“Ngọa tào?”
Chu Tự chửi thầm trong lòng, bước đi nhanh qua đó nhặt viên đá lấp lánh ánh kim đang nằm dưới ánh mặt trời lên.
“Không thể lầm được, đây là quặng kim loại!”
Chu Tự thật sự không nghĩ đến kế bên doanh trại đầu tiên của bản thân lại có một cái mỏ quặng! Nhưng nghĩ cũng phải, bọn hắn lúc đó mỗi ngày đều bận rộn để giải quyết vấn đề ăn no mặc ấm, trong cái thời đại không có phương pháp kiểm tra thì ai lại rảnh rỗi không có gì làm đi đào đá chơi chứ? Bây giờ vừa bắt đầu khai thác lại để hắn đào được bảo vật!
Trong khi đang ra hiệu cho đội khai thác đá tăng cường độ tiếp tục khai thác, đồng thời Chu Tự kêu người tìm đến hai cái sọt trống để hai tùy tùng là Trương Tiểu Sơn và Lý Thạch Đầu cõng theo rồi tìm kiếm quặng trong khu khai thác đá, lần tìm kiếm này quả thật tìm thấy số lượng không ít. Đội khai thác trong lúc vô tình đã đào ra không ít quặng kim loại lúc này đang được để ở một chỗ đợi đội vận chuyển đến để đem đi, dù sao thì trong mắt bọn họ đá chính là đá không có gì đặt biệt cả.
Vận khí của Chu Tự khá là tốt, chỉ tốn một chút công sức thì hai cái sọt đã được đựng đầy, sau đó hắn nói một tiếng với Chu Trọng Sơn và Lý Sách rồi nhanh chóng trở về doanh trại Hắc Nguyệt. Hắn không quá rành về các loại quặng kim loại nhưng dù sao hắn cũng là một người thích chơi các thể loại trò chơi về văn minh phát triển, thể loại trò chơi này chắc chắn không thể thiếu khai thác quặng và luyện kim vì thế hắn vẫn biết được một số kiến thức cơ bản, ví dụ như hiện tại hắn có thể dùng nhiệt độ cao tiến hành luyện kim để loại bỏ các tạp chất trong đó, điều này đối với một người có mỏ than và lò nung như Chu Tự thì đây không phải là chuyện khó khăn gì. Thậm chí phải nói thật là mỏ than mà hắn đã phát hiện ra cuối cùng cũng có chỗ cần dùng rồi, lúc trước cơ bản là chỉ dùng để thổi lửa nấu cơm.
Đương nhiên trước khi luyện kim thì hắn phải kêu người đem những quặng kim loại này về rồi nghiền nát toàn bộ, cách làm này không phải bắt nguồn từ kiến thức chuyên ngành gì mà là kiến thức cơ bản trong cuộc sống, bởi những hạt nhỏ càng dễ nóng chảy.
Sau khi nhận được được mệnh lệnh thì những thành viên trong bộ tộc nhanh chóng bắt tay vào làm việc, mà bản thân Chu Tự cũng không có rảnh, lò nung trong bộ tộc của bọn họ dù cho vẫn luôn được dùng để nung chế đồ gốm nhưng nếu nhiệt độ đủ thì dùng để luyện kim cũng không có vấn đề gì. Lúc này Chu Tự đang bận rộn đốt lò nung lên thì dần dần nhiệt độ cũng bắt đầu tăng lên. Muốn luyện kim không phải chỉ cần tùy tiện đốt lửa lên là làm được, phải đủ nhiệt độ mà cái này phải dùng thời gian để đổi, ngoài ra hắn còn phải làm một cái đồ đựng thích hợp cho những quặng này, trước mắt cũng chỉ có đồ gốm là thích hợp nhất...
Dù sao thì đồ gốm của bọn hắn đều phải bị nung ở nhiệt độ cao trong cái lò nung này, điều này cũng chứng minh được rằng bọn chúng chịu được nhiệt độ cao. Trong lúc chuẩn bị những việc này thì đồng thời Chu Tự còn kêu một thành viên của đội trang bị qua để đối phương dùng đất sét nặn cho hắn một cái khuôn. Dù cho đã bỏ công sức ra nhưng hắn vẫn không có cách nào xác định được quặng kim loại được phát hiện ra là kim loại gì, nhưng Chu Tự là người có thói quen nhìn xa trông rộng, lấy tiền đề là có thể tinh luyện ra kim loại hữu dụng rồi bắt đầu đúc đồ kim loại, Chu Tự suy nghĩ một lúc xem làm thể nào để đúc được vật dụng kim loại.
Trước khi xuyên việt, trong các đoạn phim ngắn nhảm nhí hắn đã xem trong lúc rảnh rỗi hình như một bộ phận nhỏ có xuất hiện nội dung liên quan đến vấn đề này, vì vậy sau khi Chu Tự sắp xếp lại mạch suy nghĩ của mình đã có được hai cách sau...
Cách đầu tiên là một phương pháp luyện điển hình và đây cũng là cách mà hắn thấy nhiều nhất trong các đoạn phim ngắn, luyện kim loại thành thỏi trước, sau đó đem thỏi kim loại nung mềm rồi đập từng phát cho đến khi nó trở thành hình dạng mình mong muốn. Cách này vừa tốn thời gian vừa tốn công sức nhưng dụng cụ kim loại đã trải qua thiên chuy bách luyện làm ra chắc chắn độ bền sẽ cao hơn.
Còn phương pháp thứ hai là phương pháp dành cho người lười, trước tiên làm ra cái khuôn rồi nung chảy kim loại thành dạng lỏng sau đó đổ kim loại lỏng vào khuôn, sau đợi nó nguội đông đặc thành hình, cuối cùng mài sơ qua là hoàn thành. So với cách một thì chất lượng độ bền của cách hai sẽ thấp hơn một chút nhưng lại phù hợp với thực tế hơn. Những người muốn có lực lượng vũ trang như bọn họ thì đặc biệt coi trọng hiệu suất sản xuất của đồ vật và nó có thể sản xuất hàng loạt được hay không.
Ví dụ như lần trước Trang Mộng Điệp làm ra tổ hợp cung tên, điều đó lẽ nào không tốt sao? Đương nhiên là tốt, xét đén bối cảnh thời đại ngay trước mắt thì Chu Tự căn bản không tìm thấy chỗ nào có vấn đề thậm chí có thể nói là phát huy vượt mức, nhưng cái này không thể sản xuất hàng loạt được, quá khó để làm thủ công đã vậy còn tốn thời gian.
Ngược lại một cái cung trúc thông thường được dán bằng keo chắc chắn sẽ kém hơn về mọi mặt so với tổ hợp cung tên trước đó, nhưng cái Chu Tự cần là đỡ việc và hiệu quả cao! Đây phải là một thứ vũ khí có thể dùng cho lực lượng vũ trang mà tổ hợp cung tên của Trang Mộng Điệp cùng lắm chỉ có thể trang bị cho những mãnh tướng của hắn.
Vào lúc này, Chu Tự để cho thành viên của đội trang bị nặn khuôn thì chắc chắn dự định sử dụng phương pháp thứ hai, Còn đối với cái khuôn đầu tiên nên làm cái gì? Thực ra nó là cái búa...Muốn triển khai việc rèn luyện thì không thể thiếu món công cụ chính, đó chính là búa rèn, vì thế nên chuyện công cụ kim loại đầu tiên mà bộ tộc phải làm chính là cái búa đã được Chu Tự tính từ trước.
Bản thân hình dạng của cái búa không có phức tạp mà thành viên này của bộ trang bị là chuyên môn phụ trách nặn công cụ gốm, bây giờ dựa theo chỉ thị của Chu Tự để làm vẫn khá là suông sẻ, rất nhanh đã làm được một cái khuôn ra trò. Bây giờ là mùa hè, khuôn để phơi gió rất mau khô, đợi sau khi khuôn khô hoàn toàn thì những thành viên của bộ tộc bên kia đã xử lý khoáng thạch xong.
- Thủ lĩnh, chúng ta đã đập nát những cục đá kia hết theo ý của ngài rồi.
Trong lúc nói chuyện thì một thành viên của bộ tộc ôm một cái bát sứ chạy đến trước mặt Chu Tự, trong bát sứ chứa đầy những khoáng thạch đã bị đập nát. Chu Tự nhìn đống đá vụn đó liền gật gật đầu hài lòng sau đó dứt khoát dùng cái bát sứ này làm đồ đựng, rồi đặt nó vào trong lò nung đã được đốt nóng để bắt đầu luyện kim. Nói trắng ra thì quá trình luyện kim chính là đóng lò ngồi những khoáng thạch đó sẽ bị nung chảy thành dạng lỏng đợi sau khi đủ nhiệt, mà những tạp chất trong đó tự nhiên cũng sẽ bị luyện ra.
Nhưng một khi đã đợi là sẽ đợi rất lâu, sau khi xác nhận qua hai lần thì quặng kim loại trong lò mới bị nung thành dạng lỏng. Không nghĩ nhiều, Chu Tự lập tức kêu người đến dùng một vài cây gỗ cẩn thận gắp cái bát ra sau đó đổ chất lỏng trong đó vào khuôn. Trong quá trình này, khuôn không ngừng bốc khói nồng nặc nhưng Chu Tự không quan tâm mà vẫn để cho các thành viên trong bộ tộc tiếp tục rót vào bên trong, do hắn không có kinh nghiệm ở mặt này nên dứt khoát đổ đến khi chất lỏng kim loại tràn ra ngoài thì thôi.
Dịch: Huệ
Biên: Khangaca