"Đa tạ." Thẩm Nghi khẽ gật đầu nói.
Với thực lực hiện tại của hắn, chỉ cần lão cẩu không ra tay thì gần như không sợ bất cứ một con yêu ma nào phục kích.
Nhưng Đại Càn thì khác. Nơi này có rất nhiều người bình thường, địa vực lại rộng lớn đến mức ngay cả tu sĩ Hóa Thần viên mãn cũng không đủ lực lượng đi che chở cho tất cả mọi người.
Từ ban đầu chỉ vì nguyện lực hương hỏa, cho tới bây giờ, rốt cục Thẩm Nghi đã muốn vươn tay ra ngăn cản thêm một lần nữa, mà không phải cực lực đi kiềm chế tâm trạng của chính mình nữa.
Nhưng hiện giờ, người đứng phía sau hắn không còn là đôi phụ thân nữ nhi của Lưu gia, mà là vô số lê dân thương sinh.