Về Khương Thu Lan, từ sau khi cảnh giới của đối phương lại có tiến triển, trên đường trở về, nàng cũng không còn trầm mặc như trước, thỉnh thoảng sẽ tìm hắn để nói chuyện phiếm vài câu.
Nói chung là có khác biệt không hề nhỏ với dáng vẻ chết lặng của trước kia.
Đáng tiếc mối quan tâm trong lòng hắn vốn là đám yêu ma của Thanh Châu, nên không có chăm chú lắng nghe, bảo hắn nói cụ thể hơn thì chịu, hắn cũng chẳng quá rõ ràng.
"Thích cười..." Mấy người đang đứng gần đó lập tức ngẩn ra, dù cố gắng suy nghĩ hồi lâu cũng không thể tưởng tượng ra hình ảnh kia được.
Du Long Đào lắc lắc đầu, ông ấy biết Thẩm huynh đệ đang tự an ủi mình, bởi vậy mới nói: "Đa tạ, Du mỗ đã biết."