Diệp Kinh Hồng đã đoán trước được cuộc chạm trán bất ngờ với Linh Cẩu Nhân bên mình.
Lợi dụng lợi thế sân nhà do bẫy mang lại, bọn họ rúc vào trong doanh trại, không chừng có thể thuyết phục được đối phương rút lui.
Xét cho cùng, Linh Cẩu Nhân là loại không có lợi ích sẽ không làm, dưới tình huống chẳng đủ lợi ích, đối phương khó có thể chiến đấu đến cùng.
Nhưng rõ ràng là hắn không ngờ có một ngày con mãnh thú mà hắn từng thấy trước đây lại mang đến cho bọn họ rắc rối lớn như vậy!
Không quá lời khi nói tại con mãnh thú này mà bọn họ dường như bị buộc phải lao vào một cuộc chiến tổng lực với đàn Linh Cẩu Nhân!
Vào lúc này, Diệp Kinh Hồng chỉ có thể cầu nguyện trong lòng rằng thủ lĩnh của bọn họ sẽ mang quân tiếp viện đến càng sớm càng tốt.
Nhưng thực tế đã giáng cho hắn một cú đấm nặng nề! Linh Cẩu Nhân ở phía đối diện đã đi trước thủ lĩnh của bọn chúng một bước!
Trong tầm nhìn, số lượng Linh Cẩu Nhân có thể nhìn thấy bằng mắt thường ít nhất là hơn chục con, còn có một số ang ẩn náu trong bụi cỏ, tổng lại chỉ e là phải hơn hai mươi con.
Tình huống này khiến sắc mặt của Diệp Kinh Hồng trở nên tái nhợt.
Không cần suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần nhìn vào đội hình của đối phương thôi là hắn có thể đoán được Linh Cẩu Nhân ở phía đối diện có lẽ đang muốn phát động một cuộc tấn công mạnh mẽ.
Vẫn dùng đá ném đến như trước đó, bởi vì những tổn thất phải chịu trước đó nên lần này Linh Cẩu Nhân đã mở rộng phạm vi thăm dò hơn nữa.
Theo sự hướng dẫn của Chu Tự, khi đám người Diệp Kinh Hồng triển khai bẫy, bọn họ sẽ rải một lớp cành cây phía trên bẫy, sau đó rắc đất và cỏ dại lên để che đậy.
Lý do là để đảm bảo hố bẫy không bị sập do bất kỳ chuyển động nào.
Sau khi đặt bẫy, bọn họ đã kiểm tra và nhận thấy nếu trọng lượng tương đối nhẹ thì dẫm lên một chút sẽ không gây nhiều nguy hiểm.
Suy cho cùng, mục tiêu chính của cái bẫy này là những con Linh Cẩu Nhân và Bán Nhân Mã to lớn nặng nề.
Việc triển khai này cũng có hiệu quả khi Linh Cẩu Nhân ném đá để kiểm tra, hố bẫy của bọn họ không thể bị lộ chỉ với vài viên đá.
Một đợt thăm dò không mang lại kết quả gì, đàn Linh Cẩu Nhân ở phía đối diện tạm thời ngừng di chuyển.
Đối thủ dường như vẫn chưa quyết định được ai sẽ dẫn đầu, từng con Linh Cẩu Nhân ta đẩy ngươi rồi ngươi đẩy ta, trong phút chốc chẳng ai muốn lao về phía trước.
Ngay khi Diệp Kinh Hồng cho rằng mình có thể trì hoãn thêm một lát nữa thì một tiếng hú thiếu kiên nhẫn đột nhiên truyền đến từ bãi cỏ phía xa.
Tiếng hú này khiến bầy Linh Cẩu Nhân cứng đờ, sau đó không dám tiếp tục nhập nhằng nữa, từng con Linh Cẩu Nhân hú lên để tiếp thêm can đảm cho bản thân, lập tức vững vàng công kích tới doanh trại của bọn họ.
Thấy vậy, Diệp Kinh Hồng nhanh chóng triệu tập những người ném đá tấn công.
Để chống chọi với cuộc tấn công và bảo vệ doanh trại trong đợt sóng này, bọn họ đã sử dụng bẫy kép là cự mã và hố bẫy, Diệp Kinh Hồng yêu cầu tất cả các thành viên trong doanh trại kể cả chính hắn đều cầm dây ném đá, tiến hành công kích tầm xa đối với đám Linh Cẩu Nhân.
Mặc dù độ chính xác của chiếc dây ném đá này rất kém, nhưng chỉ cần số lượng đạt đến một mức nhất định, đòn tấn công bao trùm một khu vực thì sẽ không có vấn đề gì.
Những viên đạn đá đang lao tới khá mạnh, đàn Linh Cẩu Nhân lao tới phía trước tránh né trong vô thức.
Nhưng sau khi nghĩ đến chuyện xảy ra với tộc nhân trước đó, động tác của nó rõ ràng đã đình trệ.
Bản thân Linh Cẩu Nhân không mạnh về tốc độ, ngừng lại phút chốc này đủ để khiến nó bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để né tránh.
Những viên đạn đá bắn trúng nó ngay tại chỗ phát ra tiếng “bục bục” nghèn nghẹt khiến nó nhăn mặt vì đau đớn. Mà đây mới chỉ là bắt đầu!
Diệp Kinh Hồng chia ba mươi thành viên bộ tộc thành ba nhóm, phân thành các nhóm mười người để đảm bảo mật độ tấn công, không cho đối thủ cơ hội thở dốc.
Theo lệnh của Diệp Kinh Hồng, ba nhóm người bắn đá tiếp tục tấn công theo thứ tự, hết đợt này đến đợt khác, chẳng mấy chốc bọn họ đã bắn trúng đầu lũ Linh Cẩu Nhân đang lao tới.
Trong khoảng thời gian này cũng có Linh Cẩu Nhân cố gắng né sang phía bên kia.
Nhưng đạn đá bên kia bao phủ một diện tích lớn hơn, nếu không chạy thoát kịp thời vẫn sẽ bị đạn đá đánh trúng.
Nhưng dù vậy vẫn có một con Linh Cẩu Nhân đã thoát khỏi làn đạn đá.
Sau đó, giữa những tiếng la hét, nó đã rơi vào cái bẫy ở phía bên kia...
Như đã đề cập ở phần đầu, ba mươi thành viên doanh trại Thảo Nguyên bên này chẳng có bao nhiêu chuyện để làm.
Ngày thường nhàn rỗi nên toàn bộ sức lực đều dùng để đào bẫy!
Ngay lập tức, nhóm Linh Cẩu Nhân này đã bị đánh tơi tả hoảng sợ bỏ chạy.
Nhưng nếu bởi thế mà đánh giá thấp những kẻ này thì đó sẽ là một sai lầm lớn.
Mặc dù bị đánh đến chảy máu đầu, nhưng trên thực tế, với thể chất của Linh Cẩu Nhân thì đây chỉ là những vết thương ngoài da, và không ảnh hưởng nhiều đến hành động của bọn chúng.
Sau khi bị đạn đá bắn trúng mấy lần, có lẽ bọn chúng đã nhận ra rằng trốn tránh cũng chẳng ích gì, lại thêm những tiếng hú thúc giục từ phía sau tiếp tục vang lên, chúng không còn lựa chọn nào khác nên chỉ việc tiến về phía trước bất chấp các đòn tấn công dồn dập.
Đổi lại thành bộ tộc nhân loại khác mà lao lên kiểu này gặp phương thức tấn công của Diệp Kinh Hồng, có thể khiến tất cả bọn họ phải dừng lại giữa chừng.
Nhưng những con Linh Cẩu Nhân này rõ ràng đã vượt xa trình độ này, với thể lực cường tráng của mình, tuy những đòn tấn công bằng đạn đá có thể khiến chúng đau đớn và vết thương trên da thịt nhưng không đủ để ngăn cản cuộc tấn công của bọn chúng.
Thấy khoảng cách giữa đàn Linh Cẩu Nhân và phe mình đang nhanh chóng thu hẹp lại, áp lực đặt lên Diệp Kinh Hồng tăng gấp đôi.
Trong tình hình hiện tại, ngoài việc chỉ đạo các thành viên trong bộ tộc tiếp tục tấn công bằng dây ném đá, thì hắn chỉ còn một mệnh lệnh là bỏ doanh trại và rút lui.
Hắn không có ý định đối đầu trực diện với đám Linh Cẩu Nhân.
Đo khoảng cách giữa hai bên, ngay khi hắn định ra lệnh đã nghe thấy một âm thanh sắc bén xuyên qua không khí, một mũi tên sắc nhọn bay về phía hắn đâm thẳng vào hốc mắt của một trong những con Linh Cẩu Nhân.
Trong khoảnh khắc, cơn đau dữ dội khiến nó hét lên tại chỗ, đồng thời không còn lao về phía trước nữa.
Cùng lúc đó, những bộ khô lâu rải rác xung quanh doanh trại như thể nhận được tín hiệu nào đó, đứng dậy giữa tiếng la hét và lao về phía đàn Linh Cẩu Nhân.
Một khi phương pháp này được sử dụng, đám người Diệp Kinh Hồng sao có thể không biết là ai được?
- Thủ lĩnh đã đến! Tấn công, tiếp tục tấn công!
Một câu "thủ lĩnh đã đến" đơn giản dường như đã mang lại cho ba mươi thành viên bộ tộc trong doanh trại Thảo Nguyên một cơ hội. giống như một phát súng khiến tất cả bọn họ lập tức cảm thấy hưng phấn.
Trong khoảng thời gian này, mũi tên của Chu Trọng sơn kết hợp với chuyển động đột ngột của những bộ khô lâu xung quanh đã khiến lũ Linh Cẩu Nhân mất cảnh giác.
Để đảm bảo không có chuyện gì xảy ra, Chu Tự đã sử dụng đầy đủ các tổ hợp chân ngôn lên đám khô lâu binh của mình ngay khi vừa tới và ngay lập tức tấn công ở trạng thái mạnh nhất.
Nắm bắt thời cơ, hắn cùng mười lăm chiến sĩ giương cung cài tên, một bên phối hợp với dây ném đá tiến hành công kích từ xa, một bên tiến hành di chuyển,
Độ sắc bén của đầu mũi tên kim loại hơn hẳn công cụ bằng đá, nó dễ dàng xuyên thủng lớp da dày của Linh Cẩu Nhân, khiến máu của đối thủ văng tung tóe.
Nếu không phải có tiếng hú từ phía sau thúc giục chúng, khiến chúng không dám rút lui thì những con Linh Cẩu Nhân này có lẽ đã muốn quay đầu bỏ chạy vào lúc này.
Cắn chặt răng kiên trì, cuối cùng lao về phía trước, nhưng phía sau cự mã là một cây Nguyệt Nha Kích sắc bén đã sẵn sàng tấn công, đâm thẳng tới!
- Giết!
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca