ẩn náu ở đâu, hay các ngươi có biết vị trí đóng quân?
Đối mặt với câu hỏi này, vẻ mặt của Khal cứng đờ.
Bọn họ và tộc Linh Cẩu Nhân quanh năm cố thủ ở vùng thảo nguyên này, nhưng không ai có thể làm gì được đối phương, nguyên nhân cơ bản là do ngoại trừ việc hai bên ngang tài ngang sức ra, thì cũng là vì hai phe đều là chủng tộc lang thang.
Nói một cách đơn giản, bọn chúng đi lang thang và săn mồi theo ý muốn trong phạm vi khu vực, bọn chúng có thể sẽ dừng tại một địa điểm nhất định trong một khoảng thời gian, nhưng bọn họ không có doanh trại đúng nghĩa.
Điều này cũng có nghĩa là cả hai đều không thể xác nhận bên kia đã di chuyển đi đâu vào lúc này.
Phản ứng của Khal quả nhiên đúng như trong báo cáo của Diệp Kinh Hồng nói với với Chu Tự.
Mặc dù doanh trại Thảo Nguyên của bộ tộc bọn họ luôn được phát triển một cách khiêm tốn, nhưng Diệp Kinh Hồng không ngày nào nhàn rỗi ngồi yên một chỗ cả.
Ít nhất thì hắn cũng đã đại khái tìm ra được một số tình hình ở khu vực thảo nguyên này rồi.
Cho nên trước khi Chu Tự nhờ hắn tìm tộc Bán Nhân Mã, hắn đã có thể xác định được vị trí và hoàn thành việc triển khai nhanh chóng như vậy.
Nhìn Khal nhất thời không biết phải làm sao, Chu Tự tử từ mở miệng nói…
- Hay như này có được không, hai chúng ta bình thường nên chú ý động tĩnh của đám Linh Cẩu Nhân, một khi tìm được mục tiêu, chúng ta sẽ lập tức thông báo cho đối phương, sau đó hợp lực phát động công kích?
- ….
“Đợi phát hiện rồi báo, còn kịp không?”
Đối với đề nghị trước đó, chỉ có thể nói là sau khi biết tin Nữ Vương Linh Cẩu chết, vì quá phấn khích mà suy nghĩ không rõ ràng.
Đối với đề nghị của Chu Tự lúc này, Khal giao tranh với Linh Cẩu Nhân đã lâu lập tức nghe được có vấn đề.
Nhưng hắn nhanh chóng nhận ra rằng dường như không có cách nào tốt hơn vào lúc này.
- Cũng được, vậy cứ như thế đi.
Sau thỏa thuận bằng lời nói đơn giản, Khal không ở lại nữa, lần này bọn chúng đến là để săn bắn, kết quả săn bắn liên quan trực tiếp đến lương thực của bộ tộc bọn họ nên không có nhiều thời gian ở đây.
Tộc Bán Nhân Mã đi rất dứt khoát, bọn họ không có ý định chạm vào con Linh Dương hoang dã mà Chu Trọng Sơn đã bắn trước đó, cũng như thi thể của Nữ Vương Linh Cẩu bị ném ở đó.
Nhìn đám Bán Nhân mã rời đi, Chu Tự do dự một lát, cuối cùng vẫn âm thầm thi triển chân ngôn.
“Động Sát Chi Nhãn!”
Khi đó, khoảng cách giữa hai bên ngày càng gần, việc vội vàng thi triển chân ngôn có thể khiến đối phương cảnh giác hoặc bất mãn, nếu lần hợp tác này thất bại, kế hoạch của chính mình hoàn toàn bị phá vỡ, chẳng phải sẽ lật xe ngay tại chỗ à?
Ban đầu vì cân nhắc điều này nên Chu Tự đã định không dùng tới “Động Sát Chi Nhãn”.
Nhưng hắn không nhịn được, hắn thực sự muốn biết thực lực hiện tại của Bán Nhân Mã này là bao nhiêu.
Vừa hay nhân cơ hội này kiểm tra thực lực xem sao.
Vì đối phương chạy rất nhanh nên Chu Tự cũng trực tiếp đưa ra quyết định, ưu tiên nhìn thủ lĩnh Bán Nhân Mã Khal trước, tạm thời gạt những Bán Nhân Mã khác sang một bên.
Vào lúc này, khoảnh khắc sức mạnh chân ngôn bộc phát, bảng thuộc tính của Khal mở ra ngay trước mặt hắn.
Tên: Khal
Giới tính: Nam
Tuổi: 24
Chủng tộc: Bán Nhân Mã
Trạng thái: Không
Chân ngôn: Không
Thiên phú: Điên Cuồng Đột Tiến: Tiến mạnh! Không ngừng mạnh lên!
Vũ dũng: ★★★☆
Trí lực: ★★☆
Tinh thần: ★★
Sức bền: ★★★☆
Chỉ huy: ★★☆
Con dân dưới trướng: Mười bốn người
Lãnh thổ dưới trướng: Không có nơi ở cố định
Lại là một bảng Sử Thi Tử Sắc khác, hơn nữa có hai thuộc tính bốn sao, cộng với hai thuộc tính ba sao, bảng điều khiển như này nếu chỉ xét ở góc độ năm loại thuộc tính thì có thể nói là rất mạnh mẽ.
Trong đó, vũ dũng và sức bền đã đạt tới ba sao, sức chiến đấu cá nhân không thể coi thường được.
Bỏ qua điểm này thì miêu tả thiên phú của đối phương khá sơ sài, nhưng xét theo tên của thiên phú “Điên Cuồng Đột Tiến”, Chu Tự có thể đoán được thực lực của đối phương.
Ngoài ra, mặc dù tổng số thuộc hạ của đối thủ chỉ có mười bốn, nhưng xét đến sức chiến đấu cá nhân của Bán Nhân Mã, không nói đến mấy nhân tố như bẫy hay cự mã, nếu đối đầu trực diện chân chính, bốn mươi năm mươi người đông đảo của bộ tộc bọn hắn chưa chắc sẽ là đối thủ của đối phương.
Cuối cùng phát hiện đối phương không có lãnh thổ cố định, điều này nằm trong dự liệu của Chu Tự.
Chu Tự có thể nhìn thấy bảng thuộc tính này rất nhanh, nhưng đối phương chạy nhanh hơn nên khoảng cách tăng lên nhanh chóng, bảng thuộc tính cũng nhanh chóng biến mất khỏi mắt hắn.
Sau khi bóng lưng của tộc Bán Nhân Mã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Chu Tự thầm thở phào nhẹ nhõm.
Trên thực tế, khi Diệp Kinh Hồng đến đây trước đó, hắn đã triển khai rất nhiều bộ khô lâu để đề phòng.
Bây giờ hắn đã đàm phán thành công hợp tác với tộc Bán Nhân Mã, tránh xung đột võ lực bằng cách phô ra thực lực trước đó, vậy dĩ nhiên là tốt rồi.
Doanh trại Thảo Nguyên bọn họ hiện tại ra sao trong lòng hắn tự hiểu, đừng nói đến việc truy đuổi, nếu Linh Cẩu Nhân quay lại, có thể tất cả bọn họ đều sẽ xong đời.
Không còn dư sức để làm việc gì khác.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, với “giao tình” giữa tộc Bán Nhân Mã và tộc Linh Cẩu Nhân, Bán Nhân Mã chắc chắn sẽ tiến hành bắt giết Linh Cẩu Nhân trong khu vực.
Còn bọn họ thì sao?
Ra làm dáng mấy cái, rồi nắm bắt thời gian phát triển mới là chuyện chính!
Đừng quên, cho dù bọn họ đã phát triển đến giai đoạn này, nhưng bọn họ vẫn là kẻ yếu nhất trong ba thế lực trên thảo nguyên này.
Mà so với hai bên còn lại về sức mạnh tổng thể, e là sự khác biệt có lẽ là nhiều hơn một chút.
Loại tình hình một bên không uy hiếp được bọn họ, một bên không rảnh uy hiếp bọn họ như này là quá hiếm rồi, đương nhiên phải tận dụng rồi.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca