TRUYỆN FULL

[Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Chương 167: Theo Đuôi

Hiện tại tên nhóc này đã xem Chu Tự như cha mẹ, dù cho tính từ lúc đầu thì nó đã không phải con thú nhỏ mới sinh nữa, nhưng vì nó ngủ mê mấy tháng nay nên thực tế thì nó so với mới sinh cũng như nhau. Đối với tên nhóc như vậy mà nói thì sự tồn tại của Chu tự chắc chắn sẽ đem lại cho nó rất nhiều cảm giác an toàn, dưới sự sờ sờ của Chu Tự, nó rất nhanh đã không còn trạng thái xù lông, vừa chớp mắt là lại biến thành tên nhóc mềm mại nhào vào lòng Chu Tự.

Chu Tự thở ra một hơi, dứt khoát không để nó tự đi nữa, trực tiếp bế lên ẳm đến chỗ ăn cơm. Đừng nói tên nhóc này tuy không to lớn nhưng phân lượng vẫn khá nặng đấy, ít nhất cũng phải đến mười cân.

Lúc trước không ăn không uống gì, chỉ dựa vào một giọt tâm huyết mà tăng đến cỡ mười cân thì cũng hay nhỉ, thời điểm này thì mọi người trong doanh trại đã ăn sáng xong và bắt đầu ngày làm việc mới, nhưng do bị tên nhóc này làm phiền nên người ngủ nhiều hơn bình thường một lúc là Chu Tự đã bỏ lỡ thời gian ăn sáng một cách hoàn hảo, cũng không sao, hắn là thủ lĩnh nên chút đặc quyền này vẫn có.

Nghĩ đến vấn đề bao tử của tên nhóc này nên Chu Tự tạm thời cũng không tính cho nó ăn quá nhiều đồ phức tạp, nếu lúc đầu cho ăn thịt thỏ thì giai đoạn tiếp theo này cứ lấy mỗi thịt thỏ làm món chính, đợi nó thích nghi hoàn toàn với thịt thỏ sống, hắn sẽ từ từ làm thực đơn của tên nhóc này phong phú hơn, vậy nên lại giết thêm một con thỏ làm bữa sáng của bọn hắn, “ cha con” mỗi người một nửa. Lúc tên nhóc này ngủ, hắn đã xác nhận quá nó là đực.

Sau bữa sáng, tên nhóc này lại phát huy đặc tính theo đuôi của mình, tóm lại là Chu Tự đi đến đâu thì nó theo đến đó, điều này đã hạn chế đi hành động của Chu Tự ở một mức độ nào đó, ví dụ như hắn không có cách nào dẫn tên nhóc này rời khỏi doanh trại vài ngày để đi bắt bò rừng. Cũng giống như ngựa, bò cũng có rất nhiều lợi ích đối với bộ tộc bọn hắn, bởi vậy nhiệm vụ vây bắt vẫn đang tiếp tục tiến hành. Đương nhiên hắn có thể lựa chọn trong lúc ra ngoài chấp hành nhiệm vụ thì nhốt tên nhóc nhỏ ở trong lồng để ở doanh trại, nhưng chỉ sợ là sau khi rời xa hắn mấy ngày thì tên nhóc này trở mặt không nhận người nữa.

Có rất nhiều loài động vật thật sự sẽ xem sinh vật đầu tiên mà nó thấy là cha mẹ nhưng dù gì đi nữa thì hắn cũng không phải cha mẹ ruột của tên nhóc. Thậm chí nếu phải nói thì cho dù là cha mẹ ruột nhưng nếu rời khỏi đứa bé quá lâu thì tình cảm cũng sẽ bị xa cách, mà hiện tại chắc chắn là khoảng thời gian thích hợp để xây dựng tình cảm giữa hắn và tên nhóc nhỏ này nên Chu Tự muốn nắm chắc thật tốt.

Mang theo suy nghĩ này nên cuối cùng Chu Tự quyết định để đội bắt bò thử tự nỗ lực xem sao.

- Được rồi, những chuyện cần lưu ý đều đã nói với các ngươi, trang bị cũng đã đem đủ, đây là lần đầu chấp hành nhiệm vụ bắt bò đơn độc đầu tiên của các ngươi nên an toàn là trên hết và không có yêu cầu gì nhiều, thử bắt một con về là được.

- Thủ lĩnh yên tâm, bọn ta bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ!

Tuy nói nhiệm vụ bắt bò này không phải lần đầu tiên bọn hắn làm, từng người một cũng xem là có kinh nghiệm phong phú nên bọn hắn mới biết rõ rằng thủ lĩnh của bọn hắn mới là có tác dụng lớn nhất trong nhiệm vụ này.

Thủ lĩnh không gia nhập đội ngũ vậy độ khó và độ nguy hiểm của nhiệm vụ này sẽ tăng lên gấp đôi, nhưng so với lần đầu tiên bắt đầu chấp hành nhiệm vụ bắt bò thì trang bị của bọn hắn đang không ngừng được nâng cấp, dù sao thì trong lòng của Chu Tự hiểu rất rõ hắn thân là thủ lĩnh của bộ tộc cũng không thể cứ ở đây giúp đỡ vây bắt bò rừng được, bản thân hắn có quá nhiều thứ cần làm, mà các thành viên trong bộ tộc của hắn sớm muộn cũng phải tự đảm nhiệm một mặt nào đó.

Đội bắt bò mang theo tâm trạng thấp thỏm và lo lắng mà xuất phát, sau khi tiễn các thành viên của đội bắt bò rời khỏi, Chu Tự dẫn theo cái đuôi của mình và hai tùy tùng là Trương Tiểu Sơn và lý Thạch Đầu quay người đi về doanh trại.

Chu Tự người không cần ra ngoài thì nhiệm vụ chính lúc này là quan sát công việc hàng ngày ở bên doanh trại Thảo Nguyên này.

Bên đây hiện nay chỉ có một công việc chủ yếu là nuôi và huấn luyện ngựa hoang, bò rừng cộng với huấn luyện kỵ binh, mà ở mặt này chắc chắn sẽ được Chu Tự quan tâm.

Do xe bò đã chính thức được đưa vào sử dụng nên vốn dĩ những con bò tập hợp ở trường huấn luyện đã ít đi rất nhiều. vốn nghĩ trường huấn luyện sẽ vì vậy mà trở nên rộng hơn nhưng thực tế là không có, đây là lợi ích do mười con ngựa hoang mà các Bán Nhân Mã đưa đến lúc trước,

Trường huấn luyện của bọn hắn không những không rộng ra mà thậm chí còn phải bắt đầu mở rộng quy mô, gia tăng thi công. Nguyên cái trường huấn luyện trước mắt trở nên chật chội và bận rộn.

Những người nuôi dưỡng được Bộ Nông Nghiệp phái đến đối với lưu trình gần như đã quen thuộc, hiện tại từng người một đều làm việc ra trò không cần Chu Tự phải bận tâm.

Sau khi nhìn qua một vòng thì Chu Tự quay người đi đến các bộ phận khác. Nguyên cả buổi sáng, đi đi ngừng ngừng quả thật là đã quan sát được không ít, trong lúc đó thì tên nhóc nhỏ thân là cái đuôi đã đi đến mức không muốn đi nữa, sau khi nhìn Chu Tự một cái là nó trực tiếp ngã xuống đất bắt đầu ăn vạ muốn Chu Tự bế nó đi.

Nhưng buổi sáng là tình huống đặc biệt, Chu Tự nhìn ra được nó lo lắng, căng thẳng nên mới lựa chọn cách bế nó để nó thả lỏng và có được cảm giác an toàn, ai mà ngờ được tên lười này lại nhớ kỹ chuyện này. Nhưng với tính cách của Chu Tự thì chắc chắn sẽ không nuông chiều nó nên trực tiếp lựa chọn lơ đi, nhìn thấy Chu Tự càng đi càng xa, tên nhóc ý thức được chiêu này vô dụng nên nhanh chóng lăn một vòng đứng lên sau đó đuổi theo.

Trong quá trình này không khó để thấy được so với sự bất an của buổi sáng, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà tên nhóc này đã dần dần quen thuộc được cảm giác con người tồn tại xung quanh, đương nhiên tiền đề của mọi thứ là bắt buộc phải đi bên cạnh Chu Tự để được đem đến cảm giác an toàn, nếu như để nó đứng một mình ở đó cũng rất khó để nói ra đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì. Sau khi nhìn sơ qua một vòng xong, bình thường việc vận chuyển ở bên doanh trại Thảo Nguyên đã có Diệp Kinh Hồng, cơ bản là không có chuyện gì phải lo lắng. khoảng thời gian còn lại Chu Tự cơ bản đều dùng để luyện tập kỹ năng cưỡi ngựa. đồng thời trong đầu xũng sẽ sắp xếp những kế hoạch sắp tới.

“Tộc Bán Nhân Mã do Khal cầm đầu trước mắt vẫn sẽ tiếp tục đuổi giết tộc Linh Cẩu Nhân, cho nên nguyên khí của bọn chúng sẽ bị trọng thương, trong một khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ không dư sức để kiếm chuyện với mình…”

Nghĩ đến đây sau khi kết thúc buổi huấn luyện, Chu Tự nhanh chóng tìm đến ba người Chu Trọng Sơn, Diệp Kinh Hồng và Lý Sách.

- Các binh sĩ tiếp tục ở lại đây huấn luyện, đồng thời cũng đề phòng vạn nhất, sáng mai ta tính về thôn Hắc Nguyệt một chuyến, lần này ta ở lại doanh trại Thảo Nguyên quá lâu rồi, phải về đó xem thử tình hình, nhưng ta sẽ nhanh chóng trở lại, trước lúc đó thì các ngươi nên quan tâm đến doanh trại Thảo Nguyên bên này nhiều hơn đặc biệt là cẩn thận Linh Cẩu Nhân.

Dịch: Huệ

Biên: Khangaca