Bích Thủy giản, Phù Diêu sơn.
Nước suối rất cạn để lộ ra lớp đá cuội bóng loáng dưới dòng, một con Thanh Diện Sư Tử hùng tráng đang nằm cuộn tròn trong nước. Có một bóng người cao lớn đang ngồi trên lưng nó, người này phủ lên mình một bộ lân giáp sáng bạc, tuy có hình người, nhưng lại là đầu sư tử.
"Đại ca, ngươi có thể đừng cưỡi lên ta có được hay không?" Dường như con sư tử khổng lồ nọ có chút bực bội, nó lắc lắc mạnh đuôi, nói.
"Ta vẫn muốn cưỡi Bạch Ngọc Nương Nương hơn, nhưng đã mấy ngày rồi nàng không trở lại." Con sư yêu hình người có chút nghiền ngẫm cười một tiếng.
Lời này vừa nói ra, ngay cả con sư tử dưới thân nó cũng bật ra tiếng cười trầm thấp.