TRUYỆN FULL

[Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Chương 130: Doanh Trại Hoạt Động

Dùng kết cấu mộng và chốt kết hợp với keo nước là để nâng cao tính ổn đỉnh và độ bền đồng thời cũng ít ảnh hưởng nhất đến hiệu quả sản xuất. Chuyện này nói thì dễ nhưng làm thì khó, chỗ nào cần dùng kết cấu mộng và chốt, chỗ nào cần dùng keo nước? phân chia như thế nào để tiết kiệm nhất?

Đây chắc chắn là điều cần phải cân nhắc và tiến hành thử nghiệm nhiều lần. Lúc này khi nhận được bản báo cáo của Trang Mộng Điệp đã khiến Chu Tự trầm mặc trong một khoảng thời gian ngắn, nếu vẫn muốn tiếp tục nghiên cứu về loại cung trúc này thì bọn hắn sẽ phải tốn nhiều thời gian hơn, mà đến lúc đó cho dù loại cung trúc mới được nghiên cứu thành công thì khi sản xuất hàng loạt lại phải tốn một khoảng thời gian nữa. điều này không cần phải hỏi cũng biết là sẽ kéo chậm toàn bộ hiệu xuất vũ trang, điều này khiến Chu Tự gần đây luôn mong muốn nâng cao sức chiến đấu và huấn luyện của bộ tộc lại do dự một chút. Nhưng suy cho cùng thì hắn là một người dứt khoát cho nêu sau khi suy nghĩ một chút liền đồng ý.

Mài dao không nhỡ việc chặt củi, hiện tại đang là lúc “mài dao”. Tuy là nói thời gian làm cung tên và huấn luyện bị lùi xuống nhưng trước mắt bộ tộc của bọn hắn mới chỉ hoàn thành đợt tuyển binh đầu tiên, những hạng mục huấn luyện khác khoan hãy nói đến, việc huấn luyện vũ trang tuy tạm thời không thể tiến hành huấn luyện cung tên nhưng hoàn toàn có thể tiến hành huấn luyện rìu đá và trường mâu.

Những hạng mục huấn luyện của mấy ngày này cơ bản đều là cố định, sau khi đã huấn luyện được một khoảng thời gian, cho dù hiện tại Chu Trọng Sơn và Lý Sách không ở đây thì các binh sĩ trong doanh trại cũng đều biết mỗi ngày nên làm gì, điều này khiến cho bọn hắn bớt lo đi rất nhiều. nhưng bớt lo không nghĩa sẽ tiết kiệm sức lực.

Việc tuyển binh của doanh trại bên này tạm thời kết thúc vậy có phải những doanh trại khác cũng nên bắt đầu làm rồi? Không cần nói nhiều vừa bắt đầu một ngày mới là Chu Tự dẫn theo Chu Trọng Sơn và Lý Sách đi đến doanh trại Diêm Hồ để tuyển binh. Sau khi có thêm đội khai thác đá thì nhân khẩu của doanh trại Diêm Hồ cũng tăng lên, nhưng áp lực công việc cũng rất cao, đồng thời đây chỉ là một doanh trại chức năng nhỏ, quy mô nhân khẩu ở bên doanh trại Diêm Hồ này đúng là không thể so sánh với doanh trại lớn như doanh trại Hắc Nguyệt. Suy xét đến việc duy trì sinh hoạt như bình thường của doanh trại nên ngay cả doanh trại Hắc Nguyệt cũng chỉ tuyển mười binh sĩ vậy bên doanh trại Diêm Hồ sẽ phải giảm một nửa sao? Vậy là sau một chuyến chỉ được tuyển năm người. Dựa theo suy nghĩ trước đó của Chu Tự, vì để giảm thiểu tối đa ảnh hưởng của việc tuyển binh đến sức lao động của doanh trại thì những binh sĩ này thường ngày phải đi đến các bộ để làm những việc nặng nhọc, xét đến điểm này, những người binh sĩ được tuyển ở doanh trại Diêm Hồ đương nhiên sẽ không thể dẫn về doanh trại Hắc Nguyệt, tạm thời chỉ có thể tiến hành huấn luyện ở doanh trại Diêm Hồ tiện thể có thể đồn trú bên đây mỗi ngày để bảo đảm sự an toàn cho doanh trại.

Đợi các khi binh sĩ quen thuộc với quy trình huấn luyện tạm thời cũng không có vấn đề gì lớn nên bọn hắn lại rời đi để đến doanh trại Thảo Nguyên nhằm tuyển binh, trong quá trình này bọn hắn có nghĩ đến doanh trại Hoang Sơn, doanh trại Hoang Sơn có hơn một trăm nhân khẩu và đây cũng là doanh trại có nhiều nhân khẩu nhất hiện nay. Vốn dĩ dựa theo suy nghĩ của Chu Tự thì nhóm binh sĩ đầu tiên là nhóm được ưu tiên nhất vả lại chọn cũng không nhiều bởi vậy hắn phải chọn kĩ từng người một để đi theo hướng những binh sĩ tinh duệ.

Nhưng doanh trại Hoang Sơn thật sự ở quá xa, mỗi lần đi và về đều phải tốn thời gian, không còn cách nào khác sau nhiều lần cân nhắc thì Chu Tự quyết định giao chuyện này cho Thạch Lỗi đang trấn giữ bên đó. Sáng sớm hôm nay người phụ trách truyền lệnh đã cùng đội vận chuyển xuất phát.

Lúc này, khi kế hoạch di dời doanh trại được triển khai hoàn thành thì việc xây dựng doanh trại Hoang Sơn đã hoàn toàn chuyển vào bên trong núi. Theo tiền đề này, bọn họ cần được cung cấp một lượng lớn trúc để xây dựng doanh trại nên Thạch Lỗi chỉ có thể mở rộng phạm vi lãnh thổ và đem rừng trúc thu nạp vào phạm vi lãnh thổ của bọn hắn, nhưng nếu làm như vậy thì bọn hắn không thể tránh khỏi việc đối mặt với một bộ phận các bộ tộc nằm sâu trong núi…

Hôm nay vẫn như cũ, sau khi hai bên phát hiện ra sự tồn tại của đối phương thì rõ ràng hai bên đã trở nên căng thẳng, hai bên đều cho người đến vùng ven khu sinh hoạt của đối phương để thăm dò. Là người phụ trách của doanh trại Hoang Sơn, khi nhận được tin tức thì Thạch Lỗi lập tức cho người đi đến vùng ven.

Vào ngày này, cuộc xung đột lại nổ ra một lần nữa…

- Người của bên kia đến rồi, mau chạy!

Trong rừng núi đang có tổng cộng mười mấy người của hai bên xảy ra xung đột vũ lực. Vốn dĩ số lượng người của hai bên là ngang nhau cộng thêm địa hình rừng núi phức tạp, xung đột khó có thể chấm dứt trong nhất thời. Nhưng bên kia cũng không ngờ được rằng cứu viện bên Thạch Lỗi lại đến nhanh như vậy, cứu viện của bên này vừa đến là bên kia biết mình đã mất đi ưu thế nên lập tức bỏ chạy. Những chuyện giống như vậy có thể nói là gần đây rất hay phát sinh, nhưng Thạch Lỗi lại không cảm thấy có chỗ nào kỳ lạ, trong cái thời đại này khi hai bộ tộc phát hiện ra sự tồn tại của đối phương nằm trong phạm vi sinh hoạt của mình thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện xung đột, trước mắt hắn đã sắp xếp người trú đóng ở trạm canh gác ngay ven doanh trại, một khi khu vực bên ngoài xung đột vũ lực thì cứu binh sẽ lập tức đến.

Dựa vào ưu thế người đông nên cơ bản là bọn hắn có thể đảm bảo phe của mình luôn thắng trong nhiều cuộc xung đột vào mấy ngày gần đây, ngoài ra, trước khi rời khỏi doanh trại Hoang Sơn thì thủ lĩnh của bọn hắn đã nói sơ qua với hắn về các thế lực bộ tộc có thể sẽ tồn tại ở sâu trong núi, kết hợp với những tình báo này thì bộ tộc trước mắt đang phát sinh xung đột với bọn hắn đại khái sẽ không phải là đối thủ của bọn hắn. Tuy rằng xét theo tình huống của giai đoạn hiện tại thì Thạch Lỗi cảm thấy bản thân không cần viện binh, tự hắn cũng thể ứng phó được, nhưng báo cáo cần làm thì vẫn phải làm cho tốt, sau khi người truyền tin đi theo đội vận chuyển đến nói với bọn hắn về mệnh lệnh mới nhất của thủ lĩnh thì Thạch Lỗi cũng nói tình huống của bên đây lại để đối phương đem tin tức này về.

Dù sao thì loại tin tức này cũng có chút gấp nên người truyền tin không dám nghỉ ngơi nhiều, sau khi ngủ lại một đêm ở doanh trại Hoang Sơn liền gấp gáp xuất phát, mà lúc này đây bọn Chu Tự vẫn còn đang ở bên phía doanh trại Diêm Hồ.

Mấy ngày nay, Chu Trọng Sơn và Lý Sách đều đang bận rộn huấn luyện những binh sĩ mới tuyển còn Chu Tự thì bận kiểm tra công tác của bên này và một số tình huống của các bộ. Là một doanh trại chức năng nên doanh trại Diêm Hồ từ trước đến nay luôn cung cấp những tài nguyên quan trọng cho toàn bộ bộ tộc, sau khi mở trang trại nuôi gà và khu khai thác đá thì địa vị càng cao hơn Chu Tự cũng sẽ coi trọng chỗ này hơn.

Lúc trang trại nuôi gà mới xây xong, Chu Tự có kêu Triệu Canh đến xem thử rồi chỉ điểm cách nuôi trồng, hiện nay sau một khoảng thời gian, trang trại nuôi gà đã được làm ra dáng ra trò. Sau khi nhìn một vòng, Chu Tự liền dẫn theo người đi qua xem xét tình huống của khu khai thác đá.

Ở chỗ sa mạc này khắp nơi đều là đá, hắn phải nghĩ xem với cái bố cục của bên này rồi tìm kiếm một nơi có thể sẽ gây cản trở đến sự phát triển sau này của bộ lạc rồi kêu đội khai thác đá đào lên.

Một lúc sau năm người binh sĩ mới được tuyển cũng tham gia khai thác đá, từng người một đang vung cuốc dưới cái nắng gay gắt làm đến mồ hôi đầy người, nhiệt độ thời tiết hôm nay có thể lên đến ba mươi lăm độ, mùa hè thật sự đã đến. Ngay lúc này, mắt hắn dường như bị thứ gì đó chói trúng khiến Chu Tự khẽ nhíu mày…

“Động Sát Chi Nhãn!”

Hắn không chút do dự liền sử dụng “Động Sát Chi Nhãn”, tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn khiến tầm mắt của Chu Tự khóa chặt vào từng viên đá đang lấp lánh ánh kim dưới ánh nắng …

Dịch: Huệ

Biên: Khangaca